Nhân Đạo Đại Thánh

Nhân Đạo Đại Thánh - Chương 2009: Nuôi Kiếm Hồ Lô (length: 12237)

Về sau, khi thực lực Lục Diệp tăng lên, hắn cũng nhiều lần động đến bảo vật này. Lần gần đây nhất vận dụng hẳn là lúc ở cảnh Tinh Túc, tại Vạn Tượng Hải chém giết tinh thú. Bởi vì trong hoàn cảnh như vậy, chỉ có uy năng của Kiếm Hồ Lô là không bị ảnh hưởng.
Nhưng sau khi tấn thăng Nguyệt Dao, Lục Diệp dường như lại không vận dụng Kiếm Hồ Lô nữa. Những năm gần đây, thực lực hắn tăng lên rất nhanh, càng dựa nhiều vào bản sự của chính mình, không còn mượn nhờ những ngoại lực này.
Nếu như không phải tình thế bắt buộc dưới mắt, Kiếm Hồ Lô sẽ tiếp tục bị bỏ xó không dùng.
Nhưng hiện tại, Lục Diệp cần cấp bách một bảo vật có phân lượng để làm đòn sát thủ, Kiếm Hồ Lô nghiễm nhiên là lựa chọn tốt nhất.
Đại quân Tử Tuyền sẽ binh lâm Ngọc Loa trong vòng hai tháng, cho nên hắn nhất định phải trở về Ngọc Loa gấp rút bố trí trước đó.
Loan Hiểu Nga chắc chắn là muốn trở về, việc quan hệ đến bản tinh hệ, nàng không thể nào không quan tâm.
Mã Bân bị trọng thương, không nên vọng động, tự nhiên phải ở lại đây bên cạnh chữa thương.
Tiểu Qua không thể mang đi. Tiểu Qua ở đó, Vạn Tượng Hải mới có thể yên ổn, nhất là trong thời điểm nhạy cảm dưới mắt. Hoa Từ nhất định phải mang theo Tiểu Qua tọa trấn Tam Giới đảo, để phòng bất trắc.
Hơn nữa, Tiểu Qua chỉ có thể phát huy uy năng vô tận trong hoàn cảnh đặc thù như Vạn Tượng Hải. Mang nó đi, cũng chỉ có thể phát ra hai đạo phong cấm kim quang.
Ngoài ra, Lục Diệp có thể dựa vào chính là Phương Thốn sơn, Nhật Chiếu và những người khác. Ba bộ Phương Thốn sơn, hơn mười vị Nhật Chiếu, về số lượng cũng không thua kém yêu tu Tử Tuyền, nhưng nếu như không có tư thế nghiền ép, trận chiến này dù thắng hay bại cũng sẽ không dễ dàng.
Hắc Vân biết sự tồn tại của Cửu Châu, ham muốn truyền thừa Đạo Thụ. Những Yêu Tôn khác của Tử Tuyền có lẽ cũng biết, về sau nói không chừng sẽ có nhiều người biết hơn, tiếp theo dòm ngó Cửu Châu.
Cho nên, đối mặt với trận chiến Tử Tuyền này, nhất định phải đánh cho bọn hắn đau, đánh cho bọn hắn tàn phế!
Như vậy mới có thể uy hiếp tứ phương, để thế nhân biết, Ngọc Loa không phải quả hồng mềm có thể tùy tiện nhào nặn, để những kẻ đang nhòm ngó truyền thừa Đạo Thụ cùng Cửu Châu biết, dám xâm phạm Ngọc Loa và Cửu Châu sẽ có kết cục như thế nào.
Lục Diệp vẫn luôn biết uy lực của kiếm khí sinh ra trong Kiếm Hồ Lô không nhỏ, nhưng phải tận mắt chứng kiến Thượng Thành Việt và Nguyên Sắt tranh phong, hắn mới hiểu được nhận biết của mình đối với Kiếm Hồ Lô có phần quá phiến diện.
Ngày đó, Nguyên Sắt thôi động Hỏa Hồ Lô, Thượng Thành Việt lấy kiếm khí Thiên Tuyền Kiếm ứng đối, uy lực của hai loại chúc bảo này mạnh mẽ vô song, đó tuyệt đối không phải thủ đoạn mà Nhật Chiếu tầm thường có thể thi triển.
Không bàn đến kiếm khí Thiên Tuyền Kiếm, Hỏa Hồ Lô và Kiếm Hồ Lô đều là chúc bảo sinh ra từ Tạo Hóa Đằng. Hỏa Hồ Lô có thể thôi động uy năng như thế, Kiếm Hồ Lô đương nhiên sẽ không kém!
Lấy nó làm đòn sát thủ, là thích hợp nhất.
Trong lầu các, Lục Diệp tay cầm Kiếm Hồ Lô, pháp lực và thần niệm phun trào, thấm vào bên trong Kiếm Hồ Lô.
Ngay từ khi có được Kiếm Hồ Lô, Lục Diệp đã thử luyện hóa, bất quá lúc đó hắn liền phát hiện, thực lực mình chưa đủ, cho nên luyện hóa không toàn diện, uy năng của Kiếm Hồ Lô chỉ thể hiện được một phần nhỏ.
Bây giờ hắn đã là Nhật Chiếu, hẳn là có năng lực luyện hóa Kiếm Hồ Lô triệt để, hoàn toàn phát huy uy năng của nó.
Bên trong Kiếm Hồ Lô, từng đạo cấm chế phủ bụi tầng tầng lớp lớp, những cấm chế ấy vô cùng tinh xảo, không phải do người luyện chế, mà là tự nhiên sinh ra khi Kiếm Hồ Lô được sinh ra.
Không chỉ Kiếm Hồ Lô như vậy, Đan Hồ Lô kỳ thật cũng giống vậy. Hiện tại, theo tu vi của Nhị sư tỷ đang khống chế Đan Hồ Lô dần dần tăng lên, tác dụng của Đan Hồ Lô cũng ngày càng lớn.
Thời gian trôi qua, Lục Diệp từng lớp từng lớp luyện hóa cấm chế.
Muốn triệt để luyện hóa chúc bảo không phải chuyện dễ dàng, nhất là Kiếm Hồ Lô loại chúc bảo sát phạt này, đối với pháp lực và hồn lực của bản thân tiêu hao rất lớn.
May mà Lục Diệp bổ sung thuận tiện, pháp lực cạn kiệt thì đi Vạn Tượng Hải một chuyến, hồn lực thì có cực phẩm Luyện Thần Đan dự trữ.
Nhưng dù vậy, Lục Diệp cũng mất mười ngày mới luyện hóa hoàn toàn cấm chế trong Kiếm Hồ Lô. Trong quá trình đó, hắn vào Vạn Tượng Hải ba lần, nuốt năm bình cực phẩm Luyện Thần Đan.
Mà trong quá trình tiêu hao và bổ sung không ngừng này, Lục Diệp phát hiện cảnh giới Nhật Chiếu của mình cũng vững chắc hơn không ít, coi như một thu hoạch nhỏ ngoài ý muốn.
Luyện hóa xong, Lục Diệp cầm Kiếm Hồ Lô, có thể cảm nhận rõ ràng mối liên hệ giữa bản thân và chúc bảo này trở nên chặt chẽ hơn rất nhiều, vật này như đã trở thành một phần thân thể hắn.
Chỉ cần tâm niệm vừa động, hắn có thể nhận thấy rõ ràng trong Kiếm Hồ Lô có một đạo kiếm khí vặn vẹo không ngừng phong tồn.
Nguyên bản không chỉ một đạo kiếm khí, mà là rất nhiều, bây giờ không hiểu sao chỉ còn lại một đạo. Cảm giác của Lục Diệp về kiếm khí này giống như ngọn lửa nhỏ leo lét, gió thổi sẽ tắt, nhưng hắn biết đây chỉ là ảo giác, nếu thôi phát đạo kiếm khí này ra, uy lực của nó không kém gì một vị Nguyệt Dao trung kỳ toàn lực xuất thủ.
Trừng mắt nhìn, Lục Diệp lấy ra từ trong nhẫn trữ vật một kiện pháp bảo không cần nữa, chĩa miệng hồ lô vào pháp bảo đó, thúc giục pháp lực.
Không gian hơi méo lại, pháp bảo kia lập tức biến mất, rõ ràng là bị Kiếm Hồ Lô nuốt chửng.
Lục Diệp dốc lòng cảm nhận, có thể mơ hồ thấy trong Kiếm Hồ Lô nhiều thêm một thứ kỳ diệu, không nói rõ cũng không tả rõ được. Thứ kỳ diệu này bị kiếm khí giống ngọn lửa nhỏ kia chiếm đoạt, sau đó.... thì không còn gì nữa, kiếm khí phong tồn trong Kiếm Hồ Lô dường như không có gì thay đổi lớn.
Chỉ một kiện pháp bảo, rõ ràng là chưa đủ!
Lục Diệp lại lấy ra thêm nhiều pháp bảo.
Lần Vạn Tượng Hải phân loạn này, riêng Nhật Chiếu chết trên tay hắn đã có sáu vị, di sản của những Nhật Chiếu này tự nhiên đều thành chiến lợi phẩm của hắn, số lượng pháp bảo vô dụng cũng không ít.
Lúc này hắn lấy hết ra cho Kiếm Hồ Lô thôn phệ.
Trước kia hắn cũng từng cho Kiếm Hồ Lô thôn phệ một ít Linh Bảo pháp bảo, nhưng số lượng rất ít, hơn nữa trước kia Kiếm Hồ Lô thôn phệ xong sẽ diễn hóa ra rất nhiều kiếm khí, có thể cung cấp cho Lục Diệp tùy ý thôi động giết địch.
Hoàn toàn khác với biểu hiện hôm nay.
Lục Diệp đoán, đây là do hắn đã triệt để luyện hóa Kiếm Hồ Lô, đây mới là phản ứng chính xác sau khi Kiếm Hồ Lô thôn phệ pháp bảo.
Di sản của bọn Nhật Chiếu rất phong phú, mỗi món pháp bảo đều có giá trị không nhỏ, nếu người ngoài thấy hành động lúc này của Lục Diệp, chắc chắn sẽ kêu lên là phá gia chi tử, bởi vì trong khoảng thời gian ngắn, Lục Diệp đã ném vào Kiếm Hồ Lô số pháp bảo có tổng giá trị ít nhất mấy chục triệu linh ngọc.
Hắn lại không hề đau lòng, Cổ Thái ở Hoàng Long giới từng nói, muốn thôi động uy năng của chúc bảo, hoặc là cần trả một cái giá rất lớn, hoặc là cần chuẩn bị đầy đủ.
Vậy nên dù lúc này tiêu tốn bao nhiêu, cũng là vì chuẩn bị cho việc phát huy uy năng của Kiếm Hồ Lô, nếu có thể mượn uy năng của Kiếm Hồ Lô giải quyết chiến sự Ngọc Loa lần này, thì dù tốn hao lớn cũng đều có ý nghĩa.
Hơn nữa đây vốn là chiến lợi phẩm, dùng cũng không có gì phải đau lòng.
Gần nửa ngày sau, Lục Diệp đem tất cả pháp bảo không cần thiết trên người mình cho Kiếm Hồ Lô nuốt hết, giá trị pháp bảo hao phí ít nhất cũng hơn trăm triệu linh ngọc.
Lúc này nhìn lại, đạo kiếm khí bên trong Kiếm Hồ Lô rõ ràng ngưng tụ hơn rất nhiều, hơn nữa kiếm khí này không còn đơn giản chỉ là hình dáng kiếm khí nữa, mà càng giống một thanh thân kiếm bị tàn phá.
Giống như một thanh trường kiếm bị hao mòn sau khi cùng chủ nhân chinh chiến, rồi trở nên rách nát....
Lục Diệp trong lòng khẽ động, mơ hồ nhận ra một điều, khi nào thân kiếm này được bù đắp hoàn chỉnh, thì uy năng của đạo kiếm khí này coi như được ôn dưỡng đến đỉnh phong.
Cho dù là lúc này, kiếm khí chưa hoàn chỉnh này cũng cho Lục Diệp một loại cảm giác sắc bén bức người, nếu có ai thúc đẩy kiếm khí như thế công kích hắn, nhất định sẽ mang đến cho hắn uy hiếp không nhỏ.
Kiếm khí không hoàn chỉnh đã như vậy, nếu là hoàn chỉnh thì sao?
Hắn lập tức lấy ra âm phù, truyền tin ra ngoài.
Một lát sau, Thang Quân mắt đỏ hoe mang theo một đống lớn nhẫn trữ vật đến, ném trước mặt Lục Diệp một cái, tò mò hỏi: "Ngươi muốn nhiều pháp bảo như vậy làm gì?"
Dạo gần đây hắn bận tối mắt tối mũi, nhiều vật tư như vậy cần tính toán ghi chép, chỉnh lý phân loại, hơn nữa việc giao tiếp vật liệu với các đại linh đảo trước đây đều do hắn phụ trách, gần một tháng nay không được nghỉ ngơi.
Ngoài ra, còn có đủ loại tin tức liên lạc của hắn cần xử lý....
Hắn vốn là người phụ trách tổng quản đối ngoại của Tam Giới đảo, giờ Tam Giới đảo phất lên, địa vị của hắn cũng theo nước lên thuyền lên, không biết bao nhiêu tu sĩ muốn mở tiệc chiêu đãi hắn mà không được, lại càng không biết bao nhiêu tu sĩ muốn kết giao với hắn, rút ngắn quan hệ.
Lão Thang vừa mừng vừa lo....
Vừa nhận được tin của Lục Diệp, liền đem những nhẫn trữ vật chứa đầy pháp bảo này mang tới.
Bất chợt liếc thấy Kiếm Hồ Lô trên tay Lục Diệp, khóe miệng giật giật: "Pháp Vô Tôn muốn tái xuất giang hồ sao?"
Nhớ năm đó, Lục Diệp từng giả dạng Pháp Vô Tôn, mang theo cái hồ lô này đi khắp nơi lừa gạt, đáng thương cho hắn mắt kém cũng bị lừa.
Loại pháp bảo hồ lô này khá phổ biến, nên hắn cũng không nghĩ nhiều.
Sau đó, hắn liền thấy cảnh tượng cực kỳ khó tin.
Lục Diệp lấy ra rất nhiều pháp bảo trong một chiếc nhẫn trữ vật, chất đống trước mặt thành một ngọn núi nhỏ, cầm cái hồ lô kia lắc một cái, ngọn núi nhỏ pháp bảo liền biến mất không thấy.
Thang Quân đầu tiên là ngẩn ra, ngay sau đó biến sắc: "Lục Diệp, hồ lô của ngươi.... là phẩm chất gì vậy!"
Hắn lập tức nhìn ra điểm không đúng, tuy những pháp bảo vừa rồi hỗn tạp, nhưng có vài cái phẩm chất vẫn rất cao, sao lại đột nhiên bị một cái hồ lô thu mất?
Nhìn kỹ lại, những hoa văn rườm rà trên bề mặt hồ lô này càng cho hắn một loại cảm giác cao thâm khó lường.
"Nhất Nguyên giới Hỏa Hồ Lô?" Thang Quân vô cùng kinh ngạc, "Thứ này sao lại ở trong tay ngươi, ngươi khi nào đi Nhất Nguyên giới rồi?"
Lúc Nguyên Sắt sử dụng Hỏa Hồ Lô, lão Thang còn ở Nhân Ngư lãnh địa, tự nhiên không nhìn thấy.
Nhưng hắn không thấy, vẫn có không ít người tận mắt chứng kiến, sau này hắn có nghe nói, nên lúc này lập tức liên tưởng, còn tưởng Lục Diệp lặng lẽ chạy một chuyến đến Nhất Nguyên giới, giết Nguyên Sắt cướp bảo.... Việc này hắn làm được!
"Không phải Hỏa Hồ Lô." Lục Diệp vừa quan sát sự biến hóa của kiếm khí, vừa thuận miệng đáp: "Là Kiếm Hồ Lô."
Lão Thang ngẩn ra: "Thứ này và Hỏa Hồ Lô của Nhất Nguyên giới...."
"Xem như huynh đệ!"
Huynh đệ....
Thang Quân chấn động. Ban đầu, khi Tam Giới đảo bên này đột nhiên lấy ra một món chí bảo uy hiếp tứ phương, hắn đã có cảm giác mơ hồ không rõ. Bây giờ mới biết, bên này không chỉ có chí bảo mà còn có cả những bảo vật khác.
Hỏa Hồ Lô dựng nên lửa kỳ dị, chẳng lẽ Kiếm Hồ Lô không phải là dựng nên kiếm khí sao? Đây chính là bảo vật trấn giới, bất kể đặt ở cõi nào cũng đều là trọng bảo trấn thủ cả một cõi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận