Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 309. Còn muốn chạy? (canh hai )

Chương 309. Còn muốn chạy? (canh hai) Thậm chí Diệp Dương còn có thể ghét bỏ đám cát vàng hóa hình thú này, khi chúng bị tiêu diệt sẽ làm lãng phí kỹ năng của hắn. "Tiếp tục đi về phía trước, xem phía trước có cái gì!" Đối với lũ cát vàng hóa hình thú này, Diệp Dương thật sự không hề có chút mong đợi nào. Ở bên cạnh nhìn, Mỹ Đỗ Toa cũng biết sau khi Diệp Dương đánh chết mấy con cát vàng hóa hình thú này thì thu được những đồ vật gì. Thậm chí đến Mỹ Đỗ Toa còn thấy ghét. Trong cung điện của Mỹ Đỗ Toa, món nào mà không phải trân phẩm chứ? Đồ tốt, Mỹ Đỗ Toa thấy không ít, nhưng đây là lần đầu nàng thấy đồ vật rác rưởi như thế này lại rơi ra từ lũ quái này. Đi theo bên cạnh Diệp Dương, Mỹ Đỗ Toa thấy cái gì mà không tốt? Cho dù là trang bị, thì cũng phải là cấp bậc lục sắc chứ. Bởi vì thật sự quá chán ghét mấy con cát vàng hóa hình thú này, nên sau khi Diệp Dương nói vậy, Mỹ Đỗ Toa không hề do dự mà nhấc chân đi về phía trước. Họ không biết rằng, sau khi Diệp Dương đánh chết một đống quái này, ở một nơi nào đó, đã truyền ra một chút động tĩnh. Lúc đầu sa mạc đang yên bình, đột nhiên rùng mình một cái. Nhưng bởi vì vốn dĩ vùng sa mạc này đã lồi lõm, khắp nơi đều có những cồn cát nhỏ, cho nên việc rung chuyển như vậy cũng sẽ không ai chú ý. Mà sau khi dị động này xảy ra thì nó lập tức biến mất, giống như chưa từng xảy ra. "Lại có người xông vào." Một giọng nói già nua vang lên từ sâu trong sa mạc. Vùng này trải qua thời gian dài như vậy, nhưng chưa từng có ai đặt chân tới. Không ngờ bây giờ lại xuất hiện nhân loại, hơn nữa còn là người từ bên ngoài đến, cũng chính là người chơi. Giọng nói già nua này dường như không có ý muốn cho ai phát hiện, cho nên Diệp Dương cũng không nghe thấy được. Vốn dĩ khoảng cách đã khá xa, hơn nữa nó còn đang ở trung tâm sa mạc. Mà Diệp Dương và Mỹ Đỗ Toa hiện tại cũng chỉ mới vừa bước chân vào vùng sa mạc này mà thôi. Nơi đây thuộc về bên ngoài sa mạc. Với khoảng cách như vậy, bọn họ không thể nghe được giọng nói này. Tự nhiên cũng không phát hiện có người hay quái nào đó đang theo dõi bọn họ. Bên Diệp Dương thì không hề phát hiện bất kỳ trạng huống gì, họ tiếp tục đi về phía trước. Sau khi rời khỏi chỗ cũ được một đoạn, đột nhiên, cát vàng xung quanh lại bắt đầu nổi lên. Nếu trước đây bọn họ thấy tình huống này lạ lẫm thì giờ đây, sau khi trải qua lũ cát vàng hóa hình thú kia, họ đã có kinh nghiệm. Đây là... lại có quái xuất hiện! Hơn nữa nhìn tình huống lần này, lũ quái không hề ẩn nấp như lũ trước. Lần này xem ra lại là chủ động công kích. Điều này cũng khơi dậy chút hứng thú của Diệp Dương. Nếu yếu như lũ quái phía trước thì chúng đương nhiên không có gan xuất hiện trước mặt Diệp Dương. Mà bây giờ dám xuất hiện thì chắc chắn cũng có chút bản lĩnh. Ít nhất cũng không yếu đến nỗi một kích là ngỏm. Vì thế sau khi phát hiện một đống quái đang bò tới, Diệp Dương không hề lùi lại mà ngược lại, trong ánh mắt mang theo sự phấn khích nhìn chúng. Nếu giống với lũ cát vàng hóa hình thú trước kia, có tư thế bò trườn giống nhau, vậy chắc đây cũng là đồng tông đồng tộc. Sau đó, Diệp Dương thấy một đống cát vàng trước mặt biến thành từng con quái vật. 【 Sa Mạc Chi Cầm 】 Đẳng cấp: 35 Lực công kích: 12000 Lực phòng ngự: 8900 Lượng máu: 116700 Miêu tả: Tiến hóa từ cát vàng hóa hình thú, các thuộc tính đều có sự tăng lên rõ rệt, kỹ năng đặc thù cũng có. Nhưng do thuộc tính được nâng cao nên khiến chúng mất đi vẻ nhút nhát, trở nên hung hãn, từ quái bị động tấn công thành chủ động tấn công. Chú ý, khả năng tùy ý hóa mình thành một thể với sa mạc sẽ khiến ngươi không bắt được chúng! Sau khi lũ quái xuất hiện, Diệp Dương nhanh chóng kiểm tra được thông tin của chúng. Sa Mạc Chi Cầm, mặc dù phần miêu tả có nói, so với cát vàng hóa hình thú thì thuộc tính của chúng tăng lên rất nhiều. Nhưng thật ra đối với Diệp Dương mà nói, thuộc tính này vẫn không đáng để vào mắt. Thuộc tính này, đối với Diệp Dương mà nói, vẫn chỉ là chuyện dùng một kỹ năng là có thể giết ngay lập tức mà thôi. Chỉ có điều, so với việc muốn Mỹ Đỗ Toa dụ dỗ chúng ra như vừa rồi thì việc lũ quái này chủ động xuất hiện như thế này vẫn tốt hơn. Có điều phần thưởng của chúng thật sự không tốt lắm, làm cho Diệp Dương cũng chẳng có hứng thú gì khiêu chiến. Diệp Dương thì không muốn đối phó với lũ quái phần thưởng không tốt lắm này, nhưng chúng lại không định bỏ qua cho Diệp Dương. Khi Diệp Dương đã định mặc kệ chúng mà đi thì lũ quái này lại vẫn dây dưa không ngớt. Chúng giãy giụa thân thể, nhanh chóng bám theo sau. Sau khi huyễn hóa thành hình người, chúng mở ra cái miệng tựa như của con người. Khi chúng há miệng, cát cũng theo động tác của chúng mà không ngừng tăng thêm. Xem ra chúng định nuốt chửng Diệp Dương luôn rồi. Cái lòng tham của chúng vẫn đúng là to như cái miệng của chúng. Như vậy thì Diệp Dương không muốn bỏ qua chúng nữa rồi. "Bạo Liệt Hỏa Cầu!" Đối phó với lũ quái yếu ớt này, Diệp Dương thậm chí chỉ tính phóng ra một kỹ năng không được tốt lắm. Nhưng không ngờ là, sau khi Diệp Dương vừa tung kỹ năng này, lũ Sa Mạc Chi Cầm dường như đã cảm nhận được sát thương của nó. Vốn dĩ còn đang định tấn công Diệp Dương, vậy mà trong chớp mắt đã biến mất toàn bộ. Sau khi kỹ năng nổ tung trên không thì cũng không làm tổn thương đến lũ quái. Diệp Dương biết rằng, lũ quái này chắc chắn đã quay trở lại giữa sa mạc. Vùng sa mạc này đối với chúng mà nói đúng là một lớp màng bảo vệ không thể tốt hơn. Chúng đúng là thông minh, biết tiến biết lùi. Nhưng bây giờ đã trêu chọc đến Diệp Dương rồi, lẽ nào chúng định cứ thế chạy thoát sao? Cho dù chúng có muốn thì Diệp Dương cũng không cho chúng cơ hội này. "Thiên Hỏa Trùng Kích!" Với khu vực này, Diệp Dương trực tiếp dùng một kỹ năng có sát thương lớn, hơn nữa phạm vi tấn công rộng. Mấy con Sa Mạc Chi Cầm này cho dù có thể quay trở lại giữa sa mạc thì sao chứ? Chúng cũng không thể khiến bản thân trở nên vô địch được. Nhất là Diệp Dương dùng một kỹ năng có phạm vi tấn công rộng như vậy thì chúng muốn thoát khỏi khu vực này cũng không kịp. Miêu tả nói rằng phải cẩn thận thì mới không bắt được chúng? Diệp Dương hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề này. Tại sao phải bắt chúng, trực tiếp giết chúng không phải được sao? Huống chi Diệp Dương lại là một Pháp sư tấn công từ xa chứ không phải thích khách tấn công cận chiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận