Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 657. Thề sống chết hãn vệ (canh một)

Chương 657. Thề sống chết hãn vệ (canh một)
Hiện tại, những cường giả được mời tới đều được đãi ngộ đặc biệt, chỉ cần nghe cách quan chỉ huy dùng lời lẽ khách khí như vậy cũng có thể hiểu được.
Những cường giả này không ai tùy hứng như Casac, nói không tuân thủ thành là sẽ không thủ thành. Bọn họ biết rõ tầm quan trọng của việc bảo vệ thành phố này nên dù không có quan chỉ huy, khi được đối đãi khách khí như vậy, họ vẫn sẽ chọn "Sáu lẻ bảy" ở lại.
"Chúng ta chọn thề sống chết hãn vệ thành phố này." Một người trông có chút khí thế nói.
"Bất cứ ai muốn đánh thành phố này, chúng ta đều sẽ cho hắn tan xương nát thịt." Người này vừa nói vừa nhìn Diệp Dương, ý tứ quá rõ ràng, tan xương nát thịt chẳng phải nhắm vào mỗi Diệp Dương sao?
"Đúng rồi, g·iết c·hết Phong Hỏa!"
"Trả thù cho nhiều người chúng ta như vậy đi, hắn đã g·iết không ít người chơi và dân bản địa của chúng ta rồi!"
"G·i·ế·t hắn thêm vài lần cho hả giận!"
Trên thành tường, những người xem náo nhiệt cũng ồn ào lên, lúc này, ngược lại bọn họ có dũng khí mở miệng nói ra những lời như vậy. Nếu trước khi những cường giả này đến, có lẽ bọn họ đã chẳng có gan nói ra điều đó, chắc vẫn đang run rẩy trốn trong pháo đài phòng ngự.
Mà những tiếng ồn ào lại cho các cường giả cảm giác bành trướng, những âm thanh đó dường như làm họ càng tin vào sự cường đại của mình, Phong Hỏa thật yếu đuối. Khiến họ tin việc đối phó với Phong Hỏa là một chuyện rất đơn giản.
Quan chỉ huy liên tục ra lệnh cũng cùng lúc đó, có lẽ là muốn cùng những người này đối phó Diệp Dương. Hơn 100 người cộng lại chắc chắn sẽ mạnh hơn rất nhiều so với đám người Vân Mộ Vũ mang trang bị lam sắc đi đối phó Diệp Dương trước đây. Bởi vì, dân bản địa cường đại và người chơi cường đại thật sự khác biệt, người chơi được gọi là mạnh cũng không mạnh đến đâu, ít nhất trước mặt dân bản địa không đáng nhắc tới, nếu không dân bản địa cường đại này đã không trở thành truyền thuyết ở quốc gia này.
Bất quá, việc Casac rời đi đã khiến bọn họ tổn thất nguyên khí nặng nề. Casac là người lợi hại nhất ở đây, một mình Casac có thể sánh bằng mấy chục người của bọn họ. Người đó vừa đi đã làm bọn họ thiếu đi một trợ lực mạnh mẽ.
Thực tế, trong số những người này, cũng có rất nhiều người đang oán hận Casac. Chẳng phải chỉ là một người chơi thôi sao, có gì phải sợ mà bỏ đi vậy? Chẳng lẽ lại sợ c·hết?
Tuy nghĩ như vậy nhưng hiện tại, họ còn có chuyện quan trọng hơn cần làm. Người chơi này, người chơi muốn đánh hạ đất nước của họ phải c·h·ế·t.
"Ngủ say mộng thanh âm!"
Không biết ai đã ra tay trước. Trong số các cường giả, một người sử dụng một kỹ năng. Đây là một kỹ năng k·h·ố·n·g c·h·ế, chỉ cần nghe cũng hiểu, nó có thể làm cho người khác trong một thời gian ngắn đắm chìm vào giấc mơ của chính mình.
Đương nhiên, trong quá trình đắm chìm vào giấc mộng, người đó không thể k·h·ố·n·g c·h·ế được chính mình ở hiện thực, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra. Đây chính là cơ hội tốt nhất để đ·ị·c·h nhân ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận