Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 656. Nói đánh bất quá chỉ là đánh không lại (canh hai)

Chương 656. Nói đánh không lại thì chỉ là đánh không lại (canh hai) Quan chỉ huy trầm mặt nói ra những lời như vậy, giống như là muốn khiến Casac lạc lối biết đường quay lại vậy. Nhưng Casac vốn dĩ là người thẳng tính, lời này ngược lại giống như đang chất vấn Casac vậy. Đối với Phong Hỏa khách khí, đó là vì thực lực Phong Hỏa đủ mạnh, nhưng cái tên quan chỉ huy này là cái thá gì? Đến cả Casac, sắc mặt cũng trở nên không tốt lắm.
"Ta nói đánh không lại thì chỉ là đánh không lại, nếu ngươi giỏi thì ngươi lên đi, đằng nào ta cũng không muốn hy sinh vô ích." So với việc những người chơi này bị gϊếт sau đó, dân bản địa hy sinh còn thiệt hại lớn hơn, ít nhất đối với bọn họ mà nói là chuyện không thể nào chấp nhận được. Cho nên bọn họ đều không muốn, dễ dàng như vậy mà bỏ mạng, Casac cũng nghĩ như vậy.
Nếu biết không đối phó được, vậy cần gì phải cố chấp nữa? Uổng phí cái mạng, Casac cũng không muốn. Đặc biệt khi biết bọn họ không có phần thắng, thì càng không muốn hy sinh vô nghĩa như vậy. Đáng tiếc những người này không hiểu, bọn họ không nhìn thấu năng lực của Phong Hỏa, cũng không nhìn thấu năng lực của chính mình, cứ cho rằng liên hợp lại sẽ đối kháng được Phong Hỏa. Thật quá ngây thơ.
Tính khí Casac vốn không tốt, hiện tại còn bị làm cho bực mình, chắc chắn sẽ không nhịn nữa. Hơn nữa vốn dĩ cũng không có ý định giao chiến với Phong Hỏa, đương nhiên muốn rời đi ngay lập tức.
Nghĩ như vậy, Casac liền làm như vậy, chắp tay với Phong Hỏa. "Ta xin phép đi trước, lúc nào rảnh rỗi có thể đến tìm ta trao đổi, chỗ ta còn nhiều bảo bối, nếu như ngươi tìm được đồ vật giá trị nào đó đến trao đổi với ta, ta rất sẵn lòng." Khách khí, nhưng không hề hèn mọn, Casac nói xong liền quay người rời đi, còn Diệp Dương cũng không ngăn cản Casac rời đi.
Còn về những người khác, những người chơi khu Hàn Quốc kia, bọn họ muốn ngăn cản, nhưng lại không dám. Vừa rồi mấy câu của quan chỉ huy đã chọc giận Casac rồi, nếu hiện tại bọn họ nói thêm lời nào nữa, chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa. Tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì, bọn họ cũng không dám nghĩ tới, tự nhiên không dám làm. Cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Casac rời đi, còn lại những dân bản địa được mời đến làm ngoại viện kia, cũng mờ mịt không biết phải làm gì.
..................
Đầu lĩnh đều đi rồi, nhóm người này như mất đi chủ kiến vậy. Vốn dĩ những người này đều lấy Casac làm trung tâm, hiện tại Casac đi rồi, bọn họ nên làm gì bây giờ?
Vẫn là quan chỉ huy phản ứng lại ngay, biết hiện tại biện pháp tốt nhất chính là giữ chân những người còn lại. Ngược lại, nếu muốn Casac quay lại thì không thể, hy vọng lại được đặt vào những người này, những người này tuy không bằng Casac, nhưng tuyệt đối không thể xem thường. Ai biết được, nếu những người này đối phó với Phong Hỏa thì có đánh bại được Phong Hỏa hay không?
Vì vậy, sau khi Casac đi, quan chỉ huy nhiệt tình lập tức chuyển sang đám dân bản địa. "Cảm tạ các vị cường giả đã đến, hy vọng các ngươi có thể giúp chúng ta đẩy lùi địch nhân." Về phần những người vẫn đang phòng thủ trong thành, đều nói đã đứng trong pháo đài tìm kiếm chỗ ẩn nấp, thì có thể lợi hại đến đâu, cũng chỉ có thể đứng bên cạnh xem náo nhiệt thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận