Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 480. Ngươi làm bộ cần gì phải? (canh một)

"Các ngươi có biết chúng ta là ai không?" Tự tiện xông vào phòng người khác, bọn họ trông không hề có chút cảm giác áy náy nào. Đương nhiên cũng không hề thấy có chút chột dạ, lúc này lại còn mặt tươi cười hỏi Diệp Dương. Diệp Dương so với bọn họ càng bình tĩnh hơn, dường như những người trước mặt không phải là những kẻ không có lòng tốt tự tiện xông vào, mà chỉ là những người qua đường bình thường mà thôi. Diệp Dương gật đầu. "Biết." giọng nói rất bình thản. "Ngươi biết chúng ta là ai?" Nam Phong Biết Ta Ý nghe được câu trả lời của Diệp Dương, rõ ràng là không tin. Vốn dĩ khi vừa hỏi như vậy, Nam Phong Biết Ta Ý đã chuẩn bị sẵn, biết Phong Hỏa không rõ thân phận của bọn họ, còn định giới thiệu cho thật rõ ràng một chút. Nhưng bây giờ Phong Hỏa trả lời đã hoàn toàn vượt quá dự liệu của bọn họ. Phong Hỏa dĩ nhiên biết họ là ai. Chẳng lẽ Phong Hỏa đã nhận nhầm bọn họ? Nam Phong Biết Ta Ý thầm nghĩ, vẻ mặt cũng nhanh chóng biến thành nghi hoặc. Dáng vẻ của bọn họ có chút khác so với trong game mà! "Ngươi là Nam Phong Biết Ta Ý..." Diệp Dương chỉ vào Nam Phong Biết Ta Ý. Chỉ cần nói một cái tên như vậy thôi, cả nhóm người nhỏ này đều đã hiểu ra. Bọn họ đều biết rõ đã bị lộ thân phận, quả thực Phong Hỏa đã biết thân phận của họ. Nhưng sao có thể như vậy chứ, chẳng phải cách đây không lâu bọn họ mới thu được tin tức về Phong Hỏa hay sao, lẽ nào trước đó Phong Hỏa đã biết họ rồi? Mấy người hoàn toàn không biết, lúc nãy khi bọn họ đang ở ngoài cửa, chính Phương Kinh đã tự mình bán đứng mình rồi. Từ những tin tức họ tiết lộ có thể dễ dàng đoán ra họ là ai, Diệp Dương vừa nghe đã hiểu. Cho nên, cái vẻ nghiêm chỉnh này của họ thật sự là có chút buồn cười. "Hơn nữa ta còn biết các ngươi tới đây để làm gì, lá gan của các ngươi thật là lớn đấy." Diệp Dương khẳng định mình đã biết mục đích bọn họ tới đây, những người đó nghe được thì đổ mồ hôi lạnh, bởi vì điều này khiến bọn họ nghĩ tới khí thế của Phong Hỏa trong game. Dường như cho dù đã trở lại hiện thực, Phong Hỏa vẫn không thay đổi, khí thế kia vẫn khiến người ta phải khiếp sợ. Ngay như bây giờ, Nam Phong Biết Ta Ý và những người khác sau khi nghe Diệp Dương nói xong, đều có cảm giác sợ hãi. Cảm giác này khiến bọn họ nghĩ rằng có lẽ mình sắp bị Phong Hỏa giết chết ngay sau đó. Lắc đầu, Nam Phong Biết Ta Ý cố xua đi ý nghĩ không thực tế này. Phong Hỏa trong game lợi hại thì có lợi hại, nhưng đó chỉ là trong trò chơi mà thôi. Bây giờ thì khác rồi, trong cuộc sống thực tế, Phong Hỏa một mình sao địch nổi bốn tay, huống chi ở đây còn có hơn 7 người bọn họ nữa. Phong Hỏa đâu phải là đối thủ của họ? Tất cả đều là ảo giác, bọn họ nhất định sẽ đối phó được Phong Hỏa. Có lẽ hiện tại Phong Hỏa tỏ vẻ tự tin như vậy là vì muốn mê hoặc bọn họ thôi. Làm cho nội tâm họ sinh ra sợ hãi, đến lúc đó mình sẽ là người chạy trốn trước." Bây giờ ngươi đâu có ở trong game, còn làm bộ làm gì nữa? Nghĩ rằng ngươi giống như trong trò chơi lợi hại lắm sao?" Thượng Quan Khâm Liên có thể cũng là muốn tăng thêm dũng khí, khi nói chuyện cố tình lớn tiếng. Phảng phất như làm như vậy có thể tăng thêm khí thế cho bên mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận