Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 364. Mười... Thập cấp cường hóa trang bị? (canh một)

Chương 364. Mười… Trang bị cường hóa cấp mười? (canh một)
Ánh mắt người kia mang theo vẻ lấp lánh, hơn nữa còn không hề che giấu chút nào, dường như đang nói: "Cuối cùng ngươi cũng không nhịn được mà tìm đến ta sao?" Không sai, thực tế Diệp Dương cũng đúng là không nhịn được nữa rồi.
Khi người kia vừa quay đầu lại, Diệp Dương liền lấy ra một vật. Thật ra người này còn muốn nghe xem Diệp Dương sẽ nói gì với hắn. Vì vậy, khi thấy Diệp Dương không lên tiếng mà lại đưa ra một vật, người kia trong chốc lát không kịp phản ứng. Nụ cười trên mặt cũng vì thế mà cứng lại. Diệp Dương cũng không giải thích gì, mà đưa vật đó đến trước mặt người kia. Phong Hỏa đưa đồ thì đương nhiên người kia thuận tay nhận lấy.
"Đây là cái gì?" Thuận miệng người kia hỏi. Nhưng khi thấy đó là một món đồ, ý định nói tiếp cũng dừng lại. Bởi vì món trang bị này không giống với món trên tay hắn! Cũng không phải chỉ là cường hóa cấp 5, mà còn là cường hóa cấp 508. Đúng vậy, Diệp Dương đưa cho người này chính xác là một món trang bị. Nhưng khi nhìn thuộc tính của nó, người kia muốn nói cũng không thể thốt ra lời. Lẽ nào hắn có thể nhìn món trang bị cường hóa cấp 10 mà bảo nó không bằng đồ của hắn sao? Hơn nữa, đây không chỉ là vấn đề lý do. Mà còn là vì, khi cầm trang bị này, con người kia không thể mở miệng được.
Cấp 10... trang bị cấp 10. Chẳng lẽ hắn hoa mắt rồi? Chẳng lẽ đây chỉ là trang bị cấp một thôi sao? Người kia dụi mắt thật mạnh, vẫn thấy là cấp mười, không hề thay đổi.
"Phong Hỏa..." Người kia nhận ra mình không nhìn nhầm, hơn nữa tay mình thực sự đang cầm trang bị cường hóa cấp 10. Người kia ngẩng đầu nhìn Diệp Dương, ánh mắt sáng rực như muốn làm mù người khác.
"Không phải tặng ngươi, chỉ cho ngươi xem một chút thôi." Diệp Dương đương nhiên đọc được ánh mắt người kia đang nói gì. Vậy mà lại muốn không làm mà hưởng, có được đồ từ tay hắn. Hơn nữa còn muốn một món trang bị cường hóa cấp 10. Thật đúng là ý nghĩ kỳ lạ. Diệp Dương một tay giật lại món trang bị từ tay người kia. Người kia căn bản không phòng bị, Diệp Dương lại dùng chiêu này nên lập tức bị lấy lại. Thực ra, dù người kia nắm chặt cũng vô ích. Vật này vốn thuộc về Diệp Dương. Diệp Dương lấy nó ra, không phải giao dịch cũng không phải là ném bỏ. Vì vậy, dù người kia có cầm nó trong tay cũng chỉ để ngắm mà thôi. Giống như mượn đọc sách trong thư viện vậy.
Thấy Diệp Dương tự tay đoạt lại trang bị, ánh mắt người kia cũng bám theo sát nút. Giống như nó đã dính vào tay, không sao kéo ra được. Cường hóa cấp mười a… Khi nghĩ đến đây, người kia nuốt một ngụm nước bọt. Lúc đầu hắn còn tưởng vũ khí của mình đã rất lợi hại. Nhưng ai ngờ giờ lại có ngay món trang bị cường hóa còn cao hơn cả đồ của mình. Hơn nữa, đây không phải cấp 6 hay cấp 7. Mà trực tiếp là cấp 10, đã đạt đến đỉnh rồi. Người kia thậm chí không hề thèm nghĩ đến, Diệp Dương làm sao có được nó. Hay làm sao Diệp Dương đưa được nó lên cấp 10? Trong đầu hắn, toàn bộ chỉ nghĩ cách có được món đồ này!
Chẳng lẽ phải giống như món trang bị cường hóa cấp 5 của mình, cũng dùng tiền mua lại sao? Người kia nghĩ bụng. Không được. Nếu dùng tiền thật thì tiền của hắn tuyệt đối không đủ. Vừa nãy hắn mua món trang bị cường hóa cấp 5 đã tiêu hết tất cả kim tệ. Hắn không thể có thêm tiền mua nó được nữa. Hơn nữa dù có không tiêu hết tiền thì số đó tuyệt đối cũng không đủ. Hơn 90 vạn kim tệ mới mua được một món trang bị cường hóa cấp 5. Nếu hiện giờ mua món cường hóa cấp 10, cần bao nhiêu kim tệ? 450 vạn sao? Cái này không phải phép tính cộng thêm, mà chỉ cần thấy một chữ số 5 thành chữ số 10 là xong. Sự chênh lệch giữa trang bị cấp 5 và cấp 10 tuyệt đối không chỉ là một con số 5. Khoảng cách giữa chúng lớn đến nỗi có mười hay trăm món trang bị cấp 5 cộng lại cũng không sánh bằng.
Nếu nói vậy, món đồ của Phong Hỏa chắc chắn không đủ tiền mua. Nói đúng hơn thì, trang bị cường hóa cấp 10 chính là vật báu vô giá. Ai đem trang bị đó bán đi, người đó chính là kẻ ngốc. Dù sao, có được một món cường hóa cấp 10 cũng không hề dễ. Sở hữu trang bị cường hóa cấp 10 tức là một trang bị bình thường, trở nên mạnh mẽ hơn gấp mười lần. Nhưng nếu không thể dùng tiền để mua nó từ Phong Hỏa, thì chỉ còn cách... Dùng một thứ dụ hoặc lớn hơn để khiến Phong Hỏa bằng lòng đưa nó cho mình. Hoặc chính là... cường đoạt!
Nếu cần thứ gì có thể hấp dẫn hơn, người kia tự thấy mình không có. Vốn dĩ đã là vật vô giá, thì còn có thứ gì có thể khiến Phong Hỏa chịu đưa nó cho hắn? Vì vậy nói thật, muốn có được vật này, chỉ có một khả năng cuối cùng. Chỉ có khả năng này là đi được. Mà so với hai biện pháp trước thì nó có chút khả thi hơn. Hai biện pháp trước thì hoàn toàn không thể.
"Phong Hỏa, trang bị này... Hay là chúng ta giao dịch thử đi?" Dù biết Phong Hỏa nhất định sẽ từ chối, hơn nữa mình cũng không đưa ra được mức giá nào, người kia vẫn hỏi như vậy, thực chất chỉ muốn thăm dò một chút mà thôi.
"Không cần, món trang bị này ta không có ý định bán." Lần này Diệp Dương quả quyết, trực tiếp cự tuyệt. Dù sao, Diệp Dương sở dĩ đem trang bị ra, cũng chỉ để khiến người kia im miệng mà thôi, đừng đem trang bị cường hóa cấp 5 ra khoe nữa. Ta đã có đồ cường hóa cấp 10 rồi, đồ cấp 5 của ngươi còn gì đáng khoe nữa? Diệp Dương là có ý đó, nhưng rõ ràng, chủ nhân của món trang bị cường hóa cấp 5 kia không nghĩ vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận