Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 143: Chuẩn Bị Trước Lúc Rời Đi!

Chương 143: Chuẩn Bị Trước Lúc Rời Đi!
Kỳ thực cũng không phải như vậy, bởi vì rất có thể công pháp phía sau không có nhiều linh khiếu trùng với công pháp phía trước, và số linh khiếu Lục Diệp cần mở sẽ nhiều hơn con số mười sáu này một chút.
Đối chiếu sự khác biệt giữa linh khiếu bản thân đã mở ra với linh khiếu được ghi lại trên Hồng Liên Trùng Tiêu quyết, Lục Diệp rút ra một kết luận, đó chính là hắn cần phải mở thêm mười tám khiếu, mới có thể thăng lên cảnh giới Linh Khê tứ tầng.
Cho đến lúc này, hắn mới có thể triệt để chuyển hóa Kim Thiền Tiêu Dao quyết thành Hồng Liên Xung Tiêu quyết.
Muốn mở ra mười tám khiếu sẽ mất chừng 250 hạt linh đan. Nói như vậy, số lượng linh đan trên tay hắn còn lâu mới đủ, nhưng may mà hắn vẫn còn linh thạch.
Lục Diệp suy nghĩ một chút, lập tức truyền ra một tin.
Về phần tìm ai... Hiện giờ hắn cũng chỉ có một người để truyền tin thôi.
"251 khối linh thạch, mua một ít Uẩn Linh đan và thức ăn của các ngươi!”
Hắn không muốn tiếp tục trì hoãn ở chỗ này nữa, con đường đến trụ sở của Bích Huyết Tông vẫn còn rất xa xôi, tốn thời gian dài đằng đẵng, cho nên khởi hành sớm một chút cũng có thể đến nơi sớm một chút.
Hẳn là chưởng giáo bên kia cũng rất lo lắng cho sự an nguy của hắn.
Thời điểm hắn từ Thanh Vân Sơn xuất phát, mới chỉ mở hai mươi mốt khiếu, hiện giờ hắn đã mở hai mươi chín khiếu, Hổ Phách và Y Y đều có sự trưởng thành. Hắn đã trì hoãn gần mười ngày ở Liệt Thiên Hạp rồi, đã đến lúc nên tiếp tục đi về phía trước.
Cảnh giới Linh Khê tam tầng, ở ngoài chiến trường đã có đủ lực tự bảo vệ mình.
Về phần tu hành, hắn có thể vừa chạy vừa tu hành, cũng không trở ngại quá lớn, hơn nữa trước mắt hắn đã nắm giữ phương thức sử dụng Tụ Linh linh văn chính xác, dù không nuốt linh đan thì linh lực toàn thân cũng sẽ từ từ gia tăng.
Thế nhưng trước khi xuất phát, hắn cần chuyển hóa những vật vô dụng trong tay thành vật hữu dụng.
Hắn không cần dùng quá nhiều linh thạc, nên đổi thành linh đan vẫn là sự lựa chọn tốt nhất, về phần thức ăn... Hắn và Hổ Phách đều là loại có nhu cầu ăn kinh người, đương nhiên phải tích trữ nhiều một chút.
Sở Thiên bên kia rất nhanh trả lời: "Không thành vấn đề, Nhất Diệp huynh đã muốn rời đi sao?”
Rõ ràng là gã đã nhận ra điều gì đó.
"Ừm." Lục Diệp trả lời lại một tin.
"Sáng mai sẽ chuẩn bị tốt, tới lúc đó ta đi tìm ngươi."
Lục Diệp chấm dứt truyền tin với Sở Thiên, tiếp tục cầm Hồng Liên Trùng Tiêu quyết lên dốc lòng nghiên cứu rồi xác định vị trí linh khiếu tiếp theo cần mở ra.
Linh lực lần lượt trùng kích, vách tường của khiếu thứ ba mươi bị phá vỡ.
Sau đó, Lục Diệp không tiếp tục tu hành nữa, mà bắt đầu luyện đao, mấy ngày nay hắn đánh nhau với La Kích kịch liệt tới mức không kịp nghỉ ngơi, đương nhiên cũng không có thời gian cho việc này.
Có điều hôm nay khi bắt đầu luyện đao, Lục Diệp đã cảm giác có chút không giống, hắn vung đao xuất đao càng thêm tự nhiên thuận lợi hơn một chút...
Hắn thoáng cảm thấy, đây là chỗ tốt mà cuộc chiến sinh tử mấy ngày này mang đến.
Hổ Phách và Y Y đều trở lại, hiện giờ hai tông môn phụ cận đã kết thúc tuyên chiến, bên trong Liệt Thiên Hạp cũng trở về một mảnh an tĩnh, ngược lại không lo sẽ bị người đánh lén.
Hổ Phách nằm bò trên mặt đất, nó đã ăn xong thịt khô của mình, đang chờ Lục Diệp cho nó ăn.
Lúc hắn mới mang theo Hổ Phách xuất hành, mỗi ngày nó chỉ cần tiêu hao hai hạt Uẩn Linh đan, nhưng theo thực lực của hổ lớn không ngừng được tăng cường, tiêu hao đã trở nên nhiều hơn, hiện giờ một ngày nó cần chừng bốn hạt Uẩn Linh đan.
Y Y lại hoàn toàn không cần tiêu hao, nàng được xem như bạn sinh của hổ lớn, hổ lớn mạnh nàng cũng lớn mạnh!
Hai canh giờ sau, Lục Diệp thu đao vào vỏ, ngồi bên lửa trại ăn thịt nướng, thuận tay ném hai hạt Uẩn Linh đan cho Hổ Phách, bỗng nhiên hắn nhớ tới một chuyện, mở miệng nói: "Y Y, có phải Hổ Phách biết thuật pháp hay không?”
Lúc hắn giằng co cùng La Kích trong đường rẽ kia, Y Y từng đi lên quấy rầy, kết quả lại bị một đạo Kim Hồ trảm của gã bức lui, khi đó nàng kêu to một tiếng, Hổ Phách cho rằng nàng bị thương, nó lập tức gầm lên với gã.
Một tiếng hổ gầm kia chẳng những đã khiến La Kích chịu một ít quấy nhiễu, ngay cả Lục Diệp cũng có loại cảm giác như ai cầm búa nhỏ đập lên đầu hắn...
Điều này rõ ràng có chút không bình thường.
Lục Diệp còn nhớ rõ lần đầu tiên hắn đụng phải Hổ Phách, đã nhìn thẳng vào con ngươi màu hổ phách của nó, sau đó tinh thần có một chút hoảng hốt.
Nhưng tới sau này, Hổ Phách không có quá nhiều dị thường, cho tới một lần vừa rồi.
Y Y suy nghĩ một chút mới nói: "Không có đâu." Tiếp theo, nàng quay đầu lại hỏi: "Hổ Phách, ngươi biết thuật pháp ư?”
Hổ Phách a ô một tiếng đáp lại.
Y Y nói: "Nó nói không biết.”
Khóe miệng Lục Diệp giật giật, đến nay hắn vẫn chưa hiểu rốt cuộc Y Y và Hổ Phách trao đổi với nhau như thế nào, vậy mà bọn họ lại có thể thông qua giọng nói phán đoán ý tứ mà đối phương muốn biểu đạt.
Điều này rất thần kỳ.
Chỉ có thể nói đây là bản lĩnh độc đáo của Trành linh như Y Y.
Lục Diệp không tiếp tục truy vấn nữa, chỉ vì đột nhiên hắn nhớ tới chuyện này nên tùy tiện hỏi một chút mà thôi.
Sau khi ăn no uống đủ, Lục Diệp bắt đầu tu hành, còn Hổ Phách ở bên cạnh ngáy o o.
Một đêm không có chuyện gì trôi qua.
Tại trụ sở của Huyền môn, Sở Thiên tuân theo yêu cầu của Lục Diệp, đang thu thập linh đan và thức ăn từ chỗ đồng môn. Cũng vì vậy, tin tức Quá Sơn Hổ Nhất Diệp sắp rời đi được lan truyền cực kỳ nhanh chóng.
Trời còn chưa sáng rõ, Sở Thiên đã bắt đầu liên lạc với Lục Diệp, sau khi xác định được vị trí, hắn dẫn theo hai sư đệ tới gặp Lục Diệp. Giao hàng xong, Lục Diệp lấy được một lượng lớn thức ăn và hơn hai trăm hạt Uẩn Linh đan.
Lúc này trời đã sáng, Lục Diệp xoay người lên lưng hổ, Sở Thiên ôm quyền nói: "Hẹn sau này gặp lại, có thời gian nhớ thường xuyên liên lạc.”
Lục Diệp khẽ gật đầu, thân hình Hổ Phách lao ra, đi sâu vào Liệt Thiên Hạp.
Bỗng nhiên Sở Thiên có chút hâm mộ khi nhìn bóng dáng Lục Diệp rời đi, du lịch tu hành thật sự tiêu dao tự tại như vậy, chẳng qua người ta xuất thân từ đại tông môn, nên có lực lượng và nội tình như vậy, nếu gã rơi vào tình cảnh như thế, chỉ sợ không sống được mấy tháng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận