Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 535: Kim Qua Thiết Mã

Chương 535: Kim Qua Thiết Mã
Chương 535: Kim Qua Thiết Mã
Chỗ tốt không chỉ tăng lên cảm giác của bản thân, cho dù trước mắt Lục Diệp không tiếp xúc được lực lượng thần hồn, nhưng có thể làm được điều này thì mỗi người đều có thể, nó liên quan đến mỗi phương diện sinh hoạt tu hành, chiến đấu.
Lực lượng thần hồn tăng lên, rất nhiều thứ cũng thay đổi theo.
Trước đó, khi Lục Diệp tạo dựng phễu lớn linh văn ở trong Tẩy Hồn Trì đã nhận ra, bản thân đã nâng cao một bước với khống chế linh lực.
Vốn bởi vì hắn không ngừng luyện tập linh văn, nên hắn đã khống chế linh lực vượt qua tu sĩ cùng cấp, hiện nay trên cơ sở này lại có sự tăng lên to lớn.
Ý niệm vừa động, linh lực thúc giục, ánh sáng màu đỏ thẫm trên tay phun trào, hóa thành một ánh lửa.
Lục Diệp nhẹ nhàng ném ra ngoài, ánh lửa lúc này bay múa lên, không ngừng xê dịch giữa không trung, tâm niệm của Lục Diệp lại cử động, ánh lửa lập tức hóa thành một con chim lửa rực rỡ, mang theo lông đuôi thật dài bay múa, lưu lại vết sáng giữa không trung.
Cuối cùng thì Hỏa Phượng Hoàng Thuật cũng trở nên bình thường!
Lục Diệp không nhịn được có chút thổn thức, hắn tự học thuật pháp này, thuật pháp này cũng có chút không quá bình thường, t Hỏa Phượng Hoàng Thuật biến thành Hỏa Am Thuần, cho dù tu vi của hắn không ngừng tăng lên, cũng không có được bất kỳ cải thiện nào, điều này dẫn đến việc nếu không cần thiết thì hắn cũng không thôi động thuật pháp, tránh cho bị người khác cười nhạo.
Mãi đến khi đạt đến tầng bảy, hắn mới luyện được Hỏa Long thuật.
Hỏa Phượng Hoàng lại bắt đầu biến hóa, biến thành Hỏa Long lắc lư.
Đây cũng không phải là thuật pháp đơn giản, cho dù là những pháp tu kia, ở tu vi Linh Khê tầng tám chín cũng không làm được loại trình độ này.
Đây là thuật pháp cao siêu hơn Khống Hỏa Thuật một tầng.
Linh lực từ từ tiêu tan, Hỏa Long biến mất không thấy gì nữa.
Lục Diệp chợt nhớ tới, từ trước tới nay, mình không hài lòng đối với uy năng của ngự khí, chủ yếu là bởi vì hắn không có cách nào tạo dựng linh văn trên ngự khí, tiếp theo tăng thêm sát thương và tốc độ ngự khí.
Cho nên hắn vẫn muốn cũng gia trì Linh Văn ở thời điểm ngự khí, nhưng độ khó của việc này quá lớn, lúc trước hắn thử qua mấy lần, cuối cùng cũng đều thất bại.
Bởi vì mặc dù hắn còn có lực khống chế đối với linh lực ly thể, nhưng cường độ có thể khống chế sẽ giảm trên phạm vi lớn, ngự khí đơn thuầncũng không có ảnh hưởng quá lớn, muốn cùng lúc tạo ra linh văn cũng có chút thiên phương dạ đàm.
Hắn vốn cho rằng phải chờ tu vi của mình cao hơn một chút mới có thể thực hiện tư tưởng này.
Hiện tại xem ra, hình như có thể thử trước một chút.
Nghĩ như vậy, Lục Diệp lấy ra đoản đao không chuôi từ trong túi trữ vật, tiện tay đánh ra, ngự khí lập tức hóa thành lưu quang bay lượn mà đi.
Tâm thần khẽ nhúc nhích, chuôi đoản đao trên không kia lóe lên ánh sáng, phong hành gia trì, tốc độ lưu quang vốn cực nhanh lại đột ngột tăng lên, đạt đến một trình độ không thể tưởng tượng.
Ngự khí vốn là để tăng tốc độ, lại có phong hành gia trì, tốc độ như vậy, căn bản không phải tu sĩ Linh Khê tầng tám hay tầng chín bình thường có thể phản ứng kịp, cho dù là những tu sĩ chuyển tu công pháp Thiên cấp kia cũng không chặn được một kích này.
Chuôi đoản đao trên không lại lóe lên ánh sáng, Phong Duệ gia trì!
Một lát sau, Lục Diệp thu hồi ngự khí của mình, trong lòng có chút hài lòng.
Có thể gia trì Linh Văn ngự khí, lực sát thương đạt được tăng cường cực lớn, nhưng chỉ có một tai hại, đó chính là thời gian có thể duy trì rút ngắn.
Linh lực tiêu hao của ngự khí là sớm chứa đựng ở trong linh khí, cho dù là Phong Hành hay là Phong Duệ cũng cần tiêu hao linh lực, điều này sẽ dẫn đến việc sau khi Lục Diệp tạo dựng linh văn, linh lực chứa đựng ở trong ngự khí sẽ lập tức giảm bớt đi rất nhiều, đương nhiên thời gian có thể duy trì đã rút ngắn.
Đây không phải là vấn đề lớn gì, gài địch thường thường chỉ cần một cái chớp mắt, Lục Diệp không cần thời gian dài đánh nhau với người khác, nếu thật gặp phải tình huống này, Lục Diệp sẽ mang theo Bàn Sơn Đao đi lên chém người.
Có thể luyện hoá lại hai món Linh khí.
Trước kia, cực hạn ngự khí của Lục Diệp không chỉ có hai đạo, chỉ là hắn cảm thấy số lượng càng nhiều thì sẽ phân tán tâm thần, cho nên mới không luyện hoá càng nhiều.
Nhưng trước mắt, thần hồn mạnh lên, tâm thần đương nhiên cũng sẽ cường đại lên theo, luyện hoá hai món Linh khí ngự sử cũng sẽ không làm suy yếu lực chiến đấu của hắn.
Nếu như có một ngày có thể đạt tới trình độ nhất niệm sinh trăm kiếm của Tứ sư huynh Lý Bá Tiên, vậy thì hắn có thể xông pha chiến trường Linh Khê.
Nhưng loại chuyện này phải xem thiên phú, không đơn giản chỉ là thần hồn và tâm thần đủ cường đại là được.
Chiến trường Linh Khê nhiều năm như vậy cũng chỉ có một Lý Bá Tiên.
Trên tay hắn có rất nhiều linh khí có thể ngự sử, trong đó không thiếu linh khí của cửu cấm, đều là giết kẻ địch thu được, từ đó tìm được hai món thích hợp, Lục Diệp vừa nuốt linh đan khôi phục linh lực của bản thân, vừa chậm rãi luyện hoá cấm chế trong đó.
Cự Giáp vẫn còn đang đánh nhau, Hổ Phách đang ngủ say, Y Y không thấy động tĩnh, trong tiểu viện cũng chỉ còn lại có một mình Lục Diệp.
Ngược lại hắn cũng không cảm thấy nhàm chán, mỗi ngày vẫn như cũ tu hành đọc sách.
Bây giờ hiệu suất đọc sách cũng cao hơn trước đây, lý giải càng thêm thấu triệt đối với tri thức trong sách, đây đều là chỗ tốt do lực lượng thần hồn đạt được tăng cường mang đến.
Thời gian nhoáng một cái, đã mấy ngày sau.
Lục Diệp đang vừa tu hành vừa nghiên cứu thư điển bỗng cảm thấy xung quanh như có sức mạnh bài xích truyền đến, hắn vội vàng khép lại sách điển thật dày trong tay, đứng lên.
Cự Giáp ở bên cạnh cũng đứng lên theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận