Nhân Đạo Đại Thánh

Nhân Đạo Đại Thánh - Chương 2439: Quả nhiên là ngươi (length: 7541)

U Điệp gật đầu: "Hợp Đạo thành thành chủ cùng người tranh đấu lúc, là cần những người khác lưu lại trấn giữ, một vị Trùng Mẫu điều khiển Hợp Đạo thành, so với tu sĩ khác cùng cấp tu vi còn hoàn mỹ hơn một chút, bởi vì trên bản chất mà nói, trùng sào cũng có thể coi là Hợp Đạo thành, chúng ta Trùng Mẫu từ khi tu vi có thành tựu liền bắt đầu khống chế trùng sào, cho nên khống chế Hợp Đạo thành đủ loại đối với chúng ta mà nói căn bản không phải việc khó."
Lý giới bên trong Hợp Đạo thành đủ loại hình thái đều có, cũng không phải chỉ có Lục Diệp thấy qua hình dáng thành trì, trong đó chủng tộc đặc sắc nhất, chính là Trùng tộc Hợp Đạo thành, cái đó hoàn toàn chính là từng tòa trùng sào.
U Điệp đến lý giới thời gian cũng không tính quá dài, cho nên không có năng lực tạo ra Hợp Đạo thành thuộc về mình, cũng chỉ có thể lựa chọn một cái thích hợp để phụ thuộc, thân phận Trùng Mẫu, tu vi Hợp Đạo của nàng, gia nhập Địa cấp Hợp Đạo thành rất dễ dàng.
Đợi ngày sau tu vi của nàng mạnh mẽ, lông cánh đầy đủ, tự nhiên sẽ xây dựng Hợp Đạo thành thuộc về mình.
Nhưng hôm nay gặp được Lục Diệp, nàng liền có dự định khác, lại không quản Hợp Đạo thành gì nữa, bản thân Lục Diệp đối với nàng liền có sức hấp dẫn cực lớn.
Nàng tận mắt chứng kiến đủ loại điều không thể tưởng tượng nổi trên người Lục Diệp.
Lúc trước chia tay, Lục Diệp mới chỉ nhập đạo, nhưng bây giờ thế mà đã Dung Đạo lục trọng!
Đây nhất định là một nhân vật chỉ cần nắm được cơ hội liền có thể nhất phi trùng thiên, ở bên cạnh nhân vật như vậy há có thể không có chỗ tốt.
Cho nên vô luận là xuất phát từ tình cảm cá nhân, hay là từ lợi ích thực tế, U Điệp đều cảm thấy đi cùng Lục Diệp là lựa chọn tốt nhất và có lợi nhất cho mình.
Lục Diệp trầm ngâm.
Nguyên Hề muốn tu sĩ khác đến phụ thuộc sao? Nàng ngược lại là một mực không có biểu lộ ra ý nguyện như vậy, nhưng Nguyên Hề rõ ràng có ý muốn lớn mạnh Hợp Đạo thành, cho nên Hợp Đạo thành về sau không thể nào chỉ có hai người bọn họ.
Hơn nữa, lần này hắn còn muốn mang Thôi Xán về.
Có lẽ thật sự có thể đề nghị một chút.
"Hợp Đạo thành của Diệp ca ca ở vị trí nào?" U Điệp lại hỏi.
"Ngươi muốn làm gì?" Lục Diệp hỏi.
"Đi trước chứ, lý giới rất lớn, ta muốn đi qua cần thời gian." U Điệp nói với vẻ đương nhiên.
"Ngươi cứ như vậy chắc chắn thành chủ của ta sẽ không cự tuyệt ngươi?"
U Điệp làm nũng nói: "Cái đó đến lúc đó liền muốn nhờ Diệp ca ca giúp ta nói vài lời tốt đẹp."
"Vậy thành chủ của ngươi thì sao? Đồng ý thả ngươi rời đi?"
U Điệp bĩu môi nói: "Ta muốn đi thì ai cũng đừng hòng cản." Vừa nói vừa lấy ra tinh đồ của mình đưa cho Lục Diệp: "Quyết định vậy đi!"
Lục Diệp lặng lẽ nhìn nàng một lúc, lúc này mới đưa tay nhận lấy tinh đồ, cẩn thận xem xét, xác định phương vị sau, ở trong đó lưu lại một cái đánh dấu.
U Điệp như nhặt được bảo bối, cẩn thận cất kỹ tinh đồ, đứng dậy nói: "Diệp ca ca chờ ta!"
Sau đó như một làn khói chạy mất, giống như gặp chuyện rất vui vẻ.
Im lặng một lát, Lục Diệp lúc này mới đứng dậy, trả tiền rời đi.
Trở về điện đường to lớn kia, Lục Diệp đưa tay nắm lấy cánh tay Thôi Xán, một lát sau, thân ảnh của hai người biến mất tại chỗ.
Vừa mới trở về Hợp Đạo thành, bên tai liền truyền đến giọng nói của Nguyên Hề: "Đại đô thống, ngươi cuối cùng cũng trở về... Đây là ai?"
Lục Diệp quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Nguyên Hề đang đứng cách đó không xa nhìn mình.
"Đại nhân đang đợi ta?" Lục Diệp hỏi.
Nguyên Hề không có lý do nào vừa vặn xuất hiện ở đây, cho nên nàng có thể đã ở chỗ này cố ý đợi mình.
Lục Diệp không rõ nàng muốn làm gì.
Nguyên Hề đang tò mò đánh giá Thôi Xán, rõ ràng có chút bất ngờ vì Lục Diệp đi ra ngoài một chuyến thế mà mang theo một người trở về, hơn nữa còn là nữ tử, xem tu vi, cũng là bình thường, chỉ là có vẻ rất khép nép.
"Đây là Thôi Xán." Lục Diệp giới thiệu, "Vị này là thành chủ Hợp Đạo thành Nguyên Hề, Nguyên Hề đại nhân!"
Nguyên Hề ưỡn ngực, cố gắng bày ra bộ dáng uy nghiêm: "Gọi ta thành chủ đại nhân!"
Thôi Xán ngoan ngoãn hành lễ: "Tiểu tỳ gặp qua thành chủ đại nhân!"
Nguyên Hề lặng lẽ nháy mắt ra hiệu với Lục Diệp, sau đó kéo hắn sang một bên, nhỏ giọng hỏi: "Ngươi mua về à? Mất bao nhiêu tiền? Đừng để bị lừa, nói sớm ngươi muốn mua, ta liền dẫn ngươi đi cùng."
Lục Diệp dở khóc dở cười, lắc đầu: "Không phải mua, người ta tặng."
Nguyên Hề kinh ngạc: "Ai tặng ngươi một tỳ nữ như vậy!" Tỳ nữ có dung mạo tư thái thế này, giá trị chắc chắn không thấp, nàng nghĩ mãi không ra Lục Diệp ở Hợp Hợp giới có quan hệ gì mà lại được tặng một tỳ nữ như thế.
Lục Diệp hơi đau đầu, không biết giải thích thế nào, đành nói thẳng: "Đấu Chiến Tràng tặng."
"Tần lão cẩu?" Nguyên Hề giật mình.
Tần lão cẩu... Chắc là Tần Phong, nghe cách Nguyên Hề gọi Tần Phong với cả ngữ khí, giữa hai người hình như khá quen biết, mà lại còn có vẻ hơi oán hận nhau.
"Quả nhiên là ngươi, đại đô thống, ta đã sớm nhìn ra!" Nguyên Hề bỗng nhiên cười rộ lên.
"Cái gì?"
"Vô Danh Khách!" Nguyên Hề hạ giọng.
Lục Diệp chớp mắt mấy cái: "Thì ra đại nhân đã thấy." Cũng đúng lúc, hắn không ngờ Nguyên Hề lại xem trận chiến đó, như vậy cũng đỡ phải giải thích nhiều.
Nguyên Hề cười tủm tỉm vỗ vai Lục Diệp: "Làm tốt lắm, nhờ phúc của ngươi mà ta cũng kiếm được một khoản nhỏ!" Ban đầu nàng còn tưởng Vô Danh Khách chính là Lục Diệp, sau lại cảm thấy không giống, đến giờ mới xác định, Vô Danh Khách chính là hộ thành đại đô thống của mình!
"Đại nhân vui là được rồi." Lục Diệp giật khóe miệng, không cần nghĩ cũng biết Nguyên Hề chắc chắn đã đặt cược vào hắn.
"Vậy nên là do ngươi mang lại lợi ích lớn cho Đấu Chiến Tràng, Tần lão cẩu cao hứng quá nên tặng ngươi một tỳ nữ?"
"Cũng gần như vậy." Lục Diệp lười giải thích nhiều, dù sao thì nguyên nhân gì cũng được, kết quả vẫn thế.
"Vậy cứ nhận đi, Tần lão cẩu tuy người không ra gì nhưng phẩm tính vẫn đáng tin, hắn đã tặng ngươi thì là của ngươi, sau này không liên quan gì đến hắn nữa."
Lục Diệp vẫn còn hơi lo lắng: "Liệu có phải là nhãn tuyến không?"
Nguyên Hề lắc đầu: "Không biết, Tần lão cẩu sẽ không dùng loại thủ đoạn nhỏ mọn này đâu, mất mặt lắm!"
Nghe nàng nói vậy, Lục Diệp hoàn toàn yên tâm.
"Đại nhân và vị Tần tràng chủ kia có thù oán gì sao?" Lục Diệp tò mò hỏi.
Nguyên Hề khinh thường bĩu môi: "Nói có thù cũng được, không có thù cũng được, dù sao là nhìn nhau ngứa mắt, chuyện của Hợp Đạo ngươi không cần để ý."
"Nhưng mà Tần tràng chủ muốn ta gia nhập Đấu Chiến Tràng, liệu có ảnh hưởng gì đến đại nhân không?" Lục Diệp lo lắng nhất là điểm này.
"Hắn muốn ngươi gia nhập Đấu Chiến Tràng? Cũng đúng, với thực lực của ngươi lọt vào mắt hắn cũng không lạ, gia nhập thì gia nhập đi, dù sao ngươi là người của ta, hắn cướp cũng không được."
Câu này... Lục Diệp không biết nên phản bác thế nào.
"Còn một chuyện muốn bẩm báo đại nhân."
"Ngươi nói." Nguyên Hề tỏ vẻ ôn hòa.
Lục Diệp bèn kể lại đơn giản chuyện của U Điệp...
Bạn cần đăng nhập để bình luận