Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 319. Muốn hợp tác với ta sao? (canh một )

Chương 319. Muốn hợp tác với ta sao? (canh một) Đương nhiên, điều này cũng chỉ là một ngoại lệ mà thôi, không phải tất cả quái đều có thuộc tính như vậy. Lực công kích cực cao, lượng máu lại mỏng. Lần này có thể nói là Diệp Dương gặp may. Ở trong pháo đài này, phần lớn quái đều như vậy, khiến Diệp Dương có thể dễ dàng lười biếng một chút. Quay trở lại hiện tại, khi những ngọn lửa nóng cháy kia đều hóa thành tro bụi, cũng đồng nghĩa với việc những người thủ vệ ở đây đã không còn nữa. Lại một nhóm thủ vệ bị Diệp Dương tiêu diệt. Vì vậy, nơi này lại trở thành một địa điểm không người canh gác. Diệp Dương nghênh ngang dẫn Mỹ Đỗ Toa đi vào mật thất kia. Ở bên trong, Hall đương nhiên vẫn còn đó, giống như lời Tias nói, Hall không có dũng khí rời đi. Đại khái là bởi vì đây là lần thứ hai Diệp Dương quay lại nơi này, xem như phá kỷ lục đi. Cho nên, lần này Hall cuối cùng cũng liếc nhìn Diệp Dương một cái. Ngẩng đầu lên nhìn Diệp Dương vài giây rồi mới chán nản cúi đầu xuống. Xem ra, đây là ý không muốn để ý đến Diệp Dương. Bất quá, sau lần thứ nhất, Diệp Dương đã quen rồi. Nên khi không thấy Hall phản ứng, Diệp Dương cũng không thấy lạ. Từ tốn bước đến, Diệp Dương lại đến trước mặt Hall, lần này là ngồi xuống bên cạnh Hall.
"Ngươi vốn là thành chủ của tòa lâu đài này đúng không?" Ngồi bên cạnh Hall, Diệp Dương hỏi, tuy là hỏi nhưng giọng điệu lại khẳng định. Rõ ràng, Diệp Dương đã xác định điều này, hỏi chỉ là muốn nói cho Hall biết: "Ta đã biết thân phận của ngươi rồi". Đây cũng là cách mà Diệp Dương muốn khiến Hall chú ý đến mình, nên mới dùng biện pháp này. Quả nhiên, lời nói của Diệp Dương cuối cùng cũng khiến Hall có phản ứng. Nhưng với một người quanh năm bị giam ở đây như Hall, có phản ứng cũng chỉ là ngẩng đầu nhìn Diệp Dương một lần nữa. Rồi không nói gì thêm, như vừa nãy chỉ là ảo giác, không còn gào thét đau đớn như trước mặt Tias. Hall lại biến thành người câm. Diệp Dương không bực, giờ đã khiến Hall chú ý thì xem như một tiến bộ.
"Ngươi vốn phải là thành chủ của lâu đài này, nhưng bây giờ tòa thành này lại bị Tias cướp đoạt, lẽ nào ngươi không tức giận sao? Lẽ nào ngươi không muốn giành lại sao?" Diệp Dương tiếp tục chậm rãi nói vào tai Hall. "Thú vị!" Nói xong, Diệp Dương thầm nghĩ. Bởi vì khi Diệp Dương nói những lời này, đã cảm thấy Hall có sự biến chuyển. Có thể thấy từ trên cơ thể, hiện tại Hall đang run rẩy, tuy rất nhỏ, nhưng sao có thể qua được mắt Diệp Dương. Mũi khẽ phập phồng, môi trên hơi nhếch lên, đây là bộ dáng đang tức giận. Hall không phải hoàn toàn vô cảm, khi nhắc đến Tias, khi nhắc đến việc Tias cướp đoạt, hắn vẫn sẽ có phản ứng, và đó là sự phẫn nộ. Diệp Dương vốn dĩ không coi đây là một nhiệm vụ. Ít nhất, hiện tại hắn đến đây không phải vì nhiệm vụ, mà chỉ để thăm dò. Nên, sau khi thấy hứng thú, Diệp Dương liền không do dự, muốn tìm hiểu bí mật trên người Hall. Dù sao đây cũng là một việc có liên quan đến Tias, mà với những chuyện về Tias, Diệp Dương đều cảm thấy hứng thú. Chỉ là một mảnh nhỏ linh hồn thôi, mà đã có tư tưởng, có năng lực mạnh mẽ như vậy. Diệp Dương thực sự rất tò mò, vậy nếu là chân thân của Tias thì sao? Sẽ lợi hại đến mức nào? Tuy trong trò chơi có miêu tả về Tias, nhưng những miêu tả đó đều quá mức thần thoại, lại còn chỉ là truyền miệng nên thiếu tính chân thực. Diệp Dương muốn tự mình khám phá, Tias rốt cuộc là người như thế nào! Cho nên, việc hắn không đáp lại lời mình, Diệp Dương cũng không hề bực bội. Bằng một giọng nói đầy cám dỗ, Diệp Dương tiếp tục nói với Hall:
"Lẽ nào ngươi không muốn đoạt lại những thứ thuộc về mình sao? Lẽ nào ngươi không muốn báo thù sao? Ta có thể giúp ngươi". Diệp Dương nói từng chữ vào tai Hall, vô cùng rõ ràng. Đương nhiên, Hall không thể không nghe thấy. Nhưng sau khi nghe xong, Hall kỳ lạ là vẫn không hề có phản ứng gì, giống như Diệp Dương vừa rồi không nói gì hoặc Hall căn bản không hề nghe vào. Không phải, vì ngồi bên cạnh Hall, Diệp Dương có thể cảm nhận được, thực chất Hall có phản ứng. Không chỉ có phản ứng, mà với tình hình hiện tại, sự thật vừa được Diệp Dương nói ra còn làm họ chấn kinh hơn nữa. Đồng thời, biểu tình chết lặng ban đầu đã thay bằng vẻ hy vọng, đôi mắt phát sáng như thể vừa gặp thứ mình yêu thích. Có lẽ đó là cách mị hoặc lợi hại nhất mà họ có thể nghĩ ra. Cách này thậm chí còn lợi hại hơn cả mị hoặc thuật của Mỹ Đỗ Toa. Sau khi biết được thân phận của Hall, Diệp Dương đã lường trước được kết quả này. Giờ khi thấy Hall có dáng vẻ mê man như vậy, Diệp Dương hài lòng gật đầu. Trong khi Hall vẫn đang chìm trong kinh ngạc, giọng của Diệp Dương lại từ từ truyền đến. Lúc này, Diệp Dương đã trở nên vô cùng bình tĩnh, vì Diệp Dương có đủ tự tin xác định Hall đã bị thuyết phục. Nói như vậy, nhiệm vụ khó khăn nhất đã hoàn thành. Nhưng dù là vậy, Hall vẫn giữ im lặng, tựa như vốn dĩ là thế. Khi thấy Hall có biểu hiện đó, Diệp Dương vẫn cứ bình tĩnh đứng đó, dường như không vì chút thất bại này mà bỏ cuộc. Phải, Diệp Dương sao có thể dễ dàng bỏ cuộc được chứ? Nhất là khi hiện tại, Diệp Dương đối với Hall này vẫn rất hứng thú. Dường như đợi rất lâu, đến lúc Diệp Dương sắp sửa lấy hết trang bị ra xem xét kỹ thì Hall cuối cùng cũng cất tiếng: "Được. " "Ta đồng ý". Nghe được những lời này, có thể thấy Hall đã hạ một quyết tâm rất lớn. Thực ra, đây cũng là điều rất bình thường, vì tuy rằng đã chứng kiến Diệp Dương tiêu diệt lũ quái kia dễ dàng, lợi hại thế nào, nhưng đó cũng chỉ là thấy mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận