Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 621. Người có thực lực mới xứng sở hữu nó (năm canh)

Chương 621. Người có thực lực mới xứng sở hữu nó (năm canh)
Nhưng mà... Hiện tại món trang bị này là của hắn. Người khác dù có muốn cũng không chiếm được, bởi vì...
"Cái món này ta muốn, cảm ơn." Diệp Dương không hề khách khí với thành chủ, nói cảm ơn xong liền trực tiếp mặc món trang bị vào người.
Sau khi mặc vào món trang bị này, thuộc tính tăng thêm của bộ trang bị cũ của hắn liền có chút giảm xuống. Dù sao bộ trang bị kia không còn tính là một bộ hoàn chỉnh nữa. Nhưng điều này đối với Diệp Dương mà nói cũng không thành vấn đề. Bởi vì thuộc tính của đôi giày này thực sự quá tốt, dù bộ trang bị kia có giảm chút ít thuộc tính cũng không đáng tiếc.
Hai người đều không phải kiểu người thích nói nhảm, Diệp Dương nói xong như vậy, thành chủ 783 gật đầu hiểu ý.
"Mảnh vụn linh hồn này trả lại cho ngươi, tin là sau này ngươi sẽ có chỗ dùng." Mỗi người đổi thưởng xong đều sẽ trả lại mảnh nhỏ cho Diệp Dương, Diệp Dương cũng không hề bất ngờ.
Khi rời đi, Diệp Dương cảm nhận rõ ràng dù mình đi bộ nhưng tốc độ nhanh hơn rất nhiều. Cảm giác này thực sự quá sung sướng, khiến hắn có cảm giác bước đi như có gió. Quả thật không hề khoa trương. Tốc độ của những người đi ngang qua bên cạnh căn bản là kém xa hắn. Quả nhiên bỏ qua bộ trang bị vừa rồi, mà lựa chọn đôi giày này là một lựa chọn chính xác.
"Thành chủ, sao ngài lại giao thứ này cho người chơi đó? Người đó không phải đối địch với chúng ta sao?" Sau khi Diệp Dương đi, một người vẫn luôn theo dõi cuộc đối thoại giữa Diệp Dương và thành chủ, nhìn Diệp Dương đưa mấy thứ cho thành chủ, không thể nhịn được nữa. Hiện tại Diệp Dương có thể coi là địch nhân của bọn họ, mà Diệp Dương lại có được món trang bị kia, chẳng phải thực lực của hắn lại tăng thêm một tầng sao? Đối với bọn họ đó là một chuyện không mấy tốt đẹp! Tại sao thành chủ lại làm như vậy? Lúc đầu bọn họ đã đánh không lại Diệp Dương, hiện tại nếu Diệp Dương càng thêm lợi hại thì càng khỏi nói, bọn họ chỉ có phần bị đánh.
"Ta chỉ xem thực lực." Thành chủ giống như một ông lão ngoan cố, căn bản không nghe lời khuyên, hừ lạnh một tiếng. "Nếu như là cái tên trước kia, ngươi nghĩ ta đưa đồ cho hắn có ích lợi gì? Lãng phí đồ của ta."
Lời này cũng đúng là thật, nếu đưa món trang bị này cho Hướng Vân Mộ Vũ thì tuyệt đối không thể phát huy được tác dụng của nó. Nếu để cho Hướng Vân Mộ Vũ sử dụng thì đôi giày này cũng chỉ là một đôi giày bình thường, đối với Hướng Vân Mộ Vũ thì tốc độ cũng chỉ nhanh hơn một chút. Nhất định là lãng phí mà thôi.
Nhưng thực tế dù là vậy, Phong Hỏa có được đôi giày này cũng chưa chắc tốt hơn chỗ nào. Lúc đầu người kia vẫn còn muốn phản bác, nhưng nghĩ đến thành chủ đang mang bộ mặt bảo thủ thế này, khuyên kiểu gì cũng vô dụng. Huống chi bây giờ đôi giày này thành chủ đã giao cho Phong Hỏa rồi, chẳng lẽ còn có thể bắt Phong Hỏa trả lại sao? Chỉ có thể thôi vậy! Không ai mở miệng nói gì nữa.
Kỳ thực người này cũng quá lo lắng, hắn thấy nếu Phong Hỏa không có được đôi giày này, không có được thuộc tính tốt như vậy thì chắc gì đã đánh bại được bọn họ ở khu vui chơi Hàn Quốc. Nhưng thực tế không phải như vậy. Cho dù không có thuộc tính của đôi giày này, lực công kích của Diệp Dương vẫn mạnh như vậy, sát thương vẫn lớn như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận