Nhân Đạo Đại Thánh

Nhân Đạo Đại Thánh - Chương 1490: Tranh chấp (length: 12072)

Trận pháp này, mặc dù khi năng lượng dự trữ cạn kiệt trước đó có khả năng tự duy trì, nhưng cuối cùng vẫn cần tu sĩ điều khiển, như vậy mới có thể phát huy uy năng của trận pháp ở mức độ cao nhất.
Nói đơn giản, hiện tại trận pháp phòng hộ Vô Song đảo còn tích trữ một chút năng lượng, nhưng khi phòng thủ trước sự tấn công của địch, những năng lượng này sẽ không ngừng tiêu hao, một khi năng lượng dự trữ cạn sạch, trận pháp phòng hộ sẽ không thể duy trì được nữa.
Muốn duy trì lâu hơn chỉ có một cách, đó là điều khiển trận pháp bằng nhân lực, rót linh lực của tu sĩ vào trong trận nhãn, hoặc là tìm cách kích phát lực lượng của linh ngọc để bổ sung vào trong trận pháp.
Nhưng dù làm thế nào, cũng đều cần nhân lực!
Mà vấn đề lớn nhất của Vô Sông đảo lúc này chính là thiếu nhân lực!
Cho nên Sở Thân căn bản không nghĩ đến việc phòng ngự, bởi vì tình cảnh trước mắt, chỉ phòng ngự thì không làm được gì, còn phải phản công mới có một tia hy vọng.
Một trận pháp hoàn chỉnh, không chỉ phải có khả năng phòng ngự, mà còn phải có sức mạnh phản công!
Trong số 4 triệu linh ngọc mà Sở Thân tiêu tốn, một nửa dùng để bố trí trận pháp phòng ngự, một nửa còn lại dùng để bố trí một số Linh Bảo có tính công kích.
Mỗi một kiện Linh Bảo đó đều là lợi khí công thành phá trận, căn bản không cùng loại với Linh Bảo mà tu sĩ bình thường sử dụng. Loại Linh Bảo này giá cả đắt đỏ, khó khống chế, chỉ dựa vào một tu sĩ, dù là Tinh Túc hậu kỳ cũng khó có thể vận dụng. Loại vật này ở trong tinh không thường được trang bị trên tinh hạm.
Mà giờ phút này, trên Vô Song đảo, rất nhiều tu sĩ Tinh Túc tiền kỳ dựa vào uy năng của trận bàn, liên kết khí cơ với nhau, có thể dễ dàng mượn lực lẫn nhau, sức mạnh của nhiều người hợp lại làm một.
Như vậy, những lợi khí công thành được an trí tại các trận nhãn mới có thể được kích phát uy năng.
Tính cả Sở Thân, mười bốn vị Tinh Túc tiền kỳ chia làm ba đội, lần lượt đi vào ba trận nhãn công kích trong khu vực của pháp trận.
Nam Hành Chân thấy vậy, vội vàng truyền âm khắp nơi: "Mọi người cẩn thận!"
Bản thân hắn không sợ sự phản kích của Vô Song đảo, dù sao thực lực bày ra đó, nhưng hơn trăm vị Tinh Túc mà hắn mang tới chưa chắc có thể ngăn cản được, nếu né tránh không kịp, rất có thể sẽ xuất hiện thương vong không đáng có.
Cẩm Lý đảo của hắn cũng không phải thế lực quá mạnh, lần này vì chiếm Vô Song đảo gần như dốc toàn bộ lực lượng, một khi có thương vong, đó sẽ là tổn thất không thể bù đắp.
Vừa dứt lời, liền nghe thấy từ trong Vô Song đảo truyền ra một tiếng vù vù, ngay sau đó một đạo quang trụ từ một nơi nào đó trong đảo ầm vang bắn ra, thẳng hướng nơi tập trung đông người nhất đánh tới.
Sắc mặt Nam Hành Chân biến đổi, bởi vì hắn phát hiện uy lực của đòn công kích mà đối phương thi triển ra vô cùng mạnh mẽ, vượt xa dự đoán của hắn!
Trận pháp phòng hộ chỉ phòng bên ngoài chứ không phòng bên trong, những người bọn hắn từ bên ngoài tấn công, tất cả công kích đều bị màn ánh sáng của trận pháp phòng hộ ngăn cản, nhưng công kích từ trong đảo đánh ra lại không hề bị ảnh hưởng, trực tiếp xuyên qua màn sáng của đại trận.
Tốc độ nhanh như chớp, tuy rằng có một số tu sĩ kịp thời phản ứng nhanh né tránh, nhưng vẫn có một số người không kịp trở tay.
Nam Hành Chân thân hình lóe lên, liền chắn trước mặt những người này, đưa tay một trảo liền chộp lấy cột sáng đang cuồng bạo đánh tới vào lòng bàn tay.
Cỗ lực lượng đủ để làm rung chuyển Nguyệt Dao này chỉ khiến thân thể hắn hơi chấn động một chút, liền bình an vô sự.
Nhưng chưa kịp để hắn thở phào, trên đảo Vô Song tại một điểm trận nhãn khác, lại có luồng lực lượng mạnh mẽ bùng phát ra. Một đạo hào quang đen kịt xuyên qua màn ánh sáng của hộ trận, bỗng nhiên vặn vẹo biến hóa, hóa thành hình dạng một con hổ dữ, gầm rống dữ tợn nhào về phía một hướng khác.
Nam Hành Chân đã không kịp ngăn cản, may mà còn có một nữ tử Nguyệt Dao khác. Nàng tế ra một kiện pháp bảo phòng ngự, đỡ được đạo công kích này.
Ngay sau đó là đạo công kích thứ ba!
Sở Thân cùng mọi người chia làm ba tiểu đội, cũng chỉ có thể kích phát uy năng của Linh Bảo được an trí trong ba tòa trận pháp công kích.
Đạo công kích thứ ba này lại không giống hai đạo trước đó. Rõ ràng công kích đã xuất hiện, lại không ai nhìn thấy, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, ngay sau đó có người cảm thấy choáng váng ngã xuống, suýt chút nữa rơi vào Vạn Tượng Hải. Nếu như vậy, chắc chắn không còn may mắn.
May mà lần này Cẩm Lý đảo đến không ít người, đồng bạn ở gần đó kịp thời phát giác, vội vàng tiến lên cứu giúp, mới khiến người kia thoát chết.
"Âm công!" Sắc mặt Nam Hành Chân lại biến đổi, nhìn chằm chằm vào nơi phát ra đạo công kích thứ ba. Bên đó chính là vị trí của tiểu đội Sở Thân.
Thật không ngờ, đảo Vô Song trông không mạnh mẽ, sao lại có bảo vật quỷ dị như vậy. Một kiện Linh Bảo thế này, ít nhất cũng đáng giá hơn trăm ngàn linh ngọc, hơn nữa không phải có tiền là mua được.
Hắn lại không biết, Sở Thân có rất nhiều bảo vật trên người. Tuy nói không phải bảo vật nào cũng thích hợp làm trận nhãn, nhưng luôn có một hai kiện có thể. Bảo vật có thể kích phát âm công này chính là một trong số đó, phương châm chính là vô ảnh vô hình, khiến người ta khó lòng phòng bị!
Ba lần phản kích của đảo Vô Song, gần như được tung ra cùng một lúc, cũng khiến đám người Cẩm Lý đảo nhận ra, đây không phải là một miếng xương dễ nhai.
Trên đảo Vô Song, Thang Quân đang chắp tay trong tay áo, bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía Bán Từ cách đó không xa: "Lão phu mặc kệ ngươi tới đây có mục đích gì, lại vì sao không rời đi, nhưng nếu ngươi dám làm bất lợi cho bản đảo, vậy lão phu tuyệt sẽ không tha cho ngươi!"
Gần đây, hắn vẫn luôn hợp tác cùng Bán Từ chủ trì bố trí đại trận trên đảo. Càng hợp tác, càng cảm thấy người phụ nữ này không đơn giản. Người như vậy rất có thể xuất thân bất phàm. Thang Quân cũng âm thầm tìm hiểu trong Tăng Minh, muốn xác minh lai lịch của Bán Từ, lại không có thu hoạch gì lớn.
Bề ngoài đảo Vô Song tuy lấy Sở Thân làm chủ, nhưng trên thực tế lại liên quan đến đường ra của các tu sĩ Thanh Lê Đạo Giới sau này. Nếu có một ngày có thể tìm được đường về nhà, vậy người của Thanh Lê Đạo Giới cũng có thể đến Vạn Tượng Hải, đặt chân tu hành tại đảo Vô Song.
Có thể nói, Thang Quân tuy đến đây chưa lâu, nhưng đã hoàn toàn công nhận nơi này, tự nhiên không muốn đảo Vô Song xảy ra sai lầm gì.
Hắn cơ bản có thể nhìn thấu những người khác, duy chỉ có Bán Từ, lúc này mới lên tiếng cảnh cáo, tránh cho nàng sinh ra tâm tư không nên có.
Bán Từ ngẩn người, chợt hé miệng cười: "Thang trưởng lão yên tâm, tuy không tiện giải thích với ngươi, nhưng ta có thể cam đoan, dù ta phải tự mình hy sinh, cũng sẽ không để đảo chủ có chuyện!"
Thang Quân nhìn sâu vào mắt nàng, như muốn nhìn thấu nội tâm của nàng.
Về lai lịch của Sở Thân, hắn ít nhiều cũng biết. Bây giờ nghe Bán Từ nói vậy, đại khái cũng đoán được xuất thân của nàng.
"Vậy thì giao cho ngươi!" Gật đầu nhẹ, thân hình bay lên trời, thẳng hướng Nam Hành Chân nghênh đón.
Gần như cùng lúc hắn hành động, ở một phía khác của đảo Vô Song, ba bóng người cũng bay lên trời, thẳng hướng nữ tử Nguyệt Dao nghênh đón.
Ba bóng người này, tự nhiên là ba người Lục Diệp dẫn đầu.
Địch nhân bên trong có hai tên Nguyệt Dao, Thang Quân có thể kiềm chế được Nam Hành Chân, ba người bọn họ kết trận phía dưới nếu chống lại được tên nữ tử Nguyệt Dao kia, thì áp lực của Vô Song đảo sẽ giảm đi nhiều.
Đến lúc đó, Vô Song đảo chỉ cần đối mặt với một đám Tinh Túc, Sở Thân cùng mọi người khống chế ba tòa pháp trận công kích, thôi động uy lực của Linh Bảo trong trận nhãn, chưa chắc không làm nên chuyện gì.
Trong nháy mắt, hai tên Nguyệt Dao trung kỳ giao chiến, pháp lực không ngừng kích động, đánh nhau khí thế ngất trời.
Bên Lục Diệp bọn họ còn chưa tiếp cận nữ tử Nguyệt Dao kia, thì đã có vài tên Tinh Túc xâm phạm trực diện nghênh đón, người xông lên phía trước nhất có thân thể cường tráng, khí huyết tràn đầy, rõ ràng là thể tu.
Lúc đầu thấy trận hình của ba người Lục Diệp nghiêng ngả, hắn cũng không để vào mắt, bỗng nhiên trong lúc hai bên nhanh chóng tiếp cận, hắn thấy linh quang quanh người ba người Lục Diệp đại phóng, linh lực của nhau hội tụ dung hợp, chặt chẽ liên kết.
Trong chớp nhoáng, một tòa Tam Tài trận đơn giản nhất liền được kết thành.
Cho dù là trận thế đơn giản nhất, cũng khiến khí thế trên người Lục Diệp dẫn đầu tăng vọt.
Tên thể tu kia giật mình, muốn dừng lại nhưng đã không kịp, sát na Tam Tài trận kết thành, tốc độ của Lục Diệp đột ngột tăng lên trong nháy mắt lao đến trước người hắn.
Khí tức tử vong đột nhiên giáng xuống, khiến tên thể tu lạnh toát sống lưng, hắn gầm lên giận dữ đấm ra một quyền, một quyền này có thể nói là toàn lực bộc phát trong lúc vội vàng, liên đới cả khí huyết tràn đầy trên người hắn cũng trong thoáng chốc khô héo, nương theo một quyền này đánh ra.
Một quyền như vậy, uy thế hung mãnh vô song!
Dưới một quyền này, thân ảnh Lục Diệp vỡ nát.
Nhưng trong thân ảnh vỡ nát kia, lại có một vệt đao quang lóe lên.
Phác Khắc và U Linh theo sát Lục Diệp tả hữu cách đó không xa lộ ra vẻ khác thường trong mắt, không ngờ thực lực của Lục Diệp lại mạnh mẽ như vậy!
Nhất là Phác Khắc, hắn quen biết Lục Diệp đã gần hai năm, có thể nói từ lúc Lục Diệp vào Vạn Tượng Hải không lâu đã quen biết, nhưng Phác Khắc chưa từng thấy hắn động thủ với ai, tự nhiên không biết thực lực của hắn thế nào.
Cho đến giờ phút này mới biết, người bạn câu từng theo hắn thỉnh giáo cách câu cá này, thế mà thâm tàng bất lộ!
Điều càng làm cho Phác Khắc và U Linh kinh ngạc là, phong thái của một đao này, bọn hắn mơ hồ thấy được một chút dấu vết quen thuộc, khiến bọn hắn không khỏi nhớ đến cảnh tượng tử chiến của vị đại tướng Khô Cốt trong mộ thất kia.
Hai người cùng quay đầu, nhìn nhau một cái, hết thảy đều không nói nên lời.
Tên thể tu vẫn duy trì tư thế ra quyền, thân ảnh Lục Diệp rõ ràng vỡ vụn, nhưng theo một màn đao quang nở rộ kia, thân hình hắn lại xuất hiện ở sau lưng tên thể tu, không nhìn cũng chẳng ngoái đầu, tiếp tục lao về phía trước.
Phía sau hắn, linh lực phun trào cuộn trào, thân thể tên thể tu bỗng nhiên chia năm xẻ bảy, hóa thành từng khối thi thể, rơi xuống Vạn Tượng Hải, vết cắt chỗ chỉnh tề.
Mấy tên Tinh Túc theo sát tên thể tu kia đến gần đều không kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, liền thấy ba người Lục Diệp hung hăng giết tới.
Như hổ vào bầy dê, đao quang của Lục Diệp chớp động, cần câu trong tay Phác Khắc khẽ vung, U Linh năm ngón tay thành trảo, dễ như trở bàn tay phá vỡ phòng tuyến của địch nhân, dù là cùng là Tinh Túc hậu kỳ, cũng không đỡ nổi một kích nào của ba người.
Mấy tên Tinh Túc nghênh đón đến, chết như thế nào cũng không biết!
Thực lực của Tinh Túc hậu kỳ cũng có sự chênh lệch rất lớn, không nói đến Lục Diệp, chính là Phác Khắc cùng U Linh, người nào là đơn giản, một người trên Tích Trù bảng hơn một trăm vị, một người gần 200 vị, có thể nói đều là những tồn tại đứng đầu nhất trong Tinh Túc cảnh, trừ phi cũng là Tinh Túc trên Tích Trù bảng mới có thể chống lại bọn hắn, những Tinh Túc khác căn bản không cùng cấp bậc.
Huống chi giờ phút này ba người còn kết thành trận thế, những Tinh Túc này ngay cả Tích Trù bảng cũng chưa từng lên, làm sao có thể là đối thủ của ba người?
Bạn cần đăng nhập để bình luận