Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 218. Yêu nhân, chịu chết đi! (canh hai cầu từ đặt hàng! )

Chương 218. Yêu nhân, chịu c·h·ết đi! (canh hai cầu đặt mua!) Yêu nhân chi vương Alia bị trói buộc mất tự do, nhưng hắn còn rất nhiều con dân. Đám yêu nhân này đi theo bên cạnh Alia, làm những chuyện xấu xa vì hắn, như g·iết c·h·ết người dân thành Emil. Nhưng dân thành Emil đã bất lực. Sau khi chán ghét mà vứt bỏ tướng quân Mende, Emil không còn ai đủ sức một mình đối đầu với Đại Lương, để đi tiêu diệt đám yêu nhân này. Một đại năng đã hi sinh bản thân, giam Alia trong sào huyệt, đó đã là giới hạn. Còn đám bộ hạ yêu nhân kia, bọn chúng vẫn tùy ý g·iết c·h·óc người dân Emil gần sào huyệt. Mọi người đã quá sợ hãi yêu nhân. Chúng có năng lực mị hoặc, khiến người ta nhất thời mê muội. Lại có pháp thuật công kích mạnh mẽ, trong nháy mắt cướp đi sinh mạng nhiều người. "Mau rời đi! Ngươi không muốn s·ố·n·g nữa sao? Chỗ đó không phải nơi ngươi có thể đến!" Diệp Dương dựa theo bản đồ chỉ dẫn, đi đến sào huyệt của yêu nhân, trên đường lại bị cản lại. Đó là một người dân bản địa thành Emil. Lúc này, vẻ mặt người này thoáng vẻ kinh hãi, nhưng vẫn lên tiếng ngăn cản Diệp Dương. Đi qua đây, mục đích chỉ có một, chính là sào huyệt yêu nhân. "Đừng đến gần chỗ đó nghe chưa? Nếu không... ngươi sẽ mất m·ạ·ng!" Nghe vậy, người dân bản địa này là vì Diệp Dương mà tốt. Vì có người nói, ai vào đó chính là đi ch·ế·t. Thậm chí không cần đi vào, chỉ cần ở bên ngoài, đến gần chỗ sào huyệt, cũng sẽ bị yêu nhân g·iết c·h·ết! "Không sao, ta có thể bảo vệ được mình!" Đối với lời khuyên của người dân bản địa này, Diệp Dương cũng không vì thế mà dừng bước. Nhận nhiệm vụ này, đương nhiên phải hoàn thành. Cho dù 10 ngày là nhiều, nhưng Diệp Dương cũng không thể vì thời gian dư dả mà lề mề được. Nhận nhiệm vụ này, ngoài việc muốn có được phần thưởng, còn có một nguyên nhân khác là Diệp Dương muốn đi tiêu diệt đám yêu nhân này, để thu hoạch kinh nghiệm! Đó mới là mục đích của Diệp Dương! Giờ sao có thể vì lời một người dân bản địa mà dừng chân thăng cấp? Nhìn bóng lưng Diệp Dương rời đi, người dân bản địa lắc đầu, "Ai, lại có thêm một người ch·ết nữa!" Theo người dân Emil thì đi vào đó, chính là chịu ch·ết. Ngoại trừ Mende. Nhưng Mende có thể ra vào sào huyệt tự nhiên đã là kỳ lạ. Sau lại chính tay hắn phá cấm chế của Alia, thả Alia ra, khiến bọn họ có ý nghĩ khác. Mende nhất định có quan hệ gì đó với Alia! Hắn là kẻ phản bội! Nên mới có thể ra vào tự nhiên sào huyệt! Diệp Dương không tài nào hiểu được ý nghĩ của những người này. Bất quá Diệp Dương hiện tại cũng không có tâm trạng nghĩ về những suy nghĩ đó nữa, giờ Diệp Dương phải đối mặt với một vấn đề. Trên bản đồ hiển thị đã ở phạm vi sào huyệt yêu nhân, nhưng nhìn sa mạc mênh mông vô bờ, yêu nhân ở đâu? Bản đồ cũng không nói cụ thể yêu nhân chi vương ở đâu. "Lại có thêm một món ngon tươi mới nữa! " "Lần này nhìn có vẻ vị không tệ lắm." Lúc Diệp Dương còn đang muốn thăm dò một chút thì nghe được hai giọng nói the thé vang lên. Nghe mấy lời này, Diệp Dương tức thì nổi da gà. Rõ ràng là giọng nam, nhưng bọn họ cố tình làm cho trầm xuống, ngược lại nghe rất khó chịu. Lúc này trước mặt xuất hiện hai người. Như thể đột nhiên xuất hiện vậy, Diệp Dương vừa nãy còn chưa phát hiện sự tồn tại của chúng. Dù sao, với hình tượng này xuất hiện trước mặt Diệp Dương thì Diệp Dương không thể bỏ qua. Không đúng, phải nói hai người này là yêu nhân. Khi thấy hai người này, Diệp Dương đã xác định thân phận của chúng. Trang điểm nửa nam nửa nữ này, ngoài yêu nhân ra còn có cách giải thích nào? 【 Yêu Nhân Vệ Binh 】 Cấp độ: 33 Lực c·ô·ng kích: 2400 Lực phòng ngự: 120 Lượng m·á·u: 20000 Quả nhiên là yêu nhân! Hơn nữa còn là cấp 33. Nhưng ở nơi này chỉ đạt tới cấp 30 mới có thể đến được thành phố, thì mấy con quái cấp độ trên 30 này cũng là bình thường. Lúc Diệp Dương tra xét thuộc tính của hai yêu nhân này thì hai yêu nhân vẫn nhìn Diệp Dương đầy vẻ quyến rũ. Vẻ mặt thèm thuồng như ước gì hiện tại có thể l·ột s·ạ·ch Diệp Dương vậy. Nếu là một cô gái bình thường thì Diệp Dương vẫn chấp nhận được, nhưng trước mặt là hai yêu nhân mà! "Các ngươi, tốt nhất vẫn nên kiềm chế biểu tình đó đi." Diệp Dương nín một hồi, nghẹn ra một câu như vậy. Vẻ mặt đó hắn nhìn thực sự chỉ muốn nôn ra, không hề khoa trương. "Ha ha ha, ngươi sợ...bị chúng ta mị hoặc sao?" Ai ngờ một tên lại còn the thé giọng lên, nói như thể không muốn s·ố·ng. Tiếng cười "mị hoặc" đó, thật sự khiến Diệp Dương muốn nôn hết bữa tối qua! Thật không thể chịu được nữa! "Bạo Liệt Hỏa Cầu!" Không nói thêm lời nào, một kỹ năng liền vung ra ngoài. "Phù, cuối cùng cũng thanh tịnh!" Một kỹ năng trực tiếp g·iết c·h·ết hai yêu nhân cấp 33 trước mặt trong nháy mắt! Bất quá, với Diệp Dương bây giờ thì chuyện này quá dễ. Lượng m·á·u như vậy, Diệp Dương chẳng để vào mắt. Bị g·iết trong nháy mắt, hai yêu nhân biến mất trước mắt Diệp Dương, Diệp Dương thở phào nhẹ nhõm. Hình tượng hai yêu nhân này thật có một loại thôi thúc người ta phải lập tức g·iết bọn chúng. . . Diệp Dương cũng đã làm vậy. Bất quá giờ g·iết hai tên này thì không thể hỏi được chỗ ở sào huyệt của bọn chúng. "Ai... sớm biết vừa rồi nhịn một chút, để bọn chúng nói xong rồi g·iết!" Nhưng thực sự không chịu được cái kiểu...khụ, nửa nam nửa nữ này. Khi Diệp Dương vừa tiêu diệt hai yêu nhân khiến người ta ngán ngẩm thì, vậy mà...lại xuất hiện thêm hai yêu nhân nữa! Lẽ nào chúng có thể thuấn di? Tốc độ xuất hiện này quá nhanh! Không kịp kinh ngạc, hai yêu nhân liền trực tiếp phóng một quả cầu ma pháp qua đây. "Dám g·iết người tộc ta? !" Xem ra hai tên này là đến báo thù. Dù cho hai yêu nhân này xuất hiện vô thanh vô tức, nhưng Diệp Dương vẫn vô thức né được công kích của chúng! Là một pháp sư "không quá bình thường", tốc độ di chuyển của Diệp Dương rất kinh người! Chỉ trong nháy mắt, hai quả cầu ma pháp lướt qua người Diệp Dương! Né tránh hoàn hảo! Sau khi ung dung né tránh, Diệp Dương nhìn hai yêu nhân rõ ràng cao cấp hơn trước mặt. 【 Yêu Nhân Thủ Vệ Quan 】 Cấp độ: 35 Lực c·ô·ng kích: 3000 Lực phòng ngự: 200 Lượng m·á·u: 30000 Loại trình độ này, ở chỗ Diệp Dương chẳng đáng gì. Hai yêu nhân thấy Diệp Dương đã né tránh được thì vừa sợ vừa giận. Chúng liếc mắt nhìn nhau, rồi nảy sinh ác độc mà tấn công Diệp Dương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận