Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 277. Muốn cùng Diệp Dương vai kề vai? (canh một)

Chương 277. Muốn cùng Diệp Dương vai kề vai? (canh một)
Đối với tình huống như vậy, Diệp Dương thật sự là chưa từng gặp. Dù sao làm một người có trăm phần trăm tỷ lệ tuyệt đối như Diệp Dương, cái gì cũng có thể lấy được tuyệt đối, kinh nghiệm như vậy, trang bị như vậy, sách kỹ năng cũng vậy.
"Ta vào game liền là hoàn thành nhiệm vụ a, bất quá những nhiệm vụ này ta cảm thấy đều quá khó, g·iết quái mãi mới có thể hoàn thành một nhiệm vụ." Ngô Hiểu Nguyệt nói còn có chút ấm ức.
Nhiệm vụ này quá khó, nàng cần tốn một khoảng thời gian rất dài mới hoàn thành một cái. Hơn nữa sau khi hoàn thành nhiệm vụ, kinh nghiệm nhận được cũng không nhiều, không đủ để nàng lên cấp. Chưa kể sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, còn phải đợi không biết bao lâu mới có nhiệm vụ tiếp theo.
Nghe Ngô Hiểu Nguyệt nói, Diệp Dương nhớ lại chút chuyện lúc mình mới vào game. Khi Diệp Dương bắt đầu làm tân thủ, cũng là nhận nhiệm vụ để lên cấp. Nhưng vì trang bị tốt hơn người khác, vật phẩm thu được cũng nhiều hơn, nên tốc độ hoàn thành nhiệm vụ nhanh hơn nhiều. Ngược lại cũng vì vậy, Diệp Dương mới nhớ ra, mình vẫn chưa cho Ngô Hiểu Nguyệt bộ trang bị nào. Ngô Hiểu Nguyệt vừa nói g·iết quái rất khó khăn, phải mất thời gian dài, quan trọng nhất là vì cấp bậc của nàng bây giờ không cao, trang bị cũng không có gì đặc biệt. Nếu có một bộ trang bị tốt thì vấn đề không lớn.
Diệp Dương nhớ mình trước kia cũng đã cho Ngô Hiểu Nguyệt một bộ, nhưng nếu Ngô Hiểu Nguyệt lên cấp thì bộ đó không còn thích hợp.
"Đợi khi nào ngươi lên game, ta sẽ cho ngươi một bộ trang bị." Diệp Dương nghĩ một chút rồi nói. "Trang bị của ngươi cũng cần phải đổi." Dù vừa mới bán một nhóm trang bị cho Bạch Vũ Liên Hoa, nhưng chúng đều là đồ cấp 30. Còn trang bị cấp thấp thì Diệp Dương vẫn giữ lại mấy bộ, vừa hay có thể cho Ngô Hiểu Nguyệt. Không phải Diệp Dương không muốn dẫn Ngô Hiểu Nguyệt đi lên cấp, mà là vì Ngô Hiểu Nguyệt hiện tại vẫn còn ở Tân Thủ thôn. Diệp Dương chỉ có thể hỗ trợ như vậy.
"Vậy bao giờ thì ta có thể đi tìm ngươi?" Ngô Hiểu Nguyệt vẫn nói như vậy. Có lẽ vì quá ỷ lại Diệp Dương, nên lúc nào Ngô Hiểu Nguyệt cũng muốn ở gần Diệp Dương. Dù là trong game, nàng cũng muốn ở cùng Diệp Dương.
"Ngươi bây giờ cấp mấy rồi?"
Có lẽ vẫn chưa rõ, nếu chưa đạt cấp nhất định thì không thể rời khỏi Tân Thủ thôn, nên khi Diệp Dương hỏi như vậy, Ngô Hiểu Nguyệt vẫn chưa hiểu. Nhưng vẫn trả lời: "Bây giờ đã cấp 4."
Diệp Dương đỡ trán, cái này thật sự quá thảm. Mới cấp 4, vậy thì bao giờ mới ra khỏi Tân Thủ thôn? Phải biết rằng ở trong game lâu như vậy mới cấp 4, thật sự có hơi không đạt chuẩn. Nhưng nghĩ đến trước giờ Ngô Hiểu Nguyệt cũng không có năng khiếu chơi game, Diệp Dương cũng chỉ có thể tự an ủi mình. Thôi, để Ngô Hiểu Nguyệt trong game cố gắng rèn luyện một chút cũng tốt.
"Chờ ngươi ra khỏi Tân Thủ thôn, ta mới có thể đến tìm ngươi." Diệp Dương nói thẳng nguyên nhân, điều này cũng có nghĩa Diệp Dương hiện tại tạm thời không thể gặp Ngô Hiểu Nguyệt trong game. Có vẻ hơi ngạc nhiên vì lý do này, Ngô Hiểu Nguyệt há miệng. Nhưng điều này cũng giúp Ngô Hiểu Nguyệt nhận ra sự khác biệt giữa mình và Diệp Dương.
"Diệp ca yên tâm, em nhất định sẽ đuổi theo kịp." Ngô Hiểu Nguyệt nhanh chóng quyết tâm. Tuy bây giờ còn hơi kém Diệp Dương, nhưng không sao, chỉ cần nàng cố gắng, chắc chắn sẽ đuổi kịp. Chỉ vì nàng vào game trễ hơn thôi, nếu có thời gian, nàng chắc chắn có thể cùng Diệp Dương vai kề vai.
Lúc này Ngô Hiểu Nguyệt vẫn còn ngây thơ, căn bản không ý thức được, trong game... Diệp Dương rốt cuộc đã đạt tới độ cao như thế nào! Đây là Ngô Hiểu Nguyệt vẫn chưa hiểu Diệp Dương trong game nổi tiếng đến mức nào, mạnh mẽ cỡ nào. Nếu biết thì chắc sẽ không có suy nghĩ đó, dù sao đến Can Đế nổi tiếng cũng không bằng Diệp Dương!
Đừng nói Can Đế, đến Khắc Đế cũng không lợi hại bằng Diệp Dương! Dù giàu có hơn nữa cũng không sánh bằng Diệp Dương với tỷ lệ tuyệt đối trăm phần trăm lợi hại! Nhưng khi Ngô Hiểu Nguyệt trong game từ một newbie biến thành lão làng, sẽ biết Diệp Dương khó vượt qua đến mức nào.
Mà bây giờ Ngô Hiểu Nguyệt vẫn giữ sự ngây thơ đó. Như vậy cũng tốt, ít nhất cho Ngô Hiểu Nguyệt có kỳ vọng. Nếu không, sau khi biết Diệp Dương lợi hại đến mức không thể siêu việt, chỉ sợ đến ý định vào game cũng không có. Vậy nên dù biết Ngô Hiểu Nguyệt có ý đó, Diệp Dương cũng không nói ra.
"Vậy ngươi cố gắng nhé." Tuy Diệp Dương biết, dù Ngô Hiểu Nguyệt cố gắng hết sức cũng vô ích...
Có lẽ vì được Diệp Dương khích lệ, sau khi Diệp Dương rời đi, Ngô Hiểu Nguyệt nhanh chóng tự mình vào game. Tuy Diệp Dương không thể ở bên cạnh nàng lúc này, nhưng khi nàng đủ mạnh, chắc chắn có thể sánh vai với Diệp Dương. Nên Ngô Hiểu Nguyệt không muốn lãng phí từng giây từng phút trong game.
Nhưng Diệp Dương không có theo Ngô Hiểu Nguyệt vào game. Vừa ra ngoài, Diệp Dương còn muốn nghỉ ngơi một chút ở thế giới thực. Đặc biệt là Diệp Dương còn có chuyện khác muốn làm.
"Chuẩn bị cho ta một ít vũ khí model mới nhất."
"Đương nhiên là loại lợi hại nhất."
"Không sai, tiền không là vấn đề, chỉ cần thật lợi hại là được, chuyện khác ngươi không cần hỏi nhiều."
"Tốt, vậy ta cho ngươi ba ngày, trong ba ngày đưa những thứ này đến chỗ ta."
Nhìn Ngô Hiểu Nguyệt sau khi rời đi, Diệp Dương bấm một số điện thoại. Đầu dây bên kia, giọng nói có vẻ âm hiểm, không giống người tốt. Nhưng Diệp Dương cũng không quan tâm, dù sao Diệp Dương không muốn kết giao với người đó, mà chỉ cần đồ trong tay người đó. Tiền trao cháo múc, đơn giản như vậy. Không sai, qua nội dung nói chuyện, có thể nghe ra Diệp Dương muốn làm gì.
Diệp Dương muốn mua một nhóm vũ khí, hơn nữa là loại vũ khí công nghệ cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận