Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 429. Tràng diện hỗn loạn, nước Mỹ ngoạn gia kháng nghị (canh ba)

Chương 429. Tràng diện hỗn loạn, người chơi nước Mỹ kháng nghị (canh ba)
Bởi vì lo lắng như vậy, cự lực chi thần là một Chiến Sĩ, nhưng không hề dám tiếp cận Phong Hỏa. Vào lúc này hắn kinh sợ lùi về phía sau. Nhưng hắn thấy việc này không tính là hành vi nhu nhược. Lượng máu hiện tại không thể cứng đối cứng, phải tìm cơ hội khác mới được.
Nhìn cự lực chi thần từ từ lùi về sau từng bước nhỏ, Diệp Dương khẽ cười. Hắn vừa nói gì ấy nhỉ, cự lực chi thần sẽ gặp phải cắn trả, quả nhiên. Thực ra, Diệp Dương ban đầu có thể trực tiếp dùng kỹ năng để tấn công cự lực chi thần. Nếu thật sự làm vậy, sát thương chắc chắn cao hơn nhiều so với việc cự lực chi thần tự mình đụng phải phản thức. Nhưng Diệp Dương không phải muốn cho cự lực chi thần một "kinh hỉ" sao? Vì vậy, Diệp Dương dùng khiên cổ vật, vừa bảo vệ bản thân, vừa khiến cự lực chi thần gieo gió gặt bão. Giờ thấy vẻ mặt kinh hãi của cự lực chi thần, Diệp Dương biết mục đích của mình đã đạt được. Cái việc chậm rãi lùi về sau từng bước cũng thể hiện cự lực chi thần đang hoang mang đến mức nào.
"Người chơi đứng đầu khu Mỹ lại yếu ớt như vậy sao?" Diệp Dương nói. Nhưng những lời này không phải nói với cự lực chi thần, mà là hướng về phía chỗ ồn ào huyên náo, nơi hắn vừa mở lời nói. Nơi đó tụ tập rất nhiều người chơi khu Mỹ. Diệp Dương đang nói với đám người này đó sao? Lời này vừa thốt ra đã làm đám người chơi khu Mỹ nổi giận. Phải nói là giận quá hóa thẹn mới đúng. Người đứng đầu khu Mỹ bị coi thường, chẳng phải là đại diện cho cả khu Mỹ bị coi thường sao? Phong Hỏa nhìn thấy cự lực chi thần thất thế thì không sao, nhưng cũng không thể chịu nổi bọn họ bị coi thường.
"Ngươi một kẻ dùng auto thì có gì mà phách lối?"
"Phong Hỏa, ngươi xuống đây tắt cái auto đi, chúng ta đấu một đối một!"
"Rác rưởi Huyền Hoa quốc mà dám kiêu ngạo ở khu Mỹ chúng ta."
Lúc đầu đám khán giả này đang ngồi xem so tài, lúc này toàn bộ đứng lên. Chỉ vào Diệp Dương mà mắng chửi ầm ĩ. Một vài người thậm chí rất tự tin, cảm thấy nếu Phong Hỏa tắt cái auto kia đi, họ cũng sẽ là đối thủ của Phong Hỏa, muốn cùng Phong Hỏa tỉ thí.
Tràng diện hỗn loạn vô cùng.
Thấy cảnh tượng này, đầu óc người chủ trì muốn nổ tung. Tuy rằng hắn cũng có thành kiến với Phong Hỏa, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không muốn cái công việc này. Coi như có ý kiến gì với Phong Hỏa, thì trước hết cũng phải giải quyết chuyện này rồi mới nói được, đợi đến khi cuộc thi kết thúc mới thảo luận chẳng phải tốt hơn sao? Bây giờ gào thét cái gì chứ? Còn muốn so tài đàng hoàng hay không? Người chủ trì thật sự sợ hãi, lỡ đám người chơi này kích động lên phá tan nơi này thì sao. Dù sao đây vốn là sân nhà của họ, 137 người chơi ở khu Mỹ là đông nhất. Nếu thật sự không vừa lòng thì chuyện gì cũng có thể làm được.
Đồng thời, người chủ trì cũng đang oán trách Phong Hỏa, làm nhiều chuyện như vậy làm gì, nếu ngươi không nói những lời đó thì có gây ra thù hận lớn như vậy không?
"Mọi người bình tĩnh một chút, xem hết cuộc thi này trước đã được không?"
"Mọi người đừng kích động như vậy, tất cả ngồi xuống, hài hòa một chút mà xem so tài."
"Có lẽ là các bạn hiểu sai ý Phong Hỏa, thực ra Phong Hỏa không có ý khiêu khích các bạn."
Người chủ trì liên tục nói mấy câu, chỉ là khuyên đám người chơi Mỹ đang đứng lên có thể bình tĩnh lại một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận