Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 1141: Đến bước đường cùng

Chương 1141: Đến bước đường cùng
Oanh...
Cự Viên chật vật rơi xuống đất, thân hình cao lớn bị bao phủ bởi một lớp bụi đất.
Một màn này đã khiến mọi người vô cùng vui mừng, khi nó rơi xuống, hộ thể yêu nguyên ngưng bên ngoài thân nó bắt đầu xuất hiện sự thay đổi!
Phải biết rằng dù cho trước đó nó bị trận pháp tấn công hay công kích của tu sĩ đánh tới thì hộ thể yêu nguyên không có bất kỳ sự thay dổi nào, nhưng hiện tại chỉ là rơi từ không trung xuống, không ngờ lại xuất hiện sự thay đổi, rõ ràng là có vấn đề.
Sự chịu đựng của nó sắp đạt đến giới hạn rồi!
Tất cả tu sĩ thấy cảnh này đều nghĩ như vậy.
“Giết!” Một tiếng gầm giận dữ truyền ra, sự công kích của tu sĩ dày đặc hơn trước rất nhiều, đánh về phía Cự Viên.
Hộ thể yêu nguyên vốn đã bị làm cho thay đổi, giờ phút này sự thay đổi ấy càng thêm mãnh liệt.
Cự Viên chật vật bò lên, cuồng bạo rống giận, tiếng gầm quét sạch các vị trí xung quanh, mấy tu sĩ cách gần đó bị tiếng gầm làm cho đau màng nhĩ, trong tai chảy ra máu tươi nhưng bọn hắn lại không lùi một bước, điên cuồng rút ra linh lực của mình đánh tới Cự Viên.
Cự Viên lại một lần nữa nhảy lên tại chỗ, nhưng bởi Cấm Không Đại Trận bao phủ nên khi cách mặt đất càng cao, áp lực chịu đựng lại càng lớn, yêu thú cấp bá chủ như nó nhảy lên trên trăm trượng căn bản cũng không có vấn đề, nhưng lúc này đây lại không có sức nhảy lên không đến mười trượng , hơn nữa dưới áp lực của Cấm Không Đại Trận lại nhanh chóng rơi xuống mặt đất.
Hiển nhiên nó đã nhận ra không đúng nên không làm chuyện vô dụng nữa mà đột nhiên dùng hết sức lực đánh về một phía, tư thế kia rõ ràng là muốn cưỡng ép phá vòng vây.
“Đừng để nó chạy thoát!” Hồ Yêu gầm lên.
Lúc này liền có hơn mười tu sĩ lách mình lao ra, ngăn cản Cự Viên phá vòng vây, phía trước rõ ràng là mấy tên thể tu cao lớn vạm vỡ, tay cầm linh khí đại thuẫn.
Thuật pháp ngự khí điên cuồng được các từ sĩ đem ra nhưng vẫn không ngăn được Cự Viên phá vòng vây, đợi khi nó đến gần, các thể tu rống giận, dựng lên đại thuẫn trước người, khí huyết quanh thân bốc lên, dùng hết sức mình xông lên.
Cự Viên đưa tay quét qua, tên thể tu đứng đầu hét lớn một tiếng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, thân ở giữa không trung không ngừng phun ra máu tươi, lúc rơi xuống đất đã trực tiếp hôn mê.
Ngay sau đó là thể tu thứ hai, thể tu thứ ba...
Nơi Cự Viên đi qua, gió thu quét lá rụng, không có một tu sĩ nào có thể ngăn cản.
Mắt thấy Cự Viên sắp phá vòng vây đi ra, ánh lửa mãnh liệt bỗng nhiên bộc phát, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, ánh lửa cuồn cuộn bao phủ Cự Viên.
Vài toà pháp trận bạo liệt còn sót lại bộc phát ra những ánh sáng lửa cuối cùng.
Sau một khắc, thân hình khôi ngô của Cự Viên đã từ tron ánh sáng xông ra. Nhưng nó còn chưa kịp lao ra thì lại có một tòa đại trận được kích phát, một màn sáng trong suốt như cái chén lớn lập tức bao phủ lấy nó. Cự Viên đâm đầu vào màn sáng, màn sáng kia rung chuyển nhưng lại không bị phá vỡ, ngược lại còn khiến Cự Viên lui về phía sau vài bước.
Vây trận!
Trận pháp này vốn là dùng để bảo vệ tính mạng cho tu sĩ Hồ Tiên cốc, không ngờ lúc này lại phát huy tác dụng không ngò tới.
Cự Viên rống giận, bàn tay to lớn hóa thành nắm đấm, oanh kích tấm chắn của vâu trận, chỉ đơn giản ba hai quyền đã khiến cho màn sáng ầm ầm vỡ nát.
Nhưng chính mấy hơi trì hoãn này đã khiến cho các tu sĩ may mắn còn sống sót của Hồ Tiên cốc hoàn toàn bao vây nó.
Màn sáng bị nghiền nát, công kích bốn phương tám hướng vẫn như thường, ánh sáng đủ mọi màu sắc bao phủ Cự Viên.
Tiếng rống giận dữ thống khổ từ trung tâm linh lực bạo loạn truyền ra, hình như còn kèm theo tiếng vang nghiền nát thứ gì đó.
Trọn vẹn năm hơi thở Cự Viên mới từ trong đi ra ngoài.
Nhưng dáng vẻ của nó lúc này lại khiến tinh thần của tất cả tu sĩ Hồ Tiên cốc đều trở nên phấn chấn.
Yêu nguyên vốn bị bao phủ ở trên người nó, hộ thể yêu nguyên như canh sắt đã không còn sót lại chút gì, bộ lông màu đỏ trên người nó đều bị tổn hại, không chỉ như thế, trên người còn xuất hiện không ít vết thương, máu tươi đầm đìa!
“Tốt!” Hồ Yêu vẫn luôn chú ý đến một màn này lộ ra vẻ vui mừng, chủ nhân, người thấy được không? Kiên trì và chờ đợi nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng đã có kết quả, giờ này ngày này, Tiên nhi liền có thể báo thù rửa hận cho người.
Phá hộ thể yêu nguyên của Cự Viên, yêu thú bá chủ vốn không ai bì nổi lúc này cũng lộ ra vẻ chật vật. Đám người Hồ Tiên cốc thấy thắng lợi trong tầm mắt thì ra tay càng thêm hung ác.
Cự Viên gầm thét, giơ cánh tay lên trước người để ngăn cản nhưng vẫn không ngăn được các đạo thuật pháp và ngự khí đánh tới, thương thế trên người càng lúc càng nhiều.
Đổi lại là yêu thú bình thường, không có hộ thể yêu nguyên, dưới sự tấn công dày đặc như vậy chỉ sợ đã sớm không còn, nhưng yêu thú cấp Bá chủ dù sao cũng là yêu thú cấp Bá chủ, thân thể cường đại quả thực không thể tưởng tượng nổi, thương thế trên người tuy nhiều nhưng cũng chỉ là thương thế da thịt.
Nó không còn uy phong lẫm liệt như lúc vừa tới nữa, nó cũng đã nhận ra tình cảnh không ổn của mình. Vốn nó có thể xưng vô địch trong chiến trường Vân Hà này nhưng không ngờ lại có thể thấy được mùi của khí tức tử vong.
Điều này làm cho tâm trí của nó có chút bối rối.
Theo bản năng đánh về một hướng để phá vây, nhưng mới đi được vài bước đã bị các tu sĩ bên kia đánh trở về, đổi một phương hướng khác kết quả vẫn là như thế.
Tu sĩ Hồ Tiên cốc bên này tuy rằng tổn thất rất nhiều nhưng vẫn còn lại khoảng năm mươi người, đối mặt với một yêu thú cấp bá chủ bị cạn kiệt yêu lực, đương nhiên là đã chiếm thế thượng phong!
Nếu như không có gì ngoài ý muốn, không cần thời gian quá dài, Cự Viên Cuồng Bạo có thể bị các tu sĩ vây công giết chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận