Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 641. Trở lại người, là ai? (canh một)

Chương 641. Trở lại người, là ai? (canh một) Nếu không có năng lực này, thì tự nhiên cũng không cần phải giới hạn trong phạm vi nữa, Diệp Dương muốn gì sẽ là nấy thôi. So với những người chơi ở khu vui chơi Hàn Quốc này, Diệp Dương cảm thấy lũ quái này thú vị hơn, ít nhất cũng hấp dẫn hứng thú của hắn hơn. Mà đám người ở cách đó không xa bắt đầu vẫn còn thảo luận, thất chủy bát thiệt, trông có vẻ hăng hái nhiệt tình. Bất quá rất nhanh dĩ nhiên cứ như vậy giải tán, ai về nhà nấy, nhìn bộ dáng này, hẳn là đã từ bỏ quyết định. Tuy là có thể gặp Phong Hỏa ở nơi này, khiến bọn họ cảm thấy là một chuyện rất may mắn, tuy là bọn họ cũng muốn chứng minh thực lực của mình. Nhưng đó cũng chỉ là chút tâm tình nhất thời mà thôi, rất nhanh bọn họ đã nghĩ ra và nói ra rằng, Phong Hỏa đã làm được series càn quét 300 ngọn cờ không lâu trước đây. Phong Hỏa một mình đã đối phó với hơn 100 vạn người chơi, còn hiện tại bọn họ thì sao, nơi đây có bao nhiêu người? Chỉ có mười mấy người, thậm chí chưa đến 100, mới có hai chữ số thôi. Số người ít ỏi như vậy, căn bản không thể so sánh với 100 vạn người chơi kia, chia cho 10 vạn cũng còn chưa tới! Với sự so sánh này, bọn họ càng nhận thức sâu sắc rằng không có khả năng g·iết c·hết Phong Hỏa, thậm chí tạo một chút uy h·i·ế·p đối với Phong Hỏa cũng không thể. Ngược lại, chính Phong Hỏa có thể g·iế·t c·hế·t được bọn họ ấy chứ! "Quái 40 cấp mà hắn còn g·iế·t thoải mái như vậy, chúng ta bây giờ căn bản không bằng lũ quái này, thôi vậy đi." Một người đã nói ra tình hình thực tế. Đó cũng là sự thật, mười mấy người bọn họ không thể đối phó nổi một con quái, nhưng Phong Hỏa chỉ cần một kỹ năng là có thể g·iế·t không ít một cách dễ dàng. So sánh như thế, hy vọng của bọn họ càng mong manh, chỉ có khả năng bị Phong Hỏa g·iế·t c·hế·t thôi, làm gì có chuyện g·iế·t c·hế·t được Phong Hỏa? Sau một hồi bàn bạc, ai nấy đều sinh ra ý muốn thoái lui. Trong nháy mắt, những người mới tụ tập đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa. Ai về chỗ nấy, lúc đầu bọn họ chỉ là tiện đường, sau đó thấy Phong Hỏa ở đây mà thôi, chứ không muốn bỏ mạng tại đây, đương nhiên phải mau rời đi thôi. Sau khi đ·á·nh c·hế·t những con quái, Diệp Dương cũng tiện thể chú ý tới đám người kia. Thấy hành động của họ, hắn cũng không lấy làm lạ. Những người này chắc chắn là không có gan đến đây, nếu thật sự có gan thì lúc vừa nhìn thấy hắn đã lao tới rồi mới đúng. Thực tế có lẽ trận c·ô·ng thành chiến vừa rồi đã tạo nên một đả kích khổng lồ lên bọn họ rồi. Diệp Dương cười khẽ, không để ý nữa, tiếp tục dùng hết kỹ năng này đến kỹ năng khác, giải quyết đám quái. Vì khi đ·ánh c·hế·t quái ở các quốc gia khác, có thể nhận gấp ba kinh nghiệm, gấp ba giá trị kim tệ, đồng thời tỷ lệ rơi đồ cũng tăng gấp ba. Nên Diệp Dương không thể bỏ lỡ cơ hội như vậy, tranh thủ cơ hội này, Diệp Dương đương nhiên là đại s·á·t đặc s·á·t. Vốn dĩ cho rằng nơi này vốn đã thưa thớt người, mọi người còn chưa đạt đến cấp độ có thể đ·á·nh c·hế·t quái ở đây, chắc sẽ không có nhiều người tới. Đặc biệt là vừa mới có một nhóm người tới, hơn nữa đều đã bị dọa sợ bỏ chạy rồi. Diệp Dương trong lòng nghĩ vậy, chỉ là không ngờ mọi chuyện lại nằm ngoài dự liệu của hắn. Sau khi nhóm người kia đi không bao lâu, đại khái chỉ khoảng hơn 20 phút thôi, cuối cùng lại có người đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận