Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 714: Cô Nàng Kỳ Lạ

Chương 714: Cô Nàng Kỳ Lạ
Nàng vốn dĩ không định để ý tới, nhưng thanh niên nói câu tiếp theo liền để cho nàng đổi chủ ý.
"Phải vào rừng tìm Lục Nhất Diệp, có y tu đến trợ giúp không?"
"Ta là y tu."
Hoa Từ nhẹ nhàng hạ xuống trước mặt người thanh niên này.
Thanh niên nhìn nàng từ trên xuống dưới một cái, mặc dù cảm thấy nữ tử này xinh đẹp mà lòng cảnh đẹp ý vui, nhưng vẫn còn có chút ghét bỏ:
"Tu vi có chút thấp..."
Hắn càng muốn tìm y tu chuyển tu công pháp thiên cấp, dù sao muốn đi sâu vào Vạn Độc Lâm, tu vi y tu cao hơn một chút, an toàn của bọn họ càng được đảm bảo hơn.
"Ta giỏi về thuật trừ độc."
Hoa Từ thản nhiên nói.
Thanh niên có chút hồ nghi liếc nhìn Hoa Từ, sau đó đi qua một bên, tìm một nam tử xấu xí, nói nhỏ vài câu bên tai hắn, nam tử kia cười hắc hắc, từ trong túi trữ vật của mình lấy ra một viên linh đan màu hồng phấn.
Thanh niên nhận lấy linh đan, đi đến trước mặt Hoa Từ, đưa linh đan qua:
"Nếu có người trúng loại độc này, ngươi có thể giải?"
Hoa Từ cầm lấy viên linh đan kia, chẳng thèm liếc mắt một cái, trực tiếp ném vào trong miệng nuốt xuống.
Mấy người ở phụ cận thấy thế thì trợn mắt há hốc mồm, thanh niên cũng trợn mắt líu lưỡi!
Bổn ý của hắn chỉ là muốn kiểm tra một chút bản lĩnh trừ độc của Hoa Từ, ai ngờ Hoa Từ lại trực tiếp ăn đan dược kia.
Chủ nhân linh đan, nam tử xấu xí kia nhịn không được tiến tới, cẩn thận quan sát phản ứng của Hoa Từ, một lúc lâu mới khó có thể tin:
"Ngươi... Không có chuyện gì chứ?"
Linh đan kia cũng không phải vật kịch độc gì, nhưng đối với nữ tử mà nói, lại là loại không thể ăn vào, cho dù là nữ tu chuyển tu thiên cấp công pháp phục dụng, cũng không khỏi ý loạn tình mê, loại vật này đều là dùng riêng, nào có người trắng trợn phục dụng trước mặt mọi người như vậy, cũng không sợ xấu mặt sao.
"Còn gì nữa không?"
Hoa Từ nhìn nam tử xấu xí kia, tỏ vẻ vẫn chưa thỏa mãn.
Khóe mắt của nam tử không nhịn được giựt giựt một cái, đây là lần đầu trong đời, nhìn thấy một cô gái kỳ lạ như vậy!
"Sư muội có thủ đoạn khử độc quả nhiên cao minh!"
Thanh niên trước đó lên tiếng cười lớn một tiếng:
"Chỉ có ngươi, vào trong rừng còn phải dựa vào sư muội."
Hoa Từ nở nụ cười dịu dàng:
"Chư vị sư huynh cứ yên tâm giao mệnh cho ta là được!"
Lời này nghe có chút là lạ, nhưng mà thanh niên cũng không suy nghĩ nhiều, liền vẫy tay nói: "Người đã đủ, xuất phát đi!"
Theo một tiếng chào hỏi của hắn, một nhóm hơn hai mươi người vây quanh tới đây, dưới sự dẫn dắt của thanh niên, xâm nhập vào trong Vạn Độc Lâm.
Mặc dù phía Vạn Ma Lĩnh chắc chắn Lục Diệp sẽ không sống được bao lâu nữa, nhưng để đề phòng hắn ở trong rừng có động tác nhỏ gì, cho nên thỉnh thoảng sẽ phái người tiến vào Vạn Độc lâm, tìm tòi hành tung của hắn, áp bách không gian hoạt động của hắn.
Cho dù không tìm thấy Lục Diệp, cũng tuyệt đối không thể để cho hắn chảy ra khỏi chỗ sâu.
Nguy hiểm trong Vạn Độc Lâm không đơn giản chỉ có độc vụ độc chướng đâu đâu cũng có, nơi đây còn sinh tồn rất nhiều độc vật, cũng may đoạn thời gian gần đây Vạn Ma Lĩnh không ngừng có lượng lớn nhân thủ ra ra vào vào, cho nên độc vật bên ngoài cơ bản đều bị dọn dẹp sạch sẽ.
Tiến vào Vạn Độc lâm, một nhóm hơn hai mươi người cũng không phân tán quá xa, trước kia từng có kinh nghiệm ở Vụ Ẩn sơn, bọn hắn quả thực không dám phân tán lực lượng quá mức, tránh cho bị Lục Diệp đánh lén.
Hoa Từ là đối tượng bảo hộ trọng điểm không thể nghi ngờ, trong cả đội ngũ chỉ có một mình nàng là y tu, còn là không có chuyển tu công pháp Thiên cấp, những người này sao có thể không để bụng?
"Sư muội, phải dùng linh lực hộ thể đó."
Thanh niên dẫn đầu vô tình nhìn thấy Hoa Từ căn bản không thúc giục linh lực hộ thân, nàng còn tự nhiên hít một hơi độc, vội vàng nhắc nhở.
"Ừm."
Hoa Từ thuận miệng đáp, thoáng thúc dục linh lực hộ thể.
Thấy thế, thanh niên kia mới yên lòng.
Một đường xâm nhập vào bên trong, đi về phía trước vài dặm, độc tính trong sương độc đã rất mãnh liệt, dù cho mọi người trước khi tiến vào sớm phục dụng một ít Giải Độc Đan cũng có chút không kiên trì được.
Thanh niên dẫn đầu nảy sinh ý rút lui, tìm tòi như vậy, mấy ngày gần đây bên phía Vạn Ma lĩnh tiến hành rất nhiều lần, vẫn không có thu hoạch.
Chẳng qua đối với Vạn Ma lĩnh mà nói, không có thu hoạch chính là thu hoạch lớn nhất, điều này cũng có nghĩa là Lục Diệp vẫn còn ở chỗ sâu trong Vạn Độc lâm không có chạy ra.
Đang lúc thanh niên chuẩn bị hạ lệnh rời đi, cách đó không xa bỗng nhiên truyền đến tiếng vang nhỏ.
Ngay sau đó có người kinh hô: "Không hay rồi, Vương sư đệ trúng độc."
Vừa dứt lời, lại có mấy thanh âm phù phù ngã xuống đất vang lên.
Một người ngã xuống đất, ý thức mơ hồ hô to:
"Chạy mau, độc tính hung ác..."
Nói chưa dứt lời liền không có động tĩnh.
Biến cố này khiến mọi người kinh hãi không thôi, lúc trước bọn họ cũng từng ra vào Vạn Độc lâm mấy lần, đều đi đến độ sâu này, cũng không có lần nào gặp phải chuyện như vậy, lần này cũng không biết tại sao lại phát sinh biến cố như vậy.
Âm thanh đổ rầm liên miên không dứt, tiểu đội hơn hai mươi người trong chớp mắt cũng chỉ còn lại có mấy người miễn cưỡng duy trì, nhưng cũng đầu váng mắt hoa, ý thức mơ hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận