Nhân Đạo Đại Thánh

Nhân Đạo Đại Thánh - Chương 2242: Giao dịch (length: 11648)

"3000 đạo cốt?" Yến Ung trợn tròn mắt, "Thằng nhóc này thật đúng là dám đòi hỏi!"
Nếu nói là trước đó, một kiện Tỳ Phù 3000 đạo cốt, còn đáng giá, nhớ ngày đó Lục Diệp cùng Yến gia giao dịch, không đề cập tới mỗi tháng 200 đạo cốt cung ứng cùng mặt khác kèm theo điều kiện, riêng là thượng phẩm Đạo khí, Yến gia liền đưa Lục Diệp một kiện.
Nhưng bây giờ khác xưa, di tích không có giá trị thăm dò, Tỳ Phù dù thế nào cũng không đáng giá này, cũng không có gia tộc nào nguyện ý bỏ ra cái giá lớn như vậy.
Một kiện Tỳ Phù mà thôi, coi như độ phù hợp cao hơn, cũng chỉ có thể tạo ra được một tên ngụy Dung Đạo, chỉ nhìn Hoàng Chi Hoán liền biết, hắn điều khiển Tỳ Phù, thực lực cũng chỉ miễn cưỡng tương đương với một tên vừa tấn thăng Dung Đạo.
"Nhưng mà thằng nhóc này rốt cuộc là tình huống gì? Nếu thật sự có Tỳ Phù, tại sao lại muốn tìm Nhân tộc giao dịch?" Yến Ung có chút không hiểu.
Yến Hồng tự mình đánh giá một chút, nói: "Lúc trước gặp Lục huynh, ta cảm thấy hắn không giống như là bị khống chế."
Yến Ung lắc đầu, Yến Hồng mặc dù thông minh, nhưng dù sao tuổi trẻ, ít trải nghiệm, Trùng Huyết hai tộc khống chế lòng người thủ đoạn khó lường, chỉ nhìn bề ngoài là không thể nhận ra điều gì.
"Hỏi xem hắn muốn giao dịch thế nào, ngoài ra, cái giá này Chiến Minh bên kia chắc chắn sẽ không đồng ý, nhất là đối tượng giao dịch lại là hắn!"
Yến Hồng y lời truyền tin tức qua một lúc, bỗng nhiên dừng lại.
"Sao vậy?" Yến Ung khó hiểu nhìn hắn.
Yến Hồng nói: "Lục huynh đưa ta một vị trí, Tỳ Phù ở đó, bảo ta đi lấy trước rồi sẽ liên lạc với hắn, mượn nhờ di tích, đem đạo cốt giao cho hắn."
Yến Ung kinh ngạc: "Vị trí ở đâu?"
Yến Hồng vội vàng lấy ra tinh đồ của mình, so sánh với chỉ dẫn trong tin tức của Lục Diệp một phen điều tra định vị, rốt cục xác định được: "Cách đây không xa!"
"Dẫn đường, đi xem trước đã." Yến Ung vội vàng nói.
Trong trùng sào, Lục Diệp cất kỹ lệnh bài, phân ra một phần tâm thần đắm chìm vào thần hải: "Cửu Anh, vì sao ta ở Tinh Uyên chưa từng thấy qua thứ Đạo khí này?"
Đây là vấn đề Lục Diệp vẫn luôn cảm thấy nghi hoặc.
Theo lý mà nói, Đạo khí này rất tốt, nhất là đối với tu sĩ Nhập Đạo, tùy tiện tăng lên một hai đạo thực lực cũng là rất lớn.
Nhưng hắn xông pha Tinh Uyên, lại chưa từng thấy qua Đạo khí, mãi đến khi vào Ban Lan tinh không này, đương nhiên, điều này có thể liên quan đến việc hắn ở trong Tinh Uyên không lâu.
Dù sao hắn rời khỏi Thanh Cung không lâu sau, đã đến Ban Lan.
Cửu Anh cười một tiếng: "Luyện chế Đạo khí là bí thuật độc môn của bản tôn, cũng là thành quả của bản tôn năm đó sau khi bị trọng thương, tự phong ấn ở Ban Lan, ngươi ở những nơi khác trong Tinh Uyên đương nhiên không thấy."
Giọng nói của nó tràn đầy tự hào.
Lục Diệp hiểu rõ.
Nếu là vậy, thì ở những nơi khác trong Tinh Uyên quả thực không thể thấy Đạo khí, cho dù ai tiến vào Ban Lan cũng không thể rời đi, tự nhiên không thể mang phương pháp luyện chế Đạo khí ra ngoài.
"Tạo nghệ của tiền bối trên Luyện Khí chi đạo, e rằng đã đạt đến đỉnh cao." Lục Diệp nịnh nọt một câu.
Cửu Anh cười to: "Đỉnh cao thì không dám nói, nhưng trên con đường này, bản tôn quả thật chưa gặp đối thủ." Cười cười rồi sực tỉnh, nhìn về phía Lục Diệp: "Tiểu hữu cũng hiểu Luyện Khí chi đạo?"
Lục Diệp nói: "Biết sơ sơ."
Tạo nghệ của hắn trên Luyện Khí chi đạo rất non kém, còn không bằng tạo nghệ của hắn trên Trận Đạo.
Nhưng hắn rất hứng thú với phương pháp luyện chế Đạo khí, trước kia từng dự định nếu có cơ hội sẽ đến bản tinh tìm người thỉnh giáo, bây giờ thì không cần nữa, Cửu Anh ở đây, nó chính là đối tượng thỉnh giáo tốt nhất.
"Là bản tôn mắt vụng về, thế mà không nhìn ra." Cửu Anh cười ha hả.
Hắn rõ ràng không muốn tiếp tục đề tài này nữa, vì đã nhận ra ý đồ của Lục Diệp.
Nhưng Lục Diệp đã mở lời, làm sao có thể bỏ cuộc: "Tiền bối, ta rất hứng thú với việc luyện chế Đạo khí, không biết lúc rảnh rỗi, tiền bối có thể dạy ta được không?"
Cửu Anh trầm mặc, rõ ràng là không quá tình nguyện. Nghĩ lại, hiện giờ người ở dưới mái hiên, Lục Diệp có cầu xin, nó thật sự không thể cự tuyệt. Tuy nói có lời thề ước thúc, Lục Diệp sẽ không làm gì nó, nhưng hành hạ nó một chút thì vẫn được.
Hơn nữa, năm đó nó cũng cố ý để lại một ít phương pháp luyện chế Đạo khí, nếu không thì bây giờ Ban Lan cũng sẽ không có nhiều Đạo khí như vậy.
Coi như mình không dạy hắn, hắn cũng có thể nhập môn bằng cách khác.
"Được thôi, tiểu hữu đã có hứng thú, bản tôn tự nhiên sẽ dốc túi tương thụ."
"Vậy thì đa tạ tiền bối."
Trong thần hải, hai đạo thần hồn không ngừng giao thoa, Lục Diệp học tập như đói như khát. Vì không tinh thông luyện khí, nên rất nhiều điều Cửu Anh nói hắn đôi khi không hiểu, nhưng đều cẩn thận hỏi han cho đến khi hiểu rõ mới thôi.
Tuy Cửu Anh chỉ còn lại một đạo linh thức, nhưng không thể nghi ngờ, nó vẫn là một kho tàng khổng lồ.
Điều Lục Diệp muốn làm bây giờ là khai quật kho tàng này càng nhiều càng tốt.
Nửa tháng sau, lệnh bài trên người hắn có động tĩnh, hiển nhiên là Yến Hồng gửi tin đến.
Chắc là chuyện trước đó đã có kết quả.
Lấy ra xem xét, quả nhiên, Yến Hồng đã lần theo chỉ dẫn của hắn, tìm được một kiện Tỳ Phù được chôn sâu dưới đất vạn trượng!
Lúc này, trên một tấm phù lục khổng lồ, Yến Hồng đang dùng lệnh bài liên lạc với Lục Diệp, còn Yến Ung thì đang vuốt ve Tỳ Phù mà hai người cháu mình vất vả lắm mới tìm được, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Mấy ngày trước, Lục Diệp bảo Yến Hồng đến đây tìm Tỳ Phù, hắn còn tưởng rằng Lục Diệp trước đó đã trốn ở đây. Dù sao thân phận Lục Diệp hiện nay khá nhạy cảm, không tiện xuất hiện tùy ý trong Chiến Minh. Để Tỳ Phù ở đây, bảo Yến Hồng đến tìm là một biện pháp tốt.
Nhưng kết quả chứng minh Tỳ Phù này vốn không phải do Lục Diệp giấu, nó bị vvì Tỳ Phù không còn quan trọng như trước nữa." Yến Hồng vẻ mặt đau khổ nói với Lục Diệp, những lời này là do Yến Ung bảo hắn nói.
"Được!" Lục Diệp nhanh chóng đáp lại.
Hắn ra giá 3000 là để Nhân tộc có chỗ mặc cả, hơn nữa tình huống Yến Hồng nói hắn cũng nhận thức được, 2000 đạo cốt, miễn cưỡng có thể chấp nhận.
"Giao dịch thế nào?" Yến Hồng lại hỏi, "Lục huynh muốn giao dịch từng đợt hay một lần?"
"Một lần!"
Giao dịch Tỳ Phù không phải chỉ lần này, bản thân hắn luyện hóa đạo cốt rất nhanh, tự nhiên không cần giao dịch từng đợt, đây cũng là nguyên nhân không thể ra giá quá cao.
2000 đạo cốt một lần, cho dù là Yến gia cũng không dễ dàng gom góp.
"Bên Yến huynh chuẩn bị xong thì đến di tích, lúc đó báo cho ta, ta sẽ vào di tích gặp ngươi."
"Không vấn đề!"
Kết thúc liên lạc với Yến Hồng, Lục Diệp tiếp tục tập trung tinh thần, thỉnh giáo Cửu Anh về phương pháp luyện chế Đạo khí.
Nửa tháng thời gian trôi qua nhanh chóng.
Trong khoảng thời gian này, Lục Diệp trải qua vô cùng phong phú, vì có việc bận rộn nên dù bị giam lỏng ở đây cũng không cảm thấy buồn chán.
Một hôm, Lục Diệp lại nhận được tin của Yến Hồng, bảo hắn hai ngày sau gặp mặt tại di tích, 2000 đạo cốt của Yến gia đã chuẩn bị xong.
Lục Diệp liền đứng dậy.
"Đi đâu?" Giọng U Điệp lập tức vang lên.
Hình như vẫn còn giận nên mấy ngày nay U Điệp không thèm để ý đến Lục Diệp.
"Đi một chuyến di tích!" Lục Diệp vừa đi vừa khoát tay ra hiệu cho nàng.
U Điệp tức giận đến bật cười: "Sau chuyện lần trước, ngươi nghĩ ta còn để ngươi vào di tích nữa à? Đứng lại đó cho ta!"
Lục Diệp không dừng bước: "Yên tâm, sẽ về nhanh thôi, ngươi cũng đã nói, sau chuyện lần trước, ta sẽ không chạy loạn nữa."
Dưới Sinh Mệnh Tỏa Liên, U Điệp ngạc nhiên phát hiện Lục Diệp nói không sai, nhất thời cũng không biết có nên ngăn hắn lại hay không.
Đang ngây người, Lục Diệp đã ra khỏi trùng sào.
"Mang Thạch Trùng theo!" Giọng U Điệp vang lên bên tai, một con Thạch Trùng nhỏ xíu được U Điệp đưa đến vai Lục Diệp.
Lục Diệp vội vàng lên đường, nhanh chóng rời đi.
Hắn phải vào di tích chờ trước Yến Hồng một lúc, một lát sau, Yến Hồng xuất hiện từ một thông đạo khác.
"Lục huynh!"
Lục Diệp gật đầu, đứng dậy đón.
Phát hiện Yến Hồng không đi một mình, bên cạnh hắn còn có một người quen thuộc với Lục Diệp.
Yến Tiểu Ngũ!
Trước đây Lục Diệp đã gặp hắn không ít lần, mỗi lần đều là phụng mệnh đưa đạo cốt cho Lục Diệp, nên đôi bên cũng coi như quen biết.
"Lục sư huynh!" Yến Tiểu Ngũ hành lễ.
Lục Diệp mỉm cười: "Tiểu Ngũ, đã lâu không gặp."
"Trước đó nghe nói sư huynh gặp biến cố, Tiểu Ngũ rất lo lắng, may mà sư huynh người hiền có thiên tướng."
Nói vài câu xã giao, Yến Hồng đưa một chiếc nhẫn trữ vật: "Lục huynh, đây là 2000 đạo cốt, ngươi kiểm tra đi."
Lục Diệp nhận lấy nhẫn trữ vật, cũng không kiểm kê, hắn khá tin tưởng Yến Hồng, hơn nữa đây mới chỉ là lần giao dịch đầu tiên, tin rằng Yến gia sẽ không nuốt lời.
"Chiến Minh nói thế nào?" Lục Diệp hỏi.
Yến gia lấy kiện Tỳ Phù đầu tiên, tính cả kiện trước đó của Yến Hồng, Yến gia đã có hai kiện Tỳ Phù, Lục Diệp tin Yến gia sẽ không thu mua thêm Tỳ Phù nữa, một là số lượng Tỳ Phù không nhiều, gom góp đạo cốt không dễ, Yến gia không ăn hết được, hai là, cho dù Yến gia ăn hết cũng không thể độc chiếm.
Nhiều gia tộc trên bản tinh như vậy cũng nên cùng hưởng, ăn một mình không phải chuyện tốt.
Yến Hồng nói: "Ung thúc đã liên lạc với các gia tộc lớn như Dung Đạo để bàn bạc chuyện này, mọi người vẫn rất hứng thú với Tỳ Phù, trước khi đến, đã đưa ra giá 1800 đạo cốt một kiện Tỳ Phù."
Lục Diệp hơi trầm mặt.
Tỳ Phù của Yến gia 2000 đạo cốt, Lục Diệp đồng ý ngay, chủ yếu là có giao tình với Yến Hồng, vốn tưởng Chiến Minh dù có mặc cả cũng sẽ không thấp hơn 2000, không ngờ chỉ có 1800.
Yến Hồng đã nói thẳng như vậy thì chắc chắn sẽ không lừa hắn chuyện này.
Có thể nói, tuy tầm quan trọng của Tỳ Phù hiện giờ không bằng trước nhưng giá trị của nó vẫn không hề nhỏ, những gia tộc trên bản tinh, gia tộc nào mà không có hậu duệ trọng yếu gửi gắm kỳ vọng?
Một kiện Tỳ Phù trong tay, trên chiến trường không chỉ có thể giết địch nhiều hơn, mà còn tăng khả năng bảo toàn tính mạng lên rất nhiều, đối với những gia tộc đó mà nói, đây đâu phải chuyện có thể cân nhắc bằng đạo cốt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận