Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 273. Trở về, toàn bộ server thông cáo cấp bậc đãi ngộ! (canh ba)

"Nhìn tốc độ này mà không đi tham gia trận đấu thì thật đáng tiếc!"
"Tốc độ này cũng được, chỉ có điều hơi nhát gan thôi, mấy người ở hội Ninja bị mất hồn rồi à! Sao tự nhiên lại nhát gan nhiều như vậy?"
"Người của hội Ninja sau khi xuống thì chắc không dám lên nữa đâu nhỉ?"
"Còn muốn lên làm gì nữa? Đều là cấp 0, lại còn bị bọn Tán Nhân chúng ta ngược sát cho sao?"
Người của hội Ninja đúng là không còn dám vào game nữa, bây giờ ai cũng chỉ có cấp Linh, đánh ai cũng không lại.
Thậm chí ngay cả lũ lợn rừng ở Tân Thủ thôn bọn họ cũng không phải đối thủ!
Mà có lên lại cũng chỉ có chịu khinh dễ mà thôi.
Và bọn họ đoán cũng không sai, đám người hội Ninja sau khi thoát game thì không dám đăng nhập lại vào trò này nữa.
Nhưng, việc không dám phô trương sức mạnh của "100" Vũ Dương trong game không có nghĩa là hội Ninja, cũng có nghĩa là hội Ninja biết bỏ qua.
"Cái gì? Hội Ninja cứ vậy mà giải tán á?"
Ở tầng cao nhất của tòa nhà tập đoàn Ninja, một giọng nói đầy tức giận, vẻ mặt kinh ngạc vang lên.
Người này hiện là người quyết định cao nhất của gia tộc Ninja, cũng là gia chủ của gia tộc Ninja.
"Kinh doanh lâu như vậy, sao tự nhiên lại không còn? Nói không còn là không còn, chuyện gì vậy?"
"Ta không quan tâm, ngươi nhanh chóng lập một hội mới cho ta, cái trò chơi này chúng ta nhất định phải chiếm lấy."
"Tất cả đều rớt xuống cấp 0? Rớt xuống cấp Linh thì sao chứ? Tất cả đều phải luyện cấp cho ta."
"Phong Hỏa? Là ai? . . . Đồ vô dụng!"
Đắc tội không nổi thì sao còn phải đi đắc tội làm gì? Bây giờ gia tộc Ninja làm sao mà tiến vào thống trị thế giới ảo được nữa?
"Phế vật, toàn một đám phế vật, đến một người cũng đánh không lại. Bây giờ trước hết lo quản lý tốt công ty chi nhánh cho ta, những chuyện khác không tới lượt ngươi quản."
Cuối cùng là tiếng cúp điện thoại nặng nề. Gia chủ gia tộc Ninja, Thôn Thượng Mộc Xuyên, nhức đầu xoa trán.
Đối với việc tiến vào thống trị thế giới ảo, Thôn Thượng Mộc Xuyên đã đặt rất nhiều kỳ vọng.
Nhưng hết lần này đến lần khác, vừa có một cuộc điện thoại gọi đến, nói với Thôn Thượng Mộc Xuyên rằng dự án này không thành được, hơn nữa còn là loại tuyệt đối không thành được.
Hội của gia tộc Ninja trong thế giới ảo, tức là hội Ninja, đã gặp một rắc rối lớn.
Mà rắc rối lớn này lại chỉ đến từ một người, ai mà tin được chứ?
Nhưng chỉ có một người như vậy đã đồ sát tất cả người của hội Ninja xuống cấp 0, hiện tại tất cả đều phế hết, không một ai là ngoại lệ.
Đây cũng là tuyên cáo, bộ phận này đã phá sản.
Thôn Thượng Mộc Xuyên sao có thể không nổi giận?
Bởi vì quá hy vọng vào dự án này, gia tộc Ninja đã rót vào không ít vốn đầu tư vào giai đoạn đầu.
Nhưng bây giờ, theo việc tất cả người của hội Ninja bị giết xuống cấp 0, cũng có nghĩa là số tiền bọn họ đã bỏ ra đều trôi theo dòng nước.
"Phong Hỏa! Phong Hỏa! Ta nhất định phải điều tra ra ngươi rốt cuộc là ai." Thôn Thượng Mộc Xuyên nghiến răng nghiến lợi nói.
Thôn Thượng Mộc Xuyên tuy không tiếc số tiền kia, nhưng thế giới ảo này đúng là một miếng bánh ngon.
Bây giờ có kẻ phá đám, khiến gia tộc Ninja không thể chia phần trong thế giới ảo, sao có thể không ghi hận Phong Hỏa trong lòng chứ?
Trực tiếp cho Phong Hỏa vào sổ đen, không giết không được.
Bản thân Diệp Dương, thì bị những người gia tộc Ninja này hằn thù.
Nhưng là người trong cuộc, Diệp Dương hiện tại đang khá là an toàn.
Sau khi hội Ninja bị đồ sát về cấp Linh, lại nhận được vật mình muốn, Diệp Dương liền vung tay rời đi, không để lại một chút dấu vết nào, dẹp đường về nhà!
Trong khi mọi người vẫn còn đang hăng say thảo luận về chuyện vừa mới xảy ra, thì Diệp Dương đã rời khỏi Phù Tang quốc, về đến khu vui chơi Huyền Hoa.
Bất quá Diệp Dương vừa mới trở lại đã phải giật mình.
【Chào mừng người đứng đầu bảng vinh dự khu Hoa Hạ "Phong Hỏa" trở về.】 【Chào mừng người đứng đầu bảng vinh dự khu Hoa Hạ "Phong Hỏa" trở về.】 【Chào mừng người đứng đầu bảng vinh dự khu Hoa Hạ "Phong Hỏa" trở về.】 Hệ thống thông báo này là chuyện gì xảy ra vậy?
Diệp Dương biết rõ hệ thống thông báo này, đó không phải là nhắc nhở cá nhân, mà là thông báo toàn server.
Nói cách khác, tất cả người chơi ở khu vui chơi Huyền Hoa đều xem được hệ thống thông báo này.
Diệp Dương ngơ ngác, mặt đầy dấu chấm hỏi.
Sao ta trở về mà còn có thông báo hệ thống?
Nhìn trên hệ thống thông báo ghi người đứng đầu bảng vinh dự khu Hoa Hạ, Diệp Dương mới coi như hiểu ra được chút gì đó. . .
Cảm tình là vì điểm vinh dự của mình.
Xem điểm vinh dự hiện tại của mình, Diệp Dương đã có hơn 50 vạn điểm.
Đây tuyệt đối là một con số khổng lồ mà không ai có thể vượt qua nổi.
Cũng không trách việc mình vừa từ Phù Tang quốc trở về lại có loại thông báo hệ thống này.
Nhưng Diệp Dương không muốn mình đi đâu cũng bị thông báo hệ thống như vậy, thế chẳng phải là không có một chút riêng tư nào sao?
Thật vậy, bởi vì thông báo hệ thống này ồn ào lên, chuyện Diệp Dương trở về là toàn bộ server đều biết.
"Còn có thông báo hệ thống nữa, Phong Hỏa về chắc chắn rất ngầu, ngay cả lúc mình đăng nhập vào group chim cánh cụt cũng không có hiệu ứng đặc biệt như thế!"
"Thêm bạn thêm bạn, là người xã hội!"
"Phong Hỏa đi nước ngoài lúc nào vậy? Mình lại không hề biết gì."
"Mấy ngày trước mới ra ngoài mà! Sao lại định ra nước ngoài nữa, đi tới đi lui du lịch hoài vậy? Thật là ngưỡng mộ Phong Hỏa, có tiền mà."
Tuy bọn họ không biết người đứng đầu bảng vinh dự rốt cuộc là cái ý nghĩa gì, vì sao Phong Hỏa có thể có được danh hiệu đó, nhưng theo cách nghĩ của họ thì nhất định là rất đỉnh cao rồi.
Đối với thông báo hệ thống này, Diệp Dương cũng chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ.
Nhưng Diệp Dương cũng không để ý lắm, biết thì biết thôi, nếu chỉ khi xuất ngoại trở về mới có thông báo thì cũng không sao cả.
Mà bây giờ, Diệp Dương trở về còn có chuyện khác cần phải làm. Diệp Dương hiện tại đã truyền tống trở về thành Emil.
Với tốc độ nhanh nhất đến Phủ Thành chủ.
Duckla vẫn ở đó chờ. Cứ như Diệp Dương đến lúc nào thì Duckla cũng ở đúng vị trí đó, chưa từng nhúc nhích.
"Phong Hỏa các hạ, vừa rồi ta đã nhận được tin tức, ngươi đã trở về. Không ngờ ngươi nhanh vậy đã đến đây rồi, có chuyện gì sao?"
Cái thông báo hệ thống đó, chắc Duckla cũng nghe được rồi chứ?
Diệp Dương không nghĩ nhiều, gật đầu, tiến đến gần Duckla.
"Ta đến để đổi đồ."
Có vẻ Duckla hoàn toàn quên mất chuyện trước đó.
Hoặc cũng có thể là Duckla không nghĩ trong thời gian ngắn như vậy, Diệp Dương đã góp đủ điểm vinh dự để đến đổi đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận