Nhân Đạo Đại Thánh

Nhân Đạo Đại Thánh - Chương 1276: Thứ đồ gì (length: 11843)

Vì có Trảm Hồn Đao diễn hóa cấm chế hiệu quả, nên Lục Diệp không đòi hỏi cao về việc cải tạo Bàn Sơn Đao, chỉ cần gia cố tính chất và trọng lượng là được. Việc này với bất kỳ Luyện Khí sư nào có chút tay nghề đều có thể hoàn thành, gần như không có khó khăn gì lớn.
Lục Diệp thậm chí còn muốn tự mình cải tạo, hắn cũng có chút kinh nghiệm về Luyện Khí chi đạo, dù sao từng ở bí cảnh Kiếm Khí tông, theo vị đại sư kia khổ tu luyện khí mấy tháng trời, trên phương diện này cũng không phải là không hiểu gì cả.
Nhưng việc này tạm thời chưa vội, còn một khoảng thời gian nữa hắn mới tấn thăng Tinh Túc.
Kiểm tra lại những thứ thu hoạch được khác, thứ giá trị nhất chính là bảo hồ lô kia, cũng chính là huynh đệ của Kiếm Hồ Lô!
Hai bảo hồ lô đặt cạnh nhau, nhìn bề ngoài gần như giống hệt, chỉ khác nhau chút về màu sắc, Kiếm Hồ Lô mang màu xanh lục, có thể coi là Thanh Hồ Lô, còn bảo hồ lô thứ hai này lại hơi ánh lên màu đỏ.
Luân Hồi Thụ Thái Sơ cảnh trăm năm mới mở một lần, những yêu nghiệt Thần Hải cảnh đến từ các giới có thể tranh đấu trong đó, nhưng không phải lần nào cũng gặp được Tạo Hóa Đằng xuất hiện. Chỉ khi bảo hồ lô chín muồi, Tạo Hóa Đằng mới xuất hiện trước mắt mọi người từ một không gian khác.
Từ xưa đến nay, Thái Sơ cảnh Thần Hải chi tranh không biết đã diễn ra bao nhiêu lần, nhưng Tạo Hóa Đằng lại không xuất hiện nhiều, hơn vạn năm trước, có người của Cửu Châu Kiếm Khí tông đoạt được Kiếm Hồ Lô, còn xa xưa hơn nữa, từng có người đoạt được một Phong Hồ Lô, nghe nói Phong Hồ Lô có thể thổi ra Minh Viêm Cương Phong, tu sĩ dính phải lập tức bỏ mạng, hiện nay là bảo vật trấn giới của một giới vực đỉnh cấp!
Có lẽ còn có những bảo hồ lô khác với công hiệu khác nhau bị người cất giấu, nhưng vì thời gian quá xa xưa, lại là bí mật không được tiết lộ, nên ít người biết đến.
Lục Diệp cũng rất tò mò về công hiệu thần kỳ của bảo hồ lô mình vừa đoạt được, nhưng vì hoàn cảnh trong Thái Sơ cảnh không thích hợp, nên vẫn chưa kiểm tra.
Giờ cuối cùng cũng có cơ hội!
Cầm bảo hồ lô trên tay, lặng lẽ vận linh lực cảm nhận, có thể cảm nhận rõ ràng vô số đường vân phức tạp ẩn giấu bên trong bảo hồ lô. Cho dù với trình độ Linh Văn của Lục Diệp bây giờ, cũng khó mà đoán được công hiệu cụ thể của những đường vân này.
Thử vận linh lực rót vào bên trong, xem có thể kích phát uy năng của bảo hồ lô hay không, nhưng linh lực tràn vào lại như đá ném xuống biển, không có bất kỳ phản hồi nào.
Ban đầu, Lục Diệp còn nghĩ mình dùng lực chưa đủ, bảo hồ lô dù sao cũng là Tiên Thiên Chí Bảo, chắc chắn không dễ dàng kích hoạt.
Mãi đến khi Lục Diệp mất gần nửa ngày, hao tổn hơn phân nửa linh lực, mà bảo hồ lô vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, hắn mới xác định, uy năng của bảo vật này e rằng không phải kích hoạt theo cách này. Nếu không, dù tu vi hắn chưa đủ, cũng không đến mức không có chút phản ứng nào.
Chỉ cần nhìn Kiếm Hồ Lô là biết, khi có được Kiếm Hồ Lô hắn mới chỉ là Chân Hồ cảnh, vẫn có thể thúc giục uy năng của Kiếm Hồ Lô, không lý nào bảo hồ lô mới có được này lại không thể kích hoạt.
Nếu không phải kích hoạt như vậy, thì phải làm thế nào?
Lục Diệp lại nghĩ đến đặc tính của Kiếm Hồ Lô, mơ hồ đoán chừng bảo vật này có phải giống Kiếm Hồ Lô, cần phải nuốt thứ gì đó trước hay không?
Kiếm Hồ Lô chính là như vậy, trước nuốt bảo vật, sinh ra kiếm khí, rồi mới có thể thúc giục kiếm khí giết địch.
Nghĩ vậy, Lục Diệp lấy ra một món pháp khí bỏ đi đưa vào miệng hồ lô, nhưng đúng như dự đoán, không có phản ứng.
Hắn mặc dù đối với Tạo Hóa Đằng loại Tiên Thiên Chí Bảo này không hiểu nhiều, nhưng cũng biết đại khái một sự việc, đó chính là xuất hiện từ Tạo Hóa Đằng những bảo hồ lô này, hẳn là đều có công hiệu khác nhau, sẽ không xuất hiện hai bảo hồ lô có công hiệu giống hệt nhau.
Đây là một loại cảm giác, nhưng Lục Diệp tin tưởng vững chắc cảm giác này là đúng.
Cho nên dưới mắt đã có Kiếm Hồ Lô, những bảo hồ lô khác hẳn là không thể nào nuốt bảo vật.
Thật sự cũng không nản chí, lại cầm một khối linh thạch thử, vẫn không có hiệu quả, lại lấy linh ngọc, cũng tương tự như vậy.
Lục Diệp nhất thời có chút đau đầu, chẳng lẽ mình nghĩ sai, bảo hồ lô này không phải cần nuốt thứ gì đó trước mới có thể sinh ra uy năng?
Nhưng nếu vậy, làm sao thăm dò được công hiệu của nó đây?
Việc này liền thật khó xử lý, bởi vì không có tiền lệ nào cả, tất cả đều phải dựa vào tự mình tìm tòi. Chẳng lẽ mình tốn hết tâm tư trước mặt mấy trăm tu sĩ tranh đoạt một bảo hồ lô về, chỉ để trưng bày? Vậy cũng quá thiệt thòi.
Thôi động linh lực rót vào trong đó không có phản ứng, pháp khí không được, linh thạch linh ngọc cũng không được, Lục Diệp lại tiện tay cầm lấy một bình Liệu Thương Đan, đổ ra một viên linh đan, đưa đến gần miệng hồ lô.
Lục Diệp vốn chỉ thử đại, cũng không hy vọng gì, nhưng một màn thần kỳ xuất hiện, viên Liệu Thương Đan vừa đến miệng hồ lô, liền khiến bảo hồ lô có chút phản ứng.
Miệng hồ lô chỗ có ánh sáng lóe lên, linh đan bị hút vào trong đó, biến mất không thấy gì nữa.
Lục Diệp hơi ngẩn người, chợt mừng rỡ.
Có phản ứng là tốt rồi, chỉ sợ ngươi không có phản ứng!
Cầm bảo hồ lô, nheo mắt nhìn kỹ vào miệng hồ lô, nhưng không thấy tung tích viên Liệu Thương Đan bị nuốt vào, lắc mạnh, cũng không có tiếng động nào. Bên trong bảo hồ lô phảng phất là một không gian hư vô, linh đan bị nuốt vào liền biến mất.
Lục Diệp lại hoang mang, hiện giờ xem ra, công hiệu của bảo hồ lô này hẳn là có liên quan đến linh đan, ít nhất nó có thể nuốt linh đan, nhưng sau khi nuốt linh đan lại không có gì khác thường.
Điều này khiến người ta rất đau đầu. Lần đầu tiên quá đột ngột, Lục Diệp không kịp phản ứng, cho nên hắn lại lấy ra một viên Liệu Thương Đan, lần này động tác rất chậm, vừa đưa Liệu Thương Đan đến gần miệng hồ lô, Lục Diệp vừa chú ý quan sát sự biến đổi của bảo hồ lô.
Kết quả giống như vừa rồi, miệng hồ lô lóe lên một tia sáng yếu ớt, Liệu Thương Đan liền bị nuốt vào.
Lục Diệp không tin tà, lật ngược bảo hồ lô, lắc mạnh, nhưng không có bất kỳ thứ gì rơi ra, Liệu Thương Đan bị nuốt vào như đá chìm xuống biển, không chút sóng gợn.
Lục Diệp cau mày đứng dậy, suy nghĩ.
Chợt hắn lại lấy ra những linh đan khác để thử, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, bất kể là loại linh đan nào, bảo hồ lô đều nuốt hết, sau đó cả cái hồ lô giống như Tỳ Hưu, chỉ vào mà không ra.
Thứ đồ chơi gì thế này! Lục Diệp có chút tức giận.
Tiểu Cửu thấy hắn bận rộn, nhảy nhót chạy tới, mở to đôi mắt thỏ, yên lặng nhìn hồ lô trên tay hắn: "Lục Diệp Lục Diệp, hồ lô này để làm gì? Cảm giác rất lợi hại."
Lục Diệp hừ một tiếng: "Nó có lợi hại hay không ta không biết, dù sao rất bực mình."
Quay đầu nhìn Tiểu Cửu, nghĩ thầm không biết bảo hồ lô có thể nuốt Tiểu Cửu hay không, nhưng việc này không thể thử, nếu thật sự nuốt, vậy thì vấn đề lớn. Bất quá theo những gì đã thăm dò được, bảo hồ lô dường như chỉ nuốt linh đan, những thứ khác không khiến nó có phản ứng gì.
Hình như nhìn ra tâm tư của hắn, Tiểu Cửu vội vàng lùi về phía sau mấy bước, thân hình thoắt cái hóa thành huỳnh quang tiêu tán không thấy.
Lục Diệp tiếp tục kiềm chế tâm tình, nếm thử.
Bảo hồ lô có thể nuốt linh đan, vậy dược tài thì sao?
Hình như cũng có thể thử một chút?
Chuyến này Lục Diệp ở trong Thái Sơ cảnh đào được không ít dược liệu trân quý, đều là đồ tốt khó gặp ở bên ngoài, vốn là chuẩn bị mang về giao cho Nhị sư tỷ cùng Hoa Từ luyện đan, đối với y tu mà nói, những thứ này đều là đồ vật trân quý đến cực điểm, giờ phút này cũng đều bày ở trước mặt hắn, một đống lớn rực rỡ muôn màu, hắn không thông dược lý, những dược liệu này có đặc tính gì, có thể dùng để làm gì tự nhiên là hoàn toàn không biết.
Tiện tay cầm một gốc dược liệu còn dính đất, chậm rãi đưa đến miệng bảo hồ lô.
Kết quả đúng như hắn nghĩ, miệng bảo hồ lô chỗ lóe sáng, gốc dược liệu kia liền bị nuốt chửng không thấy tăm hơi.
Lại lấy một gốc thử, vẫn vậy.
Lục Diệp như có điều suy nghĩ, bảo hồ lô này có thể nuốt các loại linh đan, cũng có thể nuốt dược liệu, nếu vậy, có thể xác định công hiệu của nó hẳn là có liên quan đến dược vật, nhưng cụ thể muốn xác định thế nào, thì cần thử nghiệm nhiều hơn.
Bây giờ bảo hồ lô không có phản ứng, có lẽ là bởi vì nuốt chưa đủ nhiều?
Dù sao trên tay linh đan và dược liệu nhiều như vậy, thử thêm chút nữa cũng không vấn đề gì.
Quyết định vậy, Lục Diệp lúc thì lấy linh đan ra cho bảo hồ lô nuốt, lúc thì mang một gốc dược liệu đến cho bảo hồ lô nuốt.
Cho đến khi bảo hồ lô nuốt mười mấy gốc dược liệu khác nhau, chuyện bất ngờ xảy ra!
Lục Diệp bỗng nhiên phát hiện bảo hồ lô trong tay đang rung nhẹ, hắn vội vàng nắm chặt, thần niệm phun trào, cẩn thận cảm nhận.
Mơ hồ có thể cảm thấy, bên trong bảo hồ lô dường như đang xảy ra một chút biến hóa cực kỳ huyền diệu, nhưng cụ thể là biến hóa như thế nào, lại không cảm nhận ra được, Lục Diệp chỉ biết bên trong bảo hồ lô, các loại linh văn huyền diệu đang không ngừng biến ảo, tốc độ nhanh đến mức hắn căn bản không kịp xem xét phân rõ.
Tình huống như vậy kéo dài trọn vẹn một nén nhang, bảo hồ lô rung động mới đột nhiên dừng lại.
Lục Diệp tập trung đánh giá, thấy miệng bảo hồ lô lại hiện lên một đạo hào quang yếu ớt, ngay sau đó một đoàn ánh sáng mờ ảo từ miệng hồ lô phun ra.
Cái gì vậy!
Lục Diệp nhanh tay lẹ mắt, chộp lấy đoàn ánh sáng mờ ảo kia vào tay, còn chưa kịp xem xét, miệng hồ lô chỗ lại lóe lên một đạo hào quang yếu ớt, đoàn thứ hai mờ ảo phun ra.
Ngay sau đó là đoàn thứ ba, đoàn thứ tư...
Lục Diệp luống cuống tay chân.
Trọn vẹn phun ra chín đám ánh sáng, bảo hồ lô mới trở lại bình thường.
Đến lúc này, Lục Diệp mới biết thứ mờ ảo phun ra từ trong hồ lô là gì.
Đó rõ ràng là từng viên linh đan, chỉ khác là có chút không giống với linh đan hắn từng biết, mỗi viên linh đan này đều có đường vân dày đặc trên bề mặt, nhìn cực kỳ huyền ảo phức tạp, như được sinh ra tự nhiên, nhưng lại ẩn chứa chí lý cực kỳ huyền diệu.
Bởi vì những đường vân này, mỗi viên linh đan đều tỏa ra hào quang yếu ớt, nhìn sặc sỡ loá mắt.
Đây là hình dạng linh đan mà Lục Diệp chưa từng thấy qua, nếu nói linh đan hắn tiếp xúc trước kia là viên đất sét, vậy chín viên linh đan này chính là bảo châu!
Không chỉ bề ngoài đẹp đẽ, còn tỏa ra mùi hương thoang thoảng, khiến người ngửi vào tinh thần sảng khoái, ngay cả sự khó chịu cùng bực bội vừa rồi cũng tan biến như mây khói.
Dù không biết công hiệu của những linh đan này, Lục Diệp cũng có thể đánh giá rõ ràng, chín viên linh đan này, tuyệt đối là bảo đan có phẩm chất đạt tới cực hạn, còn công hiệu cụ thể của nó là gì, thì không rõ lắm, cần phải tự mình thử một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận