Nhân Đạo Đại Thánh

Nhân Đạo Đại Thánh - Chương 1984: Thánh Nữ (length: 12201)

Loan Hiểu Nga biết Nha Nha là Nhật Chiếu, nhưng nàng xưa nay không biết, Nha Nha khôi phục sau thực lực lại mạnh mẽ đến thế.
Những tu sĩ đứng ngoài quan sát không thấy rõ cuộc chiến vừa rồi, nhưng nàng và Yên Miểu ở ngay trong đó sao có thể không biết.
Trong khoảnh khắc đó, lực lượng Nha Nha bộc phát ra, căn bản không phải nàng và Yên Miểu, những Nhật Chiếu mới thăng cấp, có thể so sánh. Kể cả Nguyên Đốc đã bị hai người họ kiềm chế, nếu đánh tay đôi, Loan Hiểu Nga đoán chừng Nguyên Đốc ở trong tay Nha Nha cũng sống không quá mười hơi thở, bị đánh rơi xuống biển là điều không thể tránh khỏi.
Trước kia, khi Nha Nha còn chơi đùa khắp Tam Giới đảo, Loan Hiểu Nga cũng rất quan tâm chăm sóc nàng, bởi vì Lục Diệp quanh năm không có mặt ở Tam Giới đảo, Thủy Uyên cũng luôn tọa trấn bên phía đan phòng, ít chú ý đến Nha Nha. Ngược lại là nàng, đại đảo chủ tiền nhiệm, có kha khá thời gian sống cùng Nha Nha.
Loan Hiểu Nga luôn rất yêu quý cô bé này, từng nghĩ nếu mình có người tâm đầu ý hợp, có lẽ cũng sẽ sinh ra một đứa con như vậy.
Trước kia Nha Nha cũng khá gần gũi với nàng.
Nhưng giờ phút này, Loan Hiểu Nga lại cảm thấy trên người Nha Nha có một luồng khí tức nguy hiểm đang lan tỏa, khiến nàng không khỏi biến sắc.
Nha Nha quay đầu lại, nhìn về phía Lục Diệp, bốn mắt chạm nhau, nàng hừ lạnh một tiếng, thần niệm dâng trào, truyền âm một câu: "Sống cho tốt vào, trước khi bị ta bắt được, tuyệt đối đừng chết!"
Rồi nhanh chóng rời đi, trông vội vàng hối hả.
Lục Diệp nhíu mày.
Chỉ trong mười mấy hơi thở ngắn ngủi, Nha Nha như biến thành một người khác, rõ ràng trước khi mở phong ấn còn cố ý chạy đến ôm mình, ra vẻ rất không nỡ, nhưng sau khi giải phong ấn, Lục Diệp lại cảm nhận được trong mắt Nha Nha có lệ khí, đó là một loại xấu hổ phẫn nộ khi nhớ lại chuyện cũ!
Lại nhớ đến câu Nha Nha nói lúc trước….
Nàng thật sự muốn bắt được mình rồi đánh chết sao?
Thở dài một hơi, điều lo lắng bấy lâu nay cuối cùng đã thành sự thật, Nha Nha sau khi khôi phục thân phận Nhật Chiếu, quả nhiên rất để ý đến những chuyện trước kia. Khi còn bé, chịu ảnh hưởng của trạng thái đó, tâm tính nàng ngây thơ trong sáng.
Nhưng một khi khôi phục lại thì hoàn toàn khác, nghĩ lại cũng phải, dù là Nhật Chiếu nào gặp phải chuyện của Nha Nha cũng khó mà chấp nhận được, đó là vết nhơ trong cuộc đời, đã là vết nhơ, tự nhiên là muốn xóa bỏ!
Nhưng nghĩ kĩ lại, nếu Nha Nha thật sự để ý đến vết nhơ này, thì sau khi giải phong ấn nàng không nên đi đối phó với Nguyên Đốc, mà phải đến đối phó với mình trước mới đúng, nhưng nàng vẫn đi giải quyết Nguyên Đốc….
Như vậy xem ra, Nha Nha cũng chỉ mạnh miệng mà thôi, hoặc là nói trong lòng nàng đang mâu thuẫn.
Tuy nhiên có một điều khiến Lục Diệp cảm thấy nghi hoặc, tại sao Nha Nha lại bỏ chạy nhanh như vậy! Nhìn dáng vẻ của nàng, hình như đang trốn tránh điều gì đó.
Ngay khi hắn đang nghĩ như vậy, giữa không trung phía bên kia bỗng nhiên xuất hiện năng lượng dao động cực kỳ mạnh mẽ, ngay sau đó từng đường vân sáng tỏ hiện ra, nhanh chóng lan rộng phác họa, hóa thành một đồ án vô cùng phức tạp.
Lục Diệp hơi nhướng mày, tập trung nhìn, liếc mắt một cái đã nhận ra trong đồ án phức tạp kia có dấu vết của Hư Không linh văn.
Đây là… Một pháp trận truyền tống được dựng lên dựa trên cơ sở Hư Không linh văn? Khá khác biệt so với pháp trận truyền tống do hắn tự tay bố trí, nhưng Lục Diệp có thể cảm nhận được pháp trận này rất tinh diệu.
Ai đã bố trí nó?
Hơn nữa không biết có phải trùng hợp hay không, vị trí pháp trận này xuất hiện, chính là nơi Nha Nha hiện thân sau khi giải phong ấn, nơi đó vẫn còn lưu lại khí tức của Nha Nha!
Pháp trận này xuất hiện cực kỳ đột ngột, lại khổng lồ dễ thấy, Lục Diệp thấy, những người khác tự nhiên cũng thấy, nhất thời rất ngạc nhiên, đều cho rằng đây là thủ đoạn Tam Giới đảo bố trí.
Tiếp theo một cái chớp mắt, một bàn tay khô khẳng không có thịt bỗng nhiên từ trong pháp trận thò ra, mặc dù chỉ là một bàn tay, nhưng lại tràn ngập khí diễm ngập trời, làm cho không gian cũng vì đó vặn vẹo, Loan Hiểu Nga và Yên Miểu ở gần pháp trận biến sắc, vội vàng lách mình tránh đi.
Bàn tay khô khẳng vặn vẹo giãy dụa, pháp trận một trận khuấy động, sau bàn tay, ẩn có một bóng người muốn vượt qua pháp trận mà đến.
"Rống!" Tiếng gầm giận dữ truyền ra, pháp trận đột nhiên mở rộng, hư không vặn vẹo, một thân ảnh khổng lồ trống rỗng xuất hiện trên bầu trời Vạn Tượng Hải.
Đó là một bộ xương khô toàn thân không có chút thịt nào, chỉ có trong hai con ngươi thiêu đốt hai ngọn lửa u ám, khí tức mãnh liệt trên người rõ ràng đạt đến cảnh giới Nhật Chiếu, hơn nữa còn không phải Nhật Chiếu bình thường.
Đó là một cường giả Cốt tộc.
Lại một Nhật Chiếu!
Vẻ mặt các tu sĩ xung quanh ngây ra, bình thường Nhật Chiếu khó gặp, hôm nay lại không biết tại sao, cường giả Nhật Chiếu cứ liên tục xuất hiện, như không cần tiền.
Đây cũng là Nhật Chiếu mà Tam Giới đảo giấu sao? Không ít người nghi hoặc trong lòng.
Nhưng mà đúng lúc này, lại một thân ảnh theo sát Cốt tộc Nhật Chiếu kia từ trong pháp trận hiện thân, kẻ này không phải Cốt tộc, nhìn là Yêu tộc, trên đầu có hai sừng dê đen kịt uốn lượn, mặc một bộ áo bào đen.
Lại là Nhật Chiếu! Mà lại, dù là Cốt tộc hay Yêu tộc này, khí tức của nó so với Mã Bân và Hắc Vân đang giao thủ một bên cũng không kém chút nào, điều này đại biểu chúng đều là cường giả cấp độ Hắc Vân.
Yêu tộc này vừa xuất hiện, liền hùng hùng hổ hổ nói: "Siêu viễn cự truyền tống thật là một trải nghiệm khó chịu!"
Trên mặt và da thịt hắn đều có không ít vết thương, rõ ràng là do cưỡng ép truyền tống gây ra, nhưng thực lực hắn cường đại, những vết thương này trong chớp mắt biến mất không còn dấu vết.
Thần niệm quét qua, Yêu tộc này nhướng mày: "Đây là... Vạn Tượng Hải?" Lại nhìn xung quanh, gật gù: "Thật náo nhiệt."
Chợt hắn cười nói với bốn phía: "Không cần lo lắng, chúng ta chỉ là đi ngang qua thôi, các ngươi cứ tiếp tục."
Nói xong, hắn tiện tay vồ về phía bên cạnh, như bắt được thứ gì, đặt lên mũi ngửi nhẹ, lẩm bẩm: "Để ta xem nào, thánh nữ của chúng ta chạy về hướng nào!"
Nhắm mắt rồi mở, hắn lập tức nhìn về phía hướng Nha Nha bỏ chạy: "Ở đây!"
"Rống!" Cốt tộc Nhật Chiếu kia gầm lên giận dữ, hóa thành một đạo lưu quang bay về phía trước, Yêu tộc Nhật Chiếu theo sát phía sau, hai bóng người trong nháy mắt biến mất.
Lặng lẽ nhìn một màn này, sắc mặt Lục Diệp biến đổi. Cuối cùng cũng biết vì sao Nha Nha vội vàng rời đi.
Nàng rõ ràng đang trốn tránh hai vị Nhật Chiếu đột nhiên xuất hiện này.
Thánh Nữ? Lục Diệp nhớ lại lời Yêu tộc vừa nói, nghi hoặc nổi lên trong lòng, Nha Nha rốt cuộc xuất thân từ thế lực nào, nàng đã là Thánh Nữ của thế lực này, vì sao lại đang tránh né Nhật Chiếu nhà mình?
Lục Diệp chỉ có thể đoán được rằng, thế lực này nhất định rất mạnh, bởi vì loại siêu viễn cự truyền tống này không phải ai cũng có thể thi triển, nhất định cần cả một thế lực chống lưng.
Về phần tại sao pháp trận truyền tống này lại xuất hiện ở đây... Lục Diệp mơ hồ suy đoán, có liên quan tới việc Nha Nha giải phong.
Nàng không được giải phong trước đó, thế lực cường đại này căn bản không phát hiện ra nàng tồn tại, nhưng hôm nay nàng bị ép giải phong sau, hành tung của bản thân liền bại lộ, cho nên đối phương cấp tốc lấy điểm lưu lại khí tức của nàng làm đầu nguồn, tạo dựng trận pháp truyền tống siêu viễn cự.
Nha Nha nếu không chạy nhanh, khẳng định đã đối đầu với hai tên Nhật Chiếu quỷ dị này, đến lúc đó hung cát khó liệu.
Như thế xem ra, Nha Nha kỳ thật rất sớm trước đó đã có thể khôi phục thực lực bản thân, nhưng nàng một mực không làm như thế, mà là duy trì trạng thái tiểu hài tử sinh tồn trên đảo Tam Giới, bởi vì như vậy có thể ẩn tàng tốt hơn.
Cho đến hôm nay, phát giác được bên mình có nguy hiểm, mới giải phong xuất thủ, trợ giúp chính mình một chút.
Nhưng nàng cũng chỉ có thể làm nhiều như vậy, sau khi giải quyết Nguyên Đốc, nàng liền lập tức bỏ chạy!
Ý niệm trong lòng chuyển qua, Lục Diệp biết nên rút lui.
Giờ phút này ở Vạn Tượng Hải, thế cục hỗn loạn tưng bừng, cái trận pháp truyền tống siêu viễn cự kia vẫn tồn tại, ai biết còn có hay không cường giả khác giá lâm, nơi thị phi này, không thể ở lâu.
Loan Hiểu Nga và Yên Miểu bên này không cần quá lo lắng, Yên Miểu trên tay có một kiện Kim Hải Loa, có thể tạm thời ngăn cách nước biển Vạn Tượng Hải, năm đó Lục Diệp và Yên Miểu đã từng có kinh nghiệm từ lãnh địa Nhân Ngư đi ra Vạn Tượng Hải, khi đó may mắn có Kim Hải Loa này ngăn cách, cho nên nàng có thể mang theo Loan Hiểu Nga nhảy xuống biển chạy trốn.
Như vậy thì chỉ còn lại Mã Bân, việc này không khó, Hắc Vân và hắn lực lượng ngang nhau, Mã Bân nếu cứ nhảy xuống biển, Hắc Vân không ngăn cản được.
Đến lúc đó mình ở dưới biển tiếp ứng Mã Bân, cùng Yên Miểu tụ hợp, sẽ có thể từ dưới biển chạy về lãnh địa Nhân Ngư tộc, còn việc Mã Bân bị nước biển Vạn Tượng Hải ăn mòn, hắn có thể giúp một tay giải quyết.
Ngay lúc Lục Diệp tính toán như vậy, dị biến lại nổi lên.
Kèm theo một tiếng soạt vang động, từ Vạn Tượng Hải một bóng người nhảy ra, rõ ràng là Nguyên Đốc của Vạn Tượng Hải bị đánh rơi trước đó.
Giờ khắc này, hắn một thân hắc vụ quấn quanh, giống như trúng độc, pháp lực vốn thanh tịnh cũng biến thành đục ngầu, khí thế giảm mạnh. . . . .
Hắn vẻ mặt oán độc, sau khi hiện thân không để ý đến bất kỳ ai khác, mà thẳng hướng vị trí của Lục Diệp giết tới.
Hắn hận thấu Lục Diệp. . . . .
Kế hoạch vốn tốt đẹp, kết quả bây giờ lại bị quản chế khắp nơi, hơn nữa lúc trước bị đánh rơi xuống Vạn Tượng Hải, mặc dù dựa vào tu vi cường đại giữ được mạng sống, nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, hắn đã bị nước biển Vạn Tượng Hải ăn mòn, loại ăn mòn này, hắn cả đời cũng không thể hóa giải.
Nói cách khác, từ nay về sau, hắn không những không thể tăng tiến không gian, thậm chí ngay cả tu vi ban đầu cũng không giữ nổi, thời gian trôi qua, có lẽ sẽ rơi xuống cảnh giới Nhật Chiếu.
Cho nên bây giờ hắn chỉ có một ý niệm, đó là giết Lục Diệp, để tiết mối hận trong lòng!
Nếu không có Lục Diệp, lúc trước hắn sao lại mất hết thể diện, nếu không có Lục Diệp, hắn làm sao lại cứ nhằm vào đảo Tam Giới, vậy thì sẽ không có tai họa hôm nay, cho nên tất cả đều là do Lục Diệp của đảo Tam Giới gây ra!
Nguyên Đốc đánh tới, Lục Diệp không hề nhúc nhích, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
So với lúc trước, pháp lực của Nguyên Đốc Nhật Chiếu bây giờ đục ngầu, uy thế xuất thủ không bằng ba phần mười trước đó, Lục Diệp thậm chí có cảm giác, Nguyên Đốc trong trạng thái này, chính mình cũng có thể miễn cưỡng ứng phó.
Tuy vậy, không cần hắn phải tự mình ra tay, Loan Hiểu Nga và Yên Miểu đã cùng nhau đánh tới. Hai nàng tuy xuất phát sau nhưng lại đến trước, pháp lực bành trướng mạnh mẽ, Nguyên Đốc lập tức toàn thân bê bết máu, bị đánh văng đến một nơi nào đó trong Tam Giới đảo, thở dốc thoi thóp.
Hắn nằm bẹp dưới đất, vô cùng chật vật, lồng ngực chi chít những hố sâu, đỉnh đầu cũng lõm một mảng lớn. Nếu không nhờ sinh cơ của Nhật Chiếu cường đại, với thương thế này e rằng hắn đã chết...
Bạn cần đăng nhập để bình luận