Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 306. Rốt cuộc là quái vật gì a (canh hai )

"Chương 306. Rốt cuộc là quái vật gì vậy (canh hai) "Lúc đó chúng ta có làm gì đâu, chẳng phải là đang đánh boss, xong hắn nhảy vào cướp boss, tiện tay còn giết luôn chúng ta sao?" Đám người này có lẽ đã quá khích động trước đó nên hoàn toàn không nghĩ ngợi gì cả. Hiện tại cũng không có thời gian để giải thích rõ ràng cho bọn họ, rốt cuộc là vì sao Diệp Dương lại làm được.
Sau khi bị nhiều người chơi tố cáo như vậy, bộ phận chăm sóc khách hàng đương nhiên coi trọng chuyện này. Nhưng không thể vì người chơi nói sao nghe vậy được. Nhất là khi người chơi mà bọn họ bị tố cáo lại còn không phải người chơi của khu Phù Tang. Vậy thì phải nhờ bộ phận quản lý quốc tế xử lý việc này. Sau khi báo cáo lên cấp trên, họ cũng rất xem trọng vụ việc. Từ trước tới nay trò chơi này của họ chưa từng có chuyện dùng phần mềm hack, mà cũng không thể có chuyện đó. Bây giờ có nhiều người chơi tố cáo như vậy chắc chắn có điều kỳ quặc, họ phải điều tra rõ ràng rồi công bố cho mọi người được biết. Dù sao họ quản lý thế giới ảo này, cũng phải chịu trách nhiệm với những việc xảy ra trong thế giới đó.
Nhưng việc điều tra lại khiến họ hết nói. Họ vẫn có thể dựa vào số liệu để triệu hồi lại, kiểm tra xem rốt cuộc lúc đó chuyện gì đã xảy ra. Việc này với các nhân viên quản lý không tính là khó, thậm chí họ luôn có quyền hạn này. Như một chế độ giám sát, giờ họ chỉ cần xem những video theo dõi này thôi. Xem qua một lượt, họ đã thấy được toàn bộ quá trình sự việc!
"Đám người khiếu nại đều là lũ ngốc à!?"
"Lãng phí bao nhiêu thời gian của chúng ta, hóa ra cũng chỉ vì chuyện này sao? Ta còn tưởng có đại sự gì."
"Bọn họ trước khi khiếu nại không thể tự suy nghĩ lại cẩn thận sao? Đúng là lãng phí nhân lực và tài lực."
Những người điều tra đều hậm hực không nói nên lời. Gặp phải chuyện thế này ai mà không tức giận được. Rõ ràng chính là những người này tấn công Phong Hỏa trước, nên Phong Hỏa tự vệ mà thôi, giết bọn họ cũng chẳng có gì ghê gớm. Vậy mà bây giờ họ lại nói Phong Hỏa dùng auto, có khác gì không có não?
Đương nhiên rồi, sau khi có kết quả điều tra, họ không thể hằn học như vậy trước mặt người chơi được, họ chỉ công bố kết quả một cách công bằng mà thôi. "(ahdb) Phong Hỏa không hề dùng hack, chỉ là tự vệ chính đáng, vì các ngươi đã tấn công Phong Hỏa trước nên Phong Hỏa có quyền phản kích." Lúc trả lời những người chơi khiếu nại này, họ thậm chí còn gửi kèm mấy tấm hình, thể hiện cảnh những người chơi này tấn công Phong Hỏa. Như vậy thì cho dù đám người chơi kia có muốn nói sai cũng không được nữa. Hơn nữa còn tiện nói cho họ biết, chính các ngươi tấn công người ta nên người ta mới đánh lại các ngươi thôi! Đồ ngốc.
Vậy nên, đám người chơi khiếu nại không có gì để phản bác, vốn là họ tính dùng lý do hack để lật đổ Diệp Dương. Ai ngờ đâu lại bị coi như lũ ngốc để đối đãi. Đúng là 'trộm gà không thành còn mất nắm thóc'. Thêm vào đó, điều khiến bọn họ xấu hổ không còn mặt mũi đó là việc công bố kết quả lại được công khai. Tức là trừ bọn họ ra, mọi người đều có thể thấy được, thậm chí việc này còn là vụ việc tầm cỡ quốc tế. Không chỉ người chơi khu Phù Tang mà cả khu Hoa Hạ đều xem được. Có thể nói chỉ cần ai chơi game này, chỉ cần đăng nhập trang web chính thức, đều có thể thấy được thông báo này. Bây giờ bọn họ đã nổi danh khắp thế giới.
"Đám người Phù Tang đều là một lũ ngốc à? Lại còn đi tố người khác vì lý do này!"
"A, ha ha ha, nếu như vậy cũng tính là hack thì cả thế giới này đều là hacker à!!"
"Bọn này đúng là thiểu năng trí tuệ trầm trọng mà, khuyên mấy người chơi này về bụng mẹ dưỡng IQ rồi hãy ra."
"Không thể nào, chuyện này rõ như ban ngày mà nhiều người không nghĩ ra sao? Còn đi tố cáo người ta dùng auto?"
"Đây là vì ghen ăn tức ở thôi, Phong Hỏa chắc chắn là giỏi, đâu cần phải dùng hack chứ?"
Khi nhìn thấy thông báo, rất nhiều người đều khinh bỉ bọn họ. Toàn bộ đều xem họ như một lũ ngốc để cười nhạo. Lúc này bọn họ bắt đầu hối hận, hối hận vì đã đi khiếu nại Phong Hỏa. Thậm chí, trước đó, họ hối hận vì đã ra tay với Phong Hỏa. Nhìn những người không có hành động, chẳng phải giờ họ vẫn còn rất tốt sao?
Mà mỗi người bọn họ đều bị giết rớt đồ thì không nói, kinh nghiệm còn tụt một điểm. Tổn thất không ít. Vì thế, họ cũng quyết định, về sau thấy Phong Hỏa thì nên đi đường vòng thôi!. Cái dũng khí công kích Phong Hỏa trước đây đã sớm bay sạch, sau khi bị Phong Hỏa trong chớp mắt giết sạch thì cái dũng khí kia cũng đã bị tiêu diệt hoàn toàn rồi.
Diệp Dương hoàn toàn không biết trong một thời gian ngắn ngủi như vậy đã xảy ra chuyện này, hơn nữa còn được giải quyết nhanh đến thế. Bởi vì Diệp Dương bây giờ không có thời gian lên mạng xem náo nhiệt. Đến cả kênh chat thế giới Diệp Dương cũng chẳng buồn liếc mắt. Bởi vì hiện tại Diệp Dương đã đến di tích Hall ma thành. Đối diện với một nơi tài nguyên phong phú như thế để luyện cấp, trong mắt Diệp Dương chỉ có mỗi nó mà thôi, còn có thể để ý tới cái khác làm gì nữa chứ.
"Được rồi, dừng ở đây đi, lát nữa nếu có quái gì đó thì ngươi cũng ra tay giải quyết luôn nhé." Diệp Dương nói với Mỹ Đỗ Toa. Diệp Dương nếu giết chết quái ở đây có thể nhận được kinh nghiệm, còn có những phần thưởng khác. Tuy rằng Mỹ Đỗ Toa không cần kinh nghiệm để tăng cấp, nhưng Mỹ Đỗ Toa cũng cần.
"Vâng, thưa chủ nhân!" Mỹ Đỗ Toa ngoan ngoãn trả lời. Diệp Dương nói sao thì chính là vậy, Mỹ Đỗ Toa luôn không có ý kiến gì. Bọn họ giờ đã đến lối vào của di tích. Nơi đây giờ đã biến thành một mảnh cát vàng. Sở dĩ nói nơi đây là lối vào, cũng là bởi vì nơi đây chỉ cách một con đường, bên kia là một mảng xanh um tùm. Cứ như hoàn toàn là hai cảnh sắc khác nhau vậy. Sự chênh lệch đó cũng là ranh giới giữa di tích Hall ma thành và những nơi khác. Huống hồ đến nơi này, cảm giác mang lại cũng đã hoàn toàn khác biệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận