Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 500. Rác rưởi vẫn thích nói dọa? (canh hai cầu từ đặt hàng! )

Chương 500. Rác rưởi vẫn thích nói dọa? (canh hai cầu đặt hàng!) Chuyện này coi như vậy là đã qua. Sau đó Diệp Dương lại quay trở lại trong trò chơi, dù sao đối với Diệp Dương mà nói, hiện tại game cũng là trọng tâm mới. Còn về Ngô Hiểu Nguyệt, lúc đầu vết thương cũng không nghiêm trọng lắm, sau khi được Diệp Dương xử lý xong thì cũng không có gì đáng ngại. Nên việc tiếp tục chơi game cũng không thành vấn đề. Vào game rồi thì mọi thứ vẫn hòa bình. Bởi vì hiện tại có Diệp Dương ở đây, nên không ai dám gây sự. Các công hội cũng không dám đấu đá công khai, nếu không thì "ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi". Lần này Diệp Dương vào game, mục tiêu không phải ở chỗ này, chính xác hơn là không phải khu vui chơi Huyền Hoa quốc. Cũng đừng quên trước khi tham gia thi đấu quốc tế, Diệp Dương có chuyện cần làm. Lúc đó Diệp Dương vẫn đang đánh Phù Tang quốc, cũng chỉ vì chờ hai ngày xác nhận thời gian nên mới tạm dừng. Một việc lớn như vậy, Diệp Dương nhất định không quên được, bây giờ sau khi cuộc thi kết thúc, việc tiếp theo chính là nó. Diệp Dương vẫn đang chờ tích lũy độ truyền thuyết của mình! Quen rồi nên khi dùng Truyền Tống Trận, Diệp Dương không hề xót của. Mất 10 vạn kim tệ, dùng Truyền Tống Trận đến Phù Tang quốc. Ở đây chắc sẽ không có chuyện như ở Huyền Hoa quốc, hệ thống hoan nghênh Diệp Dương, nên khi Diệp Dương đến, không có nhiều người biết. Dù sao không phải ai cũng canh ở Truyền Tống Trận, ngày nào cũng xem có ai đến hay không. Mà khi nhìn thấy Diệp Dương thì nhóm người này đều có chút sợ hãi, sợ hãi đi kèm căm hận. Rất nhiều tâm tình thể hiện rõ trên mặt họ. Vì họ biết người vừa từ Truyền Tống Trận bước ra là ai. Đó chẳng phải kẻ muốn đánh chiếm đất nước của bọn họ sao? Dù Phong Hỏa có thay đổi dung mạo, họ cũng không thể nhận nhầm, vì bộ trang bị của Phong Hỏa quá sức chói mắt. Ngoài Phong Hỏa ra, còn ai có được trang bị như vậy nữa? Vì thế mà không ít người đỏ mắt ghen tị. "Chúng ta tuyệt đối sẽ không khuất phục ngươi!" "Đồ ***, ngươi còn chưa cút đi?" "Mau cút khỏi đây ngay!" Tuy họ sợ năng lực của Phong Hỏa, nhưng ngoài miệng tuyệt đối không chịu thua. Giống như lúc này, dù họ không dám động thủ, nhưng lại buông lời hăm dọa. Có một số người còn nói những lời khó nghe đến mức hệ thống phải che đi. Đối với những lời này, Diệp Dương coi như gió thoảng bên tai. Thật ra nghe thì có nghe thấy, chỉ là không muốn để ý tới bọn họ mà thôi. Bọn này coi như là Hà Binh nhãi nhép, căn bản không đáng nhắc tới. Cho dù đến cuối cùng khi đánh chiếm đất nước của bọn họ, thủ thành cũng không phải lũ tép riu này. Nhìn trang bị của họ thì biết, quá đỗi bình thường, thậm chí thuộc hàng người chơi cấp thấp, những người như vậy không có tư cách thủ thành. Coi như có thì cũng chỉ là lấp chỗ trống mà thôi. Không phải Diệp Dương khinh thường những kẻ yếu, mà là khinh thường những kẻ rõ ràng biết thực lực của mình yếu nhưng vẫn thích nói dọa người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận