Nhân Đạo Đại Thánh

Nhân Đạo Đại Thánh - Chương 2195: Mục tiêu hiện thân (length: 12109)

"Vất vả." Lục Diệp quan sát một chút hoàn cảnh bốn phía, xông Trần Sinh nói: "Ngươi quay về chữa thương đi."
Trần Sinh nói: "Đạo huynh không cần ta giúp tìm hiểu tình báo sao?"
Hắn quanh năm ở mảnh chiến khu này lăn lộn, quen biết không ít người, nói không chừng mấy hôm nay có người phát hiện tung tích Trùng tộc kia, lúc này dò hỏi, hẳn là có thể có được chút tin tức xác thực hơn.
"Không cần." Lục Diệp lắc đầu.
Trần Sinh chần chờ một chút, cuối cùng vẫn chắp tay nói: "Vậy đạo huynh cẩn thận."
Quay người rời đi.
Một lát sau, Lục Diệp cũng rời khỏi nơi này.
Một chiến khu rất rộng lớn, hắn mới đến muốn dựa vào sức mình tìm ra tung tích mục tiêu, gần như không khả thi, dù có Trần Sinh giúp đỡ cũng chẳng dễ dàng gì.
Nhưng hắn kỳ thật cũng không cần cố ý tìm kiếm tung tích Trùng tộc kia, chỉ cần hắn giết đủ địch, Trùng Mẫu tự nhiên sẽ tìm đến hắn.
Thông thường tu sĩ có mười bốn đạo chi lực, bất kể phe nào đều thuộc hàng tinh nhuệ nhất, những kẻ này thường không cam tâm ẩn nấp.
Vì vậy, việc hắn cần làm rất đơn giản, tìm kiếm tất cả kẻ địch có thể giết, Trùng Mẫu sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra sự tồn tại của hắn, khi đó chắc chắn sẽ phái cao thủ đến đối phó hắn.
Không chút che giấu, cứ thế mà đi.
Mới nửa canh giờ, Lục Diệp bỗng nhiên trong lòng khẽ động, dừng lại.
Gần như cùng lúc, trên một thiên thạch gần đó, một bóng người ẩn nấp bỗng nhiên lao ra, thẳng hướng chỗ hắn, người chưa tới, huyết quang đã bừng lên, hóa thành biển máu bao phủ lấy hắn.
Ngay trước khi bị biển máu bao trùm, Lục Diệp phát giác có thêm vài bóng người từ những vị trí khác nhau xuất hiện, vây quanh lại đây.
Những cuộc phục kích kiểu này rất phổ biến ở các chiến khu, với điều kiện thực lực chênh lệch không nhiều, kẻ phục kích thường chiếm ưu thế, đặc biệt là Huyết tộc sau khi thi triển Huyết Hải Thuật, càng thêm lợi hại.
Nhập Đạo bình thường nếu bị phục kích thế này, chắc chắn sẽ tìm cách thoát khỏi biển máu, đó mới là con đường sống.
Giống như Yến Hồng, cũng không dám tùy tiện để bản thân rơi vào biển máu.
Nhưng Lục Diệp lại không hề nhúc nhích, vẫn đứng im tại chỗ, như thể bị dọa choáng váng.
Tên Huyết tộc thi triển Huyết Hải Thuật trong lòng run lên, bản năng dấy lên chút bất an, hắn biết, những kẻ như Lục Diệp dám một mình xông pha trong chiến khu, đều không phải Nhập Đạo tầm thường, những kẻ này thường rất tự tin vào thực lực của mình.
Nên hắn không hiểu vì sao Lục Diệp không có chút phản kháng nào.
Nhưng đã ra tay, không còn đường lui, hiện tại địch nhân đã mắc kẹt trong biển máu, dù có tài giỏi đến đâu cũng phải suy yếu.
Đang nghĩ như vậy, bỗng nhiên kinh hãi ập đến.
Huyết sắc nồng đậm in bóng, một thân ảnh vặn vẹo đột ngột xuất hiện trước mặt hắn, giơ một tay lên, bỗng nhiên đập xuống.
Tên Huyết tộc hồn phi phách tán, vội vàng muốn rút lui, nhưng không kịp nữa rồi.
Một lực đạo nặng nề từ trên đè xuống, hắn chỉ cảm thấy đầu nặng trĩu, rồi mất đi ý thức.
Biển máu vừa mới trải ra, ầm ầm tan vỡ, cảnh tượng bị che khuất lại hiện ra.
Mấy tên Trùng tộc và Huyết tộc khởi xướng đánh lén lập tức giật mình, bởi vì giờ phút này tên Nhân tộc kia đang cầm một cây chùy ngắn, sát khí đằng đằng, không coi ai ra gì, trước mặt là thi thể không đầu của đồng bọn, ngay cả lồng ngực cũng bị lõm vào.
Sao có thể nhanh như vậy?
Mấy tên Trùng tộc Huyết tộc sợ hãi, bọn hắn không phải chưa từng gặp những kẻ địch mạnh nắm giữ Đạo khí, nhưng chưa bao giờ kẻ địch nào cho bọn hắn cảm giác áp bức khủng bố như vậy, chỉ vừa đối mặt, phe mình một tên Huyết tộc chín đạo thế mà đã mơ mơ hồ hồ chết rồi.
Phải biết đây là trong huyết hải, hắn làm sao có thể tìm ra chính xác vị trí của chủ nhân huyết hải?
Trong đội ngũ còn có một tên Huyết tộc, bất quá thực lực chỉ có tám đạo, hắn phản ứng ngược lại là rất nhanh, thấy tộc nhân chết thảm, lập tức hét lớn một tiếng, muốn thôi động Huyết Hải Thuật của mình.
Nhưng chưa kịp làm gì, Lục Diệp đã lướt đến sau lưng hắn, đoản chùy trong tay vung lên.
14 đạo chi lực thi triển, giống như đập trúng một quả trứng gà, nửa người tên Huyết tộc kia lập tức hóa thành huyết vụ.
Mấy tên Trùng tộc còn lại như rơi vào hầm băng, làm sao còn không biết lần này đá trúng thiết bản, chỉ cần nhìn Lục Diệp nhẹ nhàng giết địch như vậy, bọn hắn liền có thể đoán được, cây đoản chùy Đạo khí kia ít nhất tăng phúc cho Lục Diệp ba bốn đạo chi lực, nếu không không thể nào nghiền ép đến mức độ này.
Một tên Đường Lang Trùng tộc trong đó bỗng nhiên hung ác, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, hai tay bắn ra hai thanh Đường Đao, điên cuồng vung lên, hóa thành một mảng đao bộc hướng Lục Diệp chụp tới.
Hai tên Trùng tộc còn lại thì cùng lúc hướng hai hướng ngược nhau bỏ chạy.
Không phải đối thủ, cưỡng ép giao tranh chỉ có thể toàn quân bị diệt, nếu vậy, chỉ có thể để một tên Trùng tộc cầm chân, hai tên còn lại chạy trốn, có lẽ còn có cơ hội sống sót.
Chỉ có những Trùng tộc cùng xuất thân từ một trùng sào mới có thể nhanh chóng đưa ra quyết định như thế này, bất kỳ tu sĩ chủng tộc nào khác đều khó có thể ứng phó chính xác như vậy.
Lục Diệp vung đoản chùy đánh tan đao bộc, nện mạnh vào ngực tên Đường Lang Trùng tộc kia, trong nháy mắt lồng ngực bị đập ra một lỗ thủng to, vết thương khủng khiếp như vậy, không thể nào sống sót.
Hắn quay người định đuổi theo tên Trùng tộc khác, nào ngờ tên Đường Lang Trùng tộc kia nhất thời chưa chết hẳn, lại cực kỳ dũng mãnh hai tay ôm chặt lấy hắn, thậm chí hai chân cũng quấn lên người hắn, Đường Đao đã vỡ nát, tên Trùng tộc há miệng cắn vào cổ Lục Diệp.
Lục Diệp cau mày, đưa tay nắm lấy đầu tên Trùng tộc kia, giật mạnh một cái, muốn giật hắn khỏi người mình.
Kết quả đối phương trói chặt quá, nhất thời không lay chuyển được.
Đại thủ dùng sức, đạo lực thôi động, trực tiếp bóp nát đầu hắn, thi thể quấn trên người lúc này mới buông lỏng.
Vài hơi thở sau, Lục Diệp lại giải quyết xong một tên Trùng tộc đang chạy trốn, nhìn về hướng tên Trùng tộc cuối cùng chạy trốn, đã không còn thấy bóng dáng đối phương.
Một tiểu đội năm người, bị phục kích, trong thời gian ngắn ngủi mười hơi thở, chết bốn người, có thể nói là tổn thất nặng nề.
Lục Diệp tất nhiên vẫn có thể đuổi giết tên Trùng tộc cuối cùng, nhưng hắn lười làm vậy, trên chiến trường này có rất nhiều kẻ địch có thể giết, không cần thiết lãng phí thời gian cho một tên Trùng tộc.
Thu dọn chiến lợi phẩm, nhanh chóng rời đi.
Vài ngày sau đó, Lục Diệp luôn hoạt động ở khu vực chiến trường này, thân ảnh kiêu ngạo không hề che giấu thường xuyên thu hút những kẻ phục kích rình rập, nhưng mỗi lần kết quả đều là toàn quân chết hết.
Sau vài lần ra tay như vậy, tình hình đã có chút thay đổi vi diệu.
Lục Diệp phát hiện không còn kẻ nào dám manh động ra đánh lén mình nữa, hiển nhiên là Trùng Mẫu bên kia đã chú ý đến sự tồn tại của hắn, hạ lệnh tránh giao chiến cho Trùng tộc dưới trướng.
Điều này đúng ý hắn.
Hắn an tĩnh chờ đợi, hai ngày sau, rốt cuộc đã đợi được mục tiêu lần này của mình.
Cũng không phải tình cờ gặp mặt, khi đang tìm kiếm địch nhân bốn phía, Lục Diệp chợt thấy bóng dáng mục tiêu của mình, liền lập tức hiểu rõ, đối phương cố ý đến tìm hắn!
Chăm chú quan sát, phía sau lưng đối phương có một khối giáp xác màu trắng cao cao, nhìn thoáng qua giống như cái bướu, Đạo khí trên tay là một thanh dao găm, xác nhận đúng là mục tiêu không sai.
Mục tiêu đã xuất hiện, vậy tiếp theo cần cân nhắc là giết như thế nào!
Địch nhân 14 đạo chi lực, trước mặt Lục Diệp bây giờ, chẳng khác gì côn trùng to hơn một chút, hắn toàn lực ứng phó, một ngón tay cũng có thể nghiền chết đối phương.
Nếu đối phương là Huyết tộc, Lục Diệp hoàn toàn có thể làm như vậy, dù sao giết xong cũng không cần lo lắng bại lộ điều gì.
Nhưng đối phương là Trùng tộc...
Vậy chỉ có thể vất vả chiến đấu một phen, bởi vì 14 đạo chi lực, trên lý thuyết, là lực lượng mạnh nhất mà một người Nhập Đạo có thể phát huy, ngoại trừ người khống chế Tỳ Phù. Nếu hắn thể hiện quá mức kinh thiên động địa, chưa biết chừng lại gây ra phiền toái giống như trước đây ở chiến khu Lam Thủy.
Bị Trùng Mẫu điều động đại quân vây quét không phải là trải nghiệm tốt đẹp gì.
Không hề giao lưu, khoảnh khắc đối mặt nhau, chiến đấu đã bùng nổ. Một lần va chạm đột ngột, thân thể mỗi người chấn động mạnh mẽ, hai thân hình đang di chuyển cực nhanh bỗng dưng khựng lại như bị bàn tay vô hình ấn xuống.
Tin tức Trần Sinh truyền đến không sai, Trùng tộc này, đúng là 14 đạo chi lực! Nếu vậy, Đạo khí dao găm trong tay hắn chắc chắn là thượng phẩm, nếu có thể cướp được, chính là 800 đạo cốt.
Lục Diệp tâm niệm vừa động, tay trái nắm thành quyền đánh tới đối phương, đồng thời tay phải, đoản chùy lại lần nữa đập xuống.
Ngoài dự đoán, Trùng tộc kia đối mặt công kích như vậy, lại không có chút ý định né tránh, trên mặt lộ vẻ hung ác, dao găm đâm thẳng vào ngực Lục Diệp, rõ ràng một bộ dạng liều mạng đổi mạng.
Nhưng đây chính là chỗ sáng suốt của hắn.
Đều là Đạo khí thượng phẩm có thể phát huy 14 đạo chi lực, Đạo khí của hắn là dao găm, Đạo khí của Lục Diệp lại là đoản chùy, trong chiến đấu như vậy, sát thương có thể tạo ra là khác nhau.
Cho dù là đổi mạng, ưu thế hắn có được cũng lớn hơn Lục Diệp.
Trong suy nghĩ của hắn, đối mặt một kích như vậy, Lục Diệp nhất định phải bối rối, rất có thể sẽ lùi bước, mà một khi như vậy, cơ hội của hắn sẽ đến.
Nhưng mà thế cục lại không phát triển như hắn nghĩ.
Lục Diệp không hề bối rối, thậm chí không có ý định lùi bước, đoản chùy dư thế không giảm rơi xuống, phá vỡ hộ thân chi lực của hắn...
Tu sĩ có Đạo khí tuy có thể phát huy lực lượng vượt qua thực lực bản thân, nhưng lực lượng này không phải toàn diện.
Lấy đoản chùy trong tay Lục Diệp làm ví dụ, nó thực sự có thể cho một tu sĩ chín đạo thi triển lực sát thương 14 đạo, nhưng lực phòng hộ của tu sĩ, vẫn chỉ là chín đạo! Sự tăng cường của đoản chùy, chỉ thể hiện ở việc cầm đoản chùy tiến hành công kích.
Cho nên tranh đấu giữa những người nắm giữ Đạo khí, không chỉ nhìn vào phẩm chất của Đạo khí, mà còn nhìn vào kinh nghiệm chiến đấu của người nắm giữ Đạo khí, có lẽ một tu sĩ mười một đạo có thể dễ dàng giết chết một người 14 đạo, bởi vì dù mười một đạo hay 14 đạo, đều đủ để phá vỡ phòng ngự của một người Nhập Đạo.
Đây cũng là điểm khác biệt lớn nhất, đồng thời cũng là điểm trân quý nhất của Tỳ Phù so với các Đạo khí khác. Bởi vì Tỳ Phù ban phúc cho người sử dụng từ trong ra ngoài, khiến đạo lực tăng lên không chỉ thể hiện ở mặt công kích mà còn ở cả phòng thủ. Đây là sự tăng cường toàn diện, là điều mà bất kỳ Đạo khí nào khác đều không thể sánh bằng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận