Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 1183: Giao đấu Cảnh giới tầng thứ chín

Chương 1183: Giao đấu Cảnh giới tầng thứ chín
“Rất tốt!” Hoả Liệu Nguyên giận quá hóa cười, Lục Diệp cũng đã dự liệu phản ứng của hắn, nếu đối phương thật sự khoanh tay chịu chết vậy hắn thật sự xem thường Lục Diệp rồi.
Dứt lời, hắn đưa tay vỗ vào hư không trước mặt, linh lực quanh thân bắt đầu khởi động, lấy lòng bàn tay làm điểm đầu, một mâm tròn linh lực màu lửa đỏ rộng mấy trượng nhanh chóng trải ra, trong mâm tròn kia, từng đường vân phức tạp khảm lên , ánh sáng chớp động.
Linh lực mâm tròn kia giống như được khảm vào lòng bàn tay của Hỏa Liệu Nguyên, theo linh lực của hắn được kích phát, từ bên trong mâm tròn kia, từng quả cầu lửa to nhỏ đột nhiên sinh ra, lôi kéo ánh lửa sáng ngời, như mưa sao băng đánh về phía Lục Diệp bên kia.
Thân là một pháp tu Vân Hà tầng thứ chín, quanh năm nghiên cứu thuật pháp, năng lực về mặt thuật pháp tự nhiên rất cao, Lưu Tinh Hỏa Vũ vừa ra tay liền hiển lộ rõ ràng bất phàm, hỏa cầu rậm rạp kéo theo hồng quang, dưới khống chế của Hỏa Liệu Nguyên hóa thành từng đường vòng cung điên cuồng dũng mãnh lao tới chỗ Lục Diệp, nói đi qua nơi nào, không gian đều bị thiêu đốt .
Lục Diệp bắt đầu di chuyển thân hình tránh đi mấy quả cầu lửa đầu tiên đánh tới trước người, ở bên trong mưa lửa lưu tinh đầy trời kia, hắn lại tận dụng mọi thứ, cấp tốc tiến về phía trước.
Động tác nhanh chóng, phản ứng cực nhanh, vượt xa tiêu chuẩn tu sĩ tầng thứ năm nên có.
Rầm rầm rầm...
Từng quả cầu lửa đánh vào không trung, oanh kích trên tử đấu đài, đánh vào cấm chế bốn phía, toả ra ánh lửa chói mắt, tuôn ra sóng nhiệt kinh người.
Trên mặt lửa cháy bừng bừng, sắc mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hắn là một tên có tu vi tầng thứ chín tự mình ra tay đối phó một tên cảnh giới tầng thứ năm nên thật ra cũng không quá để tâm, theo hắn thấy, tu vi chênh lệch nhau quá lớn chỉ sợ khi mình tiện tay đánh ra một đạo thuật pháp là có thể lấy mạng đối phương, sử dụng Lưu Tinh Hỏa Vũ tiêu hao thuật pháp cực lớn như vậy đã là ứng đối cực kỳ ổn thỏa, nhưng mà biểu hiện của Lục Diệp lại làm cho hắn kinh ngạc.
Đối phương có thể xuyên qua Lưu Tinh Hỏa Vũ đi về phía trước...
Phản ứng này tu sĩ cảnh giới tầng thứ nămcó thể có?
Vẻ mặt của Hỏa Liệu Nguyên lập tức trở nên nghiêm túc, chuyện lật thuyền trong mương hắn không phải chưa từng gặp qua, từng khuyên bảo mình nên lấy đó làm mẫu, tâm trí bắt đầu khởi động, số lượng cầu lửa tuôn ra từ trong linh lực bàn tròn trước mặt càng lúc càng khổng lồ, quỹ tích cũng càng lúc càng mơ hồ không rõ.
Cả người Lục Diệp giống như một con cá, nghịch hành mà lên trong đám cầu lửa kia. Khi tâm tính của Hỏa Liệu Nguyên thay đổi, hắn lập tức cảm nhận được áp lực, tốc độ nghịch hành cũng đột nhiên chậm lại.
Pháp tu có năng lực khống chế nhất định đối với thuật pháp mà bản thân phóng thích ra ngoài, loại năng lực này sau khi đạt tu vi của tu sĩ tầng thứ bảy là có thể thể hiện ra.
Mượn Lục Diệp mà nói, lúc đầu khi hắn tu hành Hỏa Phượng Hoàng, tu vi của hắn mới chỉ có tầng thứ ba, nếu thi triển ra thuật pháp, linh lực tiêu hao nhanh chóng, vậy thì quỹ tích là gì, hắn căn bản không có cách nào khống chế, cho nên độ chính xác cực kỳ kém.
Nhưng tu vi sau khi đạt đến tầng thứ bảy, tu sĩ có thể khống chế linh lực ly thể, đây cũng là nguyên nhân căn bản khiến tu sĩ có thể ngự khí.
Có thể điều khiển rót linh lực vào trong linh khí, tự nhiên cũng có thể điều khiển thuật pháp.
Trình độ của pháp tu cao thấp không đơn thuần chỉ là nắm giữ bao nhiêu thuật pháp, công dụng của thuật pháp có bao nhiêu,mà đó còn là có bao nhiêu sự hiểu biết đối với thuật pháp của bản thân.
Hỏa Liệu Nguyên không thể nghi ngờ là một pháp tu đủ tư cách, cầu lửa phô thiên cái địa kia tuôn ra, tuy hắn không có cách nào khống chế toàn bộ nhưng khống chế một phần vẫn có thể làm được.
Mà một phần cầu lửa bị hắn khống chế này, quỹ tích liền cực kỳ khó phân biệt.
Đúng lúc này, rõ ràng Lục Diệp đã tránh được một vài đòn tấn công của cầu lửa nhưng những quả cầu lửa kia lại có thể quay lại, bị chúng từ phía sau tấn công.
Thủ pháp đặt trên chuôi đao, ánh đao màu lửa đỏ lóe lên, Bàn Sơn đao ầm ầm xuất khiếu, đao quang lăng liệt, chém ra từng quả cầu lửa đang đánh tới, phát ra từng tiếng nổ đùng.
Linh lực hộ thể quanh quẩn quanh thân, tia lửa tán loạn rơi xuống, gia tốc tiêu hao linh lực của Lục Diệp.
Hắn không thúc giục uy năng của Thiên Phú thụ, đây là chỗ dựa của hắn lần này nghênh chiến Hỏa Liệu Nguyên, không đến lúc bất đắc dĩ, hắn không muốn bại lộ.
Hơn nữa, muốn thắng được một Vân Hà tầng thứ chín, chỉ dựa vào uy năng của Thiên Phú thụ còn xa mới đủ, hắn cần để Hoả Liệu Nguyên tiêu hao hết sức lực của bản thân, chỉ có như thế mới có thể cho hắn một kích giết chết vào lúc hắn suy yếu.
Trên tu vi, hắn quả thật kém hơn Hỏa Liệu Nguyên rất nhiều.
Nhưng trừ điểm này ra, Hoả Liệu Nguyên không còn ưu thế nào khác.
“Chết!” Hỏa Liệu Nguyên bỗng nhiên gầm lên giận dữ, thần sắc dữ tợn.
Trường đao trong tay Lục Diệp đột nhiên dừng lại, xoay chuyển ánh mắt, hắn thấy được một quả cầu lửa khổng lồ đánh tới trước người mình. Quả cầu lửa này rõ ràng có chút khác biệt với những quả cầu lửa khác, linh lực ẩn chứa trong đó cực kỳ cuồng bạo.
Ngay khi hắn chú ý tới quả cầu lửa này, linh lực dao động hỗn loạn cuồng bạo cũng truyền tới, một quả cầu lửa khổng lồ đột nhiên bành trướng trong tầm mắt, kèm theo đó là tiếng vù vù kịch liệt cùng ánh lửa sáng chói mắt.
Oanh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận