Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 528: Yêu Đan Cự Giáp 2

Chương 528: Yêu Đan Cự Giáp 2
Chương 528. Yêu Đan Cự Giáp 2
"Cự Giáp."
Lục Diệp nói một tiếng.
"A."
Cự Giáp ở bên cạnh xem náo nhiệt cũng quay đầu lại nhìn.
"Đi lên thử một chút, đừng thôi động linh lực."
Mặc dù bố trí trận pháp thành công, nhưng bố trí trận pháp như vậy rất yếu, Cự Giáp chỉ cần thôi động một chút linh lực là sẽ phá vỡ trận pháp.
Điều này cũng giống như đạo lý lúc trước Lục Diệp tạo dựng Tụ Linh Linh Văn ở trong linh khiếu của mình, như vậy một khi trực tiếp tạo dựng ra Linh Văn Tụ Linh thì linh lực trùng kích sẽ lập tức sụp đổ.
Sau đó hắn suy nghĩ một biện pháp, cải tạo Khí Linh Tụ Linh thành một cái phễu nhỏ, lúc này mới ổn định lại.
"À."
Cự Giáp đáp lời, một bước bước về phía trước.
"Đợi một chút!"
Lục Diệp tranh thủ thời gian hô một tiếng, một cước này đạp xuống, chỉ sợ trận pháp mình bố trí sẽ lập tức sụp đổ.
Cự Giáp nâng chân đứng giữa không trung, dùng tốc độ cực kỳ chậm rãi hạ xuống, dừng lại nhìn phản ứng của Lục Diệp, thấy Lục Diệp gật đầu xong thì lúc này mới di chuyển cái chân còn lại.
Chuyện này rõ ràng có chút làm khó hắn, đi được mấy bước, thiếu chút nữa chân đã bị căng gân.
Qua một lát, hắn mới đi đến vị trí trung tâm của trận pháp, chỉ một thoáng đã làm cho đường vân của trận pháp sáng lên, trận pháp bao phủ, linh lực phun trào, một đạo linh lực hội tụ mà thành chém về phía Cự Giáp.
Cự Giáp nhớ kỹ lời dặn dò của Lục Diệp để hắn không cần thúc dục linh lực, liền đứng ở đó, cứng rắn tiếp nhận một kích này.
Sau đó hắn gãi gãi cái mông, vẻ mặt vô tội.
"Phốc..."
Y Y thiếu chút nữa không cười ra tiếng, bởi vì uy lực của Trảm Kích kia quả thực không đành lòng nhìn thẳng, còn kém hơn Kim Hồ Trảm do một tu sĩ tầng năm đánh ra.
Mà sau khi kích phát lần Trảm Kích này, toàn bộ trận pháp đã ầm ầm vỡ vụn, hóa thành điểm sáng biến mất không thấy gì nữa.
Lục Diệp lộ ra vẻ mặt đăm chiêu, lấy tạo nghệ của hắn ở trên trận đạo, bố trí ra trận pháp có hiệu quả như vậy cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, bố trí trận pháp này dùng mấy đạo linh văn, hạch tâm chính là linh cung, cũng chính là có thể đánh ra đạo linh văn chém kích kia.
Trước mắt, Linh Văn mà Lục Diệp có thể tạo ra không đơn giản chỉ có thể lấy được từ trên Thiên Phú Thụ, hắn cũng học tập rất nhiều Linh Văn ở trong sách, nhưng bởi vì tạo ra quá tốn hao thời gian tụ lực, mà lại không ổn định, cho nên trong chiến đấu cũng không phát huy ra tác dụng.
Chỉ có thể sử dụng khi bày trận.
Y Y cảm thấy trận pháp này công kích quá đơn giản, mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng khẳng định là nghĩ như vậy.
Nhưng nếu như những trận tu tinh thông Trận Đạo kia nhìn thấy, khẳng định sẽ cực kỳ khen ngợi.
Bởi vì trận pháp Lục Diệp bố trí hoàn toàn không có bất kỳ vật dẫn nào, thuần tuý là lấy linh lực của bản thân bố trí ra, trong đó có bất kỳ một sai lầm nào cũng sẽ thất bại trong gang tấc.
Nếu như so sánh việc tạo dựng một đạo linh văn giống với việc dùng bút viết một chữ, vậy thì bố trí một toà trận pháp như vậy chính là viết một đoạn văn chương, lúc viết đoạn văn chương này mực không thể bị đứt, bút vẽ còn không thể phạm sai lầm.
Có khảo nghiệm cực lớn đối với việc khống chế linh lực của bản thân của tu s.
Trận pháp Lục Diệp lần đầu bố trí đã có thành quả như vậy, đã là cực kỳ không tầm thường, nếu để cho hắn đi chế tạo một chút trận kỳ và trận cơ làm hạch tâm, sau đó lại đến bố trí, sẽ chỉ càng thêm đơn giản, uy lực cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Trên ý nghĩa nghiêm túc, trận tu cũng miễn cưỡng xem như là một nhánh của Linh Văn Sư.
Chỉ là linh văn để tu luyện trận pháp cơ bản đều là dùng để bày trận, trên đời này số lượng linh văn rất nhiều, tu sĩ bình thường cho dù cố gắng tinh lực cả đời cũng không có cách nào hiểu rõ tất cả linh văn, chỉ có thể lựa chọn một ít điểm để chuyên sâu.
Bọn họ học tập linh văn nghiêng về sử dụng để bày trận, còn học tập của Chiến Văn sư thì nghiêng về sử dụng để chiến đấu, mà Thứ Văn sư càng nhiều hơn chính là nghiêng về khuynh hướng phụ trợ, học chuyên sâu khác biệt, thì học tập linh văn cũng khác biệt, còn có những Luyện Khí sư chế tạo linh khí kia, bọn họ cũng sẽ học tập một chút linh văn, chủ yếu là dùng để chế tạo linh khí, dù sao thì bên trong mỗi một món linh khí đều khắc xuống từng đạo linh văn tạo thành cấm chế.
Cho dù là Linh Văn đại sư như Vân phu nhân cũng không phải cái gì cũng tinh thông.
Chuyện chế tạo trận kỳ và trận cơ Lục Diệp chưa từng làm, cần phải dùng đến một số vật liệu đặc biệt và công cụ, trước mắt là không có điều kiện này, chờ sau khi trở về Bích Huyết tông sẽ đào móc sâu cũng không muộn.
Phương hướng chủ công của Lục Diệp bây giờ là trận pháp, mà lại là phá trận.
Cho nên hắn có thể bố trí ra trận pháp râu ria như thế nào, hắn chỉ là muốn làm quen với cấu tạo trận pháp, có lợi cho hắn đi phá giải trận pháp của người khác.
Nhìn Y Y một chút, Lục Diệp đi trở về trong phòng, tiếp tục tu hành, nghiên cứu thư điển, càng là học tập thì càng có thể cảm nhận được linh văn chi đạo bác đại tinh thâm.
Trước đó Lục Diệp cho rằng mình có Thiên Phú Thụ, mượn Thiên Phú Thụ có thể tùy tâm sở dục các loại Linh Văn, có thể dễ dàng trở thành một Linh Văn Sư, bây giờ mới biết mình nghĩ sai, quả thật Thiên Phú Thụ cho hắn rất nhiều tiện lợi, nhưng nếu chỉ dựa vào Thiên Phú Thụ thì tương lai hắn nhiều lắm chỉ là một Linh Văn Sư nhị lưu, muốn đạt tới trình độ nhất lưu thậm chí đỉnh tiêm là tuyệt đối không thể nào.
Có rất nhiều thứ mà Thiên Phú Thụ không thể ban cho.
Ngày ngày trôi qua, Lục Diệp thỉnh thoảng sẽ chạy đến bố trí trận pháp mới, quen thuộc với thủ đoạn mình nắm giữ, tổng kết kinh nghiệm trong thất bại, tăng lên tạo nghệ trong thành công.
Tốc độ bố trí trận pháp càng lúc càng nhanh, điều duy nhất khiến hắn cảm thấy đáng tiếc là không có trận pháp nào để cho hắn nghiên cứu phá trận như thế nào, việc này còn phải rơi vào trên đầu Thần Ẩn cung, hy vọng đến lúc đó Cổ Tham Dương sẽ không hối hận vì đã mời mình đi làm khách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận