Nhân Đạo Đại Thánh

Nhân Đạo Đại Thánh - Chương 1575: Cửu Châu tương lai liền dựa vào ngươi (length: 11588)

Tiểu Cửu nghe vậy, lúc này mới lặng lẽ tiến lên.
"Đến lượt ngươi xem thứ tốt này." Lục Diệp vừa nói vừa lấy ra từ trong nhẫn trữ vật hai vật to bằng nắm tay.
Ánh mắt Tiểu Cửu lập tức bị hấp dẫn, nhảy nhót lại gần Lục Diệp.
"Đây là cái gì?" Tiểu Cửu nghi ngờ nhìn, có vẻ không nhận ra thứ đồ chơi này, nhưng theo bản năng cảm nhận được, vật này hình như rất hữu dụng đối với Cửu Châu.
"Tinh hạch Phệ Giới Thú."
"Đây chính là tinh hạch Phệ Giới Thú?" Tiểu Cửu mừng rỡ, nó hiển nhiên biết Phệ Giới Thú, nhưng chưa từng thấy qua.
"Không thể giả được." Lục Diệp tiện tay ném hai viên tinh hạch qua, Tiểu Cửu giơ móng vuốt đón lấy, nghiêng đầu trái phải quan sát, càng xem càng vui vẻ.
Sau đó Lục Diệp thấy nó há to miệng, một tiếng "ực", nuốt trọn hai viên tinh hạch vào bụng.
Con thỏ trước mắt là do Tiểu Cửu biến hóa ra, không phải thực thể, chỉ là một loại năng lượng đặc biệt hội tụ, tự nhiên không thể ăn uống, nên nhìn như Tiểu Cửu nuốt hai viên tinh hạch vào bụng, nhưng thực tế hai viên tinh hạch Phệ Giới Thú đã bị nó chuyển dời đến nơi khác, để Cửu Châu từ từ tiêu hóa, tăng cường nội lực.
"Còn nữa không?" Tiểu Cửu vẫn chưa thỏa mãn nhìn Lục Diệp, mặt mày hớn hở.
Nghĩ lại trước kia lúc Lục Diệp chưa đủ mạnh mẽ, rất nhiều khi nó âm thầm giúp đỡ, cho Lục Diệp không ít chỗ tốt, giờ Lục Diệp mạnh rồi, cũng biết mang đồ tốt về.
Bỗng dưng có cảm giác đứa nhỏ nhà mình ra ngoài phấn đấu có tiền đồ, biết hiếu kính trưởng bối.
"Hết rồi." Lục Diệp giang tay ra, Phệ Giới Thú không dễ gặp, hắn dọc đường đi, cũng chỉ tình cờ gặp ở Thanh Phong giới.
Đang nói, Lục Diệp lại nhớ ra một chuyện: "Đúng rồi, nhận ra vật này là cái gì không?"
Vừa nói vừa lấy ra từ trong nhẫn trữ vật một vật màu hồng, nhìn thoáng qua, giống như một đoạn thân rắn lớn màu hồng, hơi có chút nhầy nhụa, nhưng thực tế không phải huyết nhục, cũng không thấy máu tanh.
Chính là vật mà Lục Diệp lấy được từ nấm mồ trong tinh vân Thiên Khâu Phần, thứ mà con Thanh Điểu kia nuốt trong nấm mồ, giống con trùng lớn màu hồng, kết quả còn thừa lại một đoạn dài vài chục trượng, đều bị Lục Diệp cắt ra rồi cất đi.
Bên trong chứa năng lượng cực kỳ mênh mông, nhưng cách luyện hóa thông thường vô dụng, Lục Diệp chỉ có thể mượn Thiên Phú Thụ thôn phệ năng lượng trong đó khi thúc đẩy Thiên Phú Thụ, nhưng như vậy thì nhiên liệu tiêu hao của Thiên Phú Thụ lại quá lớn.
Nếu phải tốn nhiều nhiên liệu cho Thiên Phú Thụ như vậy, hắn thà vào Vạn Tượng Hải tu hành, hiệu quả cũng như nhau.
Nên thứ này với hắn khá vô dụng.
Ly Thương cũng không nhận ra đây là thứ gì, Lục Diệp muốn cho Tiểu Cửu xem thử, xem có thể tìm ra manh mối gì không.
Ném đoạn vật màu hồng giống huyết nhục đó trước mặt Tiểu Cửu, Tiểu Cửu đi quanh quan sát.
Lục Diệp dần phát hiện điều bất thường, bởi vì Tiểu Cửu càng xem mắt càng sáng, vẻ mặt thèm thuồng, còn rõ ràng hơn cả lúc nhìn thấy tinh hạch Phệ Giới Thú.
Sau đó Tiểu Cửu lại há miệng...
Miệng con thỏ vốn không lớn, lẽ ra không thể nuốt trôi vật lớn như vậy, nhưng con thỏ do Tiểu Cửu hóa thành dù sao không phải thỏ thật, nên khi nó há miệng, cả cái đầu bỗng nhiên phình to ra gấp nhiều lần, cả miệng thỏ cũng biến thành cái miệng to như chậu máu.
Một ngụm, khối màu hồng lớn liền biến mất tăm hơi.
Lục Diệp sững sờ: "Đây rốt cuộc là cái gì?"
Tiểu Cửu trừng mắt nhìn hắn: "Không biết!"
"Không biết ngươi ăn cái gì!"
Lục Diệp dở khóc dở cười.
Tiểu Cửu nói: "Tuy ta không biết đó là thứ gì, nhưng bên trong nó tích chứa năng lượng, về bản chất mà nói chính là nội tình của thế giới, giống như năng lượng bên trong tinh hạch của Phệ Giới Thú, có thể thúc đẩy giới vực trưởng thành."
Lục Diệp giật mình, sau đó lặng lẽ lấy hết những vật màu hồng trông như huyết nhục trong nhẫn trữ vật ra.
Tiểu Cửu nhìn trợn mắt há mồm, rồi nhảy cẫng lên hoan hô, ăn ngấu nghiến những thứ Lục Diệp lấy ra.
Chỉ trong chốc lát đã ăn sạch sẽ.
"Hết rồi!" Lục Diệp nhìn nó.
Tiểu Cửu nói: "Thứ này lấy từ đâu ra, năng lượng tích chứa bên trong hình như còn mạnh hơn cả tinh hạch của Phệ Giới Thú."
Lục Diệp suy nghĩ một chút rồi nói: "Trên đường về ta đi qua một kỳ quan tinh không gọi là Thiên Khâu Phần, nơi đó có rất nhiều tinh vân hình nấm mồ lớn nhỏ khác nhau, vật này được lấy ra từ một nấm mồ trong đó."
Mắt Tiểu Cửu sáng rực: "Có rất nhiều nấm mồ?"
Lục Diệp nghiêm túc gật đầu: "Đếm không xuể!" Hắn liếc mắt đã nhìn ra Tiểu Cửu đang nghĩ gì, bèn dập tắt ảo tưởng của nó: "Nhưng những nấm mồ đó rất nguy hiểm, không tới gần thì không sao, một khi tới gần sẽ bị công kích kỳ quái, ta có thể lấy được những thứ này là nhờ công của một con Thanh Điểu." Lập tức kể lại chuyện đã gặp phải.
Tiểu Cửu nghe xong giật mình: "Con Thanh Điểu đó hẳn là Thượng Cổ di chủng."
"Thượng Cổ di chủng?" Lục Diệp lần đầu tiên nghe thấy từ này.
Tiểu Cửu giải thích: "Thời đại Thượng Cổ, các loại hung cầm dị thú hoành hành tinh không, mỗi cá thể đều to lớn vô địch, nhưng theo sự biến đổi diễn hóa của tinh không, cùng với sự săn giết của các tu sĩ đại năng, số lượng Thượng Cổ di chủng ngày càng ít, đến nay rất khó gặp."
Lời này khiến Lục Diệp nhớ tới Thiên Cẩu tinh, nhìn từ xa, Thiên Cẩu tinh giống như một con chó lớn, nếu Thiên Cẩu tinh thật sự là thi thể của một con chó lớn biến thành, vậy con chó lớn này khi còn sống e rằng cũng là Thượng Cổ di chủng, cùng thời với Thanh Điểu.
"Lục Diệp, mau mạnh lên đi, tương lai của Cửu Châu dựa vào ngươi đấy." Tiểu Cửu bỗng nhiên nói với giọng nghiêm trọng.
Cảm giác biết rõ có núi vàng mà không lấy được thật khó chịu, nếu bên trong những nấm mồ ở Thiên Khâu Phần đều tích chứa thứ giống như con trùng màu hồng lớn kia, Cửu Châu chỉ cần nuốt một ít là có thể trưởng thành vượt bậc, đến lúc đó tấn thăng đỉnh cấp giới vực cũng không phải chuyện khó.
Nhưng đánh chủ ý vào nấm mồ tinh vân ở Thiên Khâu Phần nào phải chuyện dễ, chưa kể đến việc Thanh Điểu coi con trùng màu hồng trong nấm mồ là thức ăn, bản thân nấm mồ cũng ẩn chứa nguy hiểm cực lớn, thực lực không đủ thì đừng hòng phá vỡ nấm mồ để lấy được con trùng màu hồng bên trong.
Tu hành nào phải chuyện một sớm một chiều, Lục Diệp bây giờ mới chỉ là Tinh Túc hậu kỳ, phía trên còn có Nguyệt Dao, còn có Nhật Chiếu, muốn tấn thăng Nhật Chiếu không biết còn mất bao nhiêu năm.
May mà bây giờ Cửu Châu đang thôn phệ nội tình của Huyết Luyện giới và Vô Song giới, từng bước trưởng thành ổn định nên tạm thời không cần ngoại lực khác.
Nán lại chỗ Tiểu Cửu một hồi lâu, Lục Diệp mới bất đắc dĩ quay về Bích Huyết tông.
Trên Thủ Chính phong, Hoa Từ và Thủy Uyên đang cùng nhau nghiên cứu gì đó, thấy Lục Diệp trở về, Hoa Từ ngẩng lên, mỉm cười nhìn hắn.
Lục Diệp cố tỏ ra bình tĩnh, tránh ánh mắt nàng, thản nhiên hỏi: "Hai vị đang nghiên cứu gì vậy?"
Thủy Uyên nói: "Cửu Châu tấn thăng giới vực lớn sau, trong giới vực sinh ra một ít kỳ hoa dị thảo trước kia chưa từng thấy, hơi có chút giá trị làm thuốc, ta cùng sư muội liền lấy những kỳ hoa dị thảo này làm cơ sở, xem có thể hay không nghiên cứu ra một ít đan phương dùng được."
Lục Diệp nói: "Đừng nghiên cứu, quay về Vạn Tượng Hải, ta mời người đến dạy các ngươi một ít thứ."
Kiểu nghiên cứu vu vơ này, làm sao nhanh bằng mời người dạy bảo, Lục Diệp vừa vặn nghĩ ra một người tương đối thích hợp đề cử cho các nàng, người kia kỹ nghệ luyện đan cực kỳ cao minh, thích hợp dẫn dắt Thủy Uyên cùng Hoa Từ.
Nghe hắn nói vậy, Thủy Uyên cùng Hoa Từ liếc nhau, đột nhiên cảm thấy việc nghiên cứu vốn đầy phấn khởi trở nên không còn mấy ý nghĩa...
Hoa Từ biểu lộ có chút u oán: "Không nói sớm!"
Lục Diệp thấy không ổn, vội vàng đổi chủ đề: "Đúng rồi, ta mang quà về!"
Nói rồi, lấy ra hai khối tinh thể lục oánh oánh, đưa cho mỗi người một khối.
Thủy Uyên cùng Hoa Từ đều tò mò quan sát, nhất thời cũng nhìn không ra gì.
Lục Diệp giải thích: "Đây là tinh hạch của Mộc Linh tộc, đối với y tu rất có tác dụng, các ngươi luyện hóa sau sẽ biết." Hai khối mộc tinh này là lúc trước hắn thụ Luân Hồi Thụ ủy thác giúp Mộc Linh tộc và Bào tộc giải trừ nguy cơ, tộc trưởng Mộc Linh tộc tặng.
Vốn định mang về tặng cho Hoa Từ cùng Thủy Uyên, kết quả dạo trước quên mất.
Lục Diệp lại lấy từ trong nhẫn trữ vật ra rất nhiều túi vải nhỏ, đưa hết cho Thủy Uyên: "Đây đều là một ít linh chủng, ta mua từ Vạn Tượng Hải về, ta không hiểu mấy về cái này, nên mua đại một ít, có lẽ có loại không thích hợp trồng ở Cửu Châu, Nhị sư tỷ ngươi tìm người bồi dưỡng thử xem."
Đây chính là một trong những lợi ích của việc kết nối với dòng chảy tinh không, bình thường tân tấn giới vực lớn dù sẽ sinh ra một ít kỳ hoa dị thảo, số lượng và phẩm chất đều có hạn, nhưng nếu kết nối với dòng chảy tinh không, hoàn toàn có thể như Lục Diệp mua một ít linh chủng về, tự mình bồi dưỡng trồng trọt, muốn gì mua nấy, tiện vô cùng.
Từ biệt hai người, Lục Diệp mới tìm được Ly Thương cùng Nha Nha ở một nơi nào đó trên Diểu Sơn.
Từ khi đến Cửu Châu, Nha Nha liền chơi quên trời quên đất, khổ cho Ly Thương cũng như ông cụ non lẽo đẽo theo nàng lên rừng xuống suối.
Lục Diệp tìm được các nàng lúc, Nha Nha đang nhóm lửa trong rừng, trên lửa nướng trứng chim không biết moi từ đâu ra, trên đầu còn có một đàn chim bay lượn kêu inh ỏi, dường như đang lên án hành vi của Nha Nha.
Ly Thương u oán nhìn Lục Diệp: "Ngươi cũng chịu lộ diện."
Cho dù là bị người bắt giam một thời gian, cũng không có vất vả như lúc trông con, mấu chốt là tính Nha Nha nói nổi cơn là nổi cơn, trước khi làm việc hoàn toàn không có một chút dấu hiệu nào.
"Lâu ngày không về, có một số việc cần xử lý, làm phiền đạo hữu." Lục Diệp nghiêm mặt nói.
"Thật sao..." Ly Thương vẻ mặt nghiền ngẫm, rõ ràng là biết chút gì đó.
Nha Nha giơ trứng chim nướng chín đưa qua: "Cha ăn!"
Lục Diệp trước đó đã phát hiện, Nha Nha dường như đặc biệt thích chia sẻ những thứ mình yêu quý, cho nên lúc này tốt nhất là chiều theo ý nàng, nếu không nàng sẽ hơi buồn.
Lục Diệp không khách khí, nhận lấy trứng chim nướng, bóc vỏ ăn, sau đó khen Nha Nha vài câu, khiến nàng vô cùng vui vẻ.
Quay người nhìn về phía Ly Thương: "Đạo hữu, mời đi theo ta một chỗ!"
Ly Thương thần sắc nghiêm lại, mơ hồ hiểu ra...
Bạn cần đăng nhập để bình luận