Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 1191: Điều này có thể sao?

Chương 1191: Điều này có thể sao?
Trong linh địa, hư ảnh đài tử đấu lộ ra, trước mắt bao người, một bóng người xuất hiện, nhưng điều khiến các tu sĩ Thánh Vũ Linh Địa kinh hãi chính là, người trở về không phải là Hỏa sư huynh mà bọn họ mong ngóng mà là Lục Nhất Diệp kia!
Không đúng, Hỏa Liệu Nguyên cũng đã trở về.
Nhưng giờ phút này, hắn giống như một con chó chết bị Lục Diệp xách lên trên tay, lồng ngực xuất hiện một lỗ thủng cực lớn, máu tươi chảy ra, phát ra âm thanh tí tách, mà trên người hắn đã không còn một chút sự sống nào, hiển nhiên là một cỗ thi thể.
Rất nhiều tu sĩ Thánh Vũ Linh Địa có cảm giác lạnh lẽo thổi quét toàn thân.
Hỏa sư huynh... Bị giết?
Hỏa sư huynh tu vi Vân Hà tầng thứ chín sao lại bị giết?
Mặc dù không muốn tin tưởng vào con mắt của mình nhưng sự thật cứ như vậy bày ở trước mắt, không phải do bọn họ không tin.
Trái lại Lý Bá Tiên bên này sau khi thấy Lục Diệp, rốt cuộc hắn cũng thở phào một hơi.
Vừa rồi hắn đã cảm thấy tiểu sư đệ chưa chắc sẽ thua nhưng đó chỉ là một loại kỳ vọng, một loại cầu nguyện, cho đến khi Lục Diệp hoàn hảo không tổn hao gì xuất hiện ở trước mắt mình Lý Bá Tiên mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Bất quá ngay sau đó hắn lại nghi hoặc...
Trong suy nghĩ của hắn, Lục Diệp hẳn là đã thức tỉnh Hổ Phách đang ngủ say, phối hợp với Hổ Phách mới có thực lực để đánh một trận với Hỏa Liệu Nguyên.
Nhưng bây giờ nhìn lại, Hổ Phách vẫn không thấy bóng dáng, hiển nhiên vẫn đang ngủ say trong túi linh thú.
Nói cách khác, tiểu sư đệ có thể giết Hoả Liệu Nguyên là dựa vào thực lực của chính mình?
Giết địch vượt bốn tầng? Cho dù sự thật bày ra trước mắt, Lý Bá Tiên cũng hoảng sợ, nhìn lại từ cổ chí kim, loại chuyện này trước kia chưa từng xảy ra.
Cái gọi là vượt cấp giết địch, bình thường cũng chỉ là một hai tầng mà thôi, có thể vượt ba tầng đã cực kỳ hiếm thấy chứ đừng nói đến là bốn tầng.
Ngay khi trong đầu hắn đang nổi lên rất nhiều ý nghĩ, bỗng nhiên Lục Diệp giơ tay lên, quăng thi thể trong tay ra ngoài.
Mấy đệ tử của Thánh Vũ Linh Địa luống cuống tay chân tiếp lấy.
“Rút lui!” Thanh âm hoảng sợ vang lên, các tu sĩ của Thánh Vũ Linh Địa như tỉnh mộng, vội vàng lui về phía sau, Hạ Lương cùng Đàm Thánh hỗn loạn trong đám người, thẳng đến khi rời khỏi phạm vi bao phủ của linh địa, sắc mặt của hai người vẫn lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bầy sói không truy kích bởi vì không có ý nghĩa.
Đợi sau khi các tu sĩ của Thánh Vũ Linh Địa rời khỏi Thiên cốc, Lục Diệp mới kích hoạt sức mạnh của đại trận che lấp, gợn sóng lan qua, toàn bộ linh địa bị đại trận bao phủ.
Thân hình không nhịn được lảo đảo một cái, khóe miệng tràn ra máu tươi.
“Tiểu sư đệ!” Lý Bá Tiên vội vàng tiến lên đỡ lấy hắn, còn Phong Nguyệt Thiền thì tranh thủ thời gian lấy ra đan trị thương nhét vào miệng Lục Diệp.
Nuốt linh đan vào, Lục Diệp vẫy vẫy tay: “Không có gì đáng ngại, ta cần tu dưỡng một chút, đối phương hẳn là không dám hành động thiếu suy nghĩ trong thời gian ngắn, bên linh địa này... Nhờ sư huynh và Phong sư tỷ để ý nhiều hơn.”
Lý Bá Tiên gật đầu: “Yên tâm, có chuyện gì ta sẽ thông báo cho ngươi đầu tiên.”
Lục Diệp xoay người đi vào nhà gỗ của mình, khoanh chân ngồi xuống khôi phục.
Trận chiến với Hỏa Liệu Nguyên gây ra thương tích không nặng nhưng cũng không nhẹ, chủ yếu là thương tích trong cơ thể, cũng may thể phách hắn đủ cường đại cho nên việc khôi phục hẳn không phải việc khó.
Nhìn Lục Diệp đi vào trong phòng, sắc mặt Lý Bá Tiên phức tạp khó hiểu.
Phong Nguyệt Thiền phát giác ra liền mở miệng nói: “Sư huynh đang suy nghĩ gì?”
Lý Bá Tiên mỉm cười: “Ta đang suy nghĩ cảnh tượng lần đầu tiên gặp mặt tiểu sư đệ...”
Lúc đó tiểu sư đệ bị nhốt ở trên đỉnh kim quang, chưa kịp làm gì đã đuổi tới trước. Ngay sau đó, hắn cũng lao tới, dựa vào sức mạnh hai người gắt gao bảo vệ hắn, mặc dù trước đó chưa từng gặp mặt nhưng chỉ dựa vào thân phận đệ tử Bích Huyết tông, bọn họ cũng đã coi Lục Diệp là người nhà.
Trận chiến ấy cũng coi như là trận chiến nổi danh của Lục Diệp, từ đó về sau, Lục Nhất Diệp của Bích Huyết tông liền không thể trở lại, xông ra uy danh to lớn ở Linh Khê chiến trường.
Nhớ lại lúc trước cũng chỉ mới hai ba năm mà thôi.
Tiểu sư đệ cần được sư huynh sư tỷ che chở không ngờ đã trưởng thành đến thế này.
Lý Bá Tiên sinh ra một loại cảm giác vi diệu như trẻ con nhà mình lớn lên.
Ở cửa vào Thiên Cốc, các tu sĩ của Thánh Vũ Linh Địa lộ ra vẻ bi thương, không khí vô cùng trầm mặc, cho đến giờ phút này, bọn họ cũng không thể từ trong tin dữ Hoả Liệu Nguyên chết mà tỉnh táo lại.
Con đường tu hành của tu sĩ có nhiều gập ghềnh nhấp nhô, sinh sinh tử tử là rất bình thường, bọn họ cũng không phải là chưa từng trải qua sinh ly tử biệt, ngược lại là mỗi người bọn họ đều trải qua không ít.
Nếu như Hỏa Liệu Nguyên bị một tu sĩ tầng thứ chín giết chết thì cũng không có gì, cùng là cảnh giới tầng thứ chín thực lực cao thấp khác nhau, bị người giết chỉ có thể nói là thực lực không đủ, năng lực không bằng người.
Nhưng mà Hoả Liệu Nguyên lại chết trên tay Lục Diệp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận