Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 547. Quyền đầu cứng chính là đạo lý cứng rắn (canh một cầu từ đặt hàng! )

Chương 547. Quyền đầu cứng chính là đạo lý cứng rắn (canh một cầu đặt hàng!) Đúng là trong trò chơi này từ trước tới giờ chưa từng có chuyện như vậy. Nói cách khác, một người thuộc về quốc gia khác, lại chiếm giữ một thành thị ở một quốc gia khác. Chuyện như vậy trước nay chưa từng xảy ra, nếu là như vậy, vậy thì liệu có thể vì vậy mà chịu ảnh hưởng trong lúc xử lý chuyện này hay không?"Bọn họ nếu có ý kiến thì cứ đến đối mặt nói với ta, chỉ cần đấu thắng nắm đấm." Diệp Dương cười cười, vẻ mặt hồn nhiên không thèm để ý. Mấy người này chỉ khi hắn không ở đây mới có thể lớn lối như vậy, nếu hắn ở đó thì bọn họ còn dám nói lý lẽ hùng hồn như vậy sao? Ngược lại Diệp Dương không tin. Đám người chơi khu vui chơi Phù Tang quốc này đa phần đều nhát gan, rụt đầu giống như rùa đen, lúc đối mặt với hắn thì sao mà có nhiều ý kiến được? Huống chi những người có ý kiến thực ra chỉ là rất ít thôi, đa số mọi người sau khi thấy Phong Hỏa thành mang tới quyền lợi cho họ, đâu còn nói nhiều làm gì. Thậm chí sau khi hưởng thụ những lợi ích mà Phong Hỏa thành mang lại, còn cảm thấy những kẻ gây sự kia thật là ~ nhiều chuyện. Thành chủ nghe xong thì gật đầu đã hiểu. Những người kia đúng là sợ Phong Hỏa, nếu Phong Hỏa xuất hiện, họ tự nhiên không dám nhiều ý kiến nữa. Nhưng không ngờ rằng, đại lý thành chủ vừa mới nói ra chuyện này chưa đầy một phút thì bên ngoài đã ồn ào náo loạn. Âm thanh truyền tới từ ngoài phủ thành chủ. Mấy người kia không hề tiến vào trong phủ, chỉ ở bên ngoài thôi, có lẽ vì họ không được phép vào. Dù sao vừa nghe tiếng cũng biết bọn họ là đến gây chuyện, ai lại cho bọn họ vào? Không lâu sau, một thủ vệ bước vào. "Thành chủ đại nhân, đại lý thành chủ đại nhân, đám người Phù Tang quốc kia lại đến gây sự bên ngoài." Thủ vệ cúi đầu khi nói, trên mặt lộ vẻ chán ghét. Nhưng vẻ mặt đó không phải vì Diệp Dương hay vị đại lý thành chủ này, mà là do đám người Phù Tang quốc bên ngoài kia. Nếu đến một hai lần còn được, họ có thể chấp nhận, báo cáo một hai lần cũng không sao. Thế nhưng trong mấy ngày qua, họ đã đến liên tục năm sáu lần, lần nào họ cũng phải đứng ngoài ngăn cản rồi lại phải vào thông báo. Thật là vô cùng phiền phức. Mỗi khi thấy bóng dáng đám người kia ở đằng xa, họ lại thêm phiền lòng. . . . . . 0Lần này đại lý thành chủ không trực tiếp ra lệnh mà quay sang nhìn Diệp Dương. Giờ thành chủ thật sự ở đây rồi, đương nhiên là phải nghe theo lời thành chủ. "Ra ngoài xem sao." Diệp Dương không giống như những người ở đây, thấy đám người Phù Tang quốc tới nhiều lần như vậy, đây là lần đầu tiên của hắn. Nên hắn không hề cảm thấy chán ghét như họ. Thậm chí Diệp Dương còn muốn nhân cơ hội này dằn mặt bọn họ một phen. Nếu không bọn họ cứ ngày nào cũng đến làm phiền trong thành của hắn thì cũng không hay ho gì. Vì Diệp Dương đã đoán được mục đích của đám người này nên cũng biết phải đối phó với bọn chúng như thế nào rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận