Nhân Đạo Đại Thánh

Nhân Đạo Đại Thánh - Chương 1619: Ngươi quả nhiên là Pháp Vô Tôn (length: 13672)

Một đao như vậy tuyệt đối không phải Tinh Túc có thể chém ra, U Linh biểu lộ nghiêm trọng, dao găm nghênh đón, quả nhiên cảm nhận được một lực lượng mạnh mẽ hơn so với vừa nãy cuốn lấy linh lực va chạm đến.
Đáng tiếc, linh lực của Lục Diệp bị pháp lực của nàng trùng kích vào, rất nhanh tán loạn, dù là vậy, chỉ bằng vào lực lượng khổng lồ kia cũng làm cho tay U Linh khẽ run.
Lại một đao chém xuống, đao thế liên miên, một đao nặng hơn một đao, một đao nhanh hơn một đao.
U Linh kinh thán không thôi, trước kia chỉ biết mình không phải đối thủ của Lục Diệp, có thể nói thật ra, thật sự không biết Lục Diệp mạnh đến mức nào, bởi vì thường thường bị hắn hai ba lần đánh bại, căn bản không có cách nào cảm nhận rõ ràng, bây giờ tấn thăng Nguyệt Dao rốt cục có thể cảm nhận rõ ràng.
Chính bởi vì cảm nhận rõ ràng, trong lòng mới khiếp sợ không thôi.
Bởi vì trong nhận định của nàng, Lục Diệp dưới mắt lại có năng lực tranh tài cao thấp cùng Nguyệt Dao bình thường! Đây là chuyện cực kỳ khó tin, dù là xuất sắc đến đâu, Tinh Túc chung quy vẫn là Tinh Túc, linh lực trong cơ thể căn bản không thể nào đối kháng với pháp lực.
Hai loại lực lượng này căn bản không cùng một đẳng cấp.
Trên thực tế linh lực của Lục Diệp xác thực không thể nào đối kháng với pháp lực của nàng, điểm này có thể thấy rõ ràng qua việc linh lực của Lục Diệp dễ dàng sụp đổ khi hai bên lực lượng va chạm.
Nhưng hắn cứ dựa vào lực lượng kinh khủng cùng tốc độ đó, khiến cho ngay cả Nguyệt Dao như U Linh cũng cảm thấy khó đối phó.
Hơn mười đao chém xuống như vậy, U Linh không khỏi lùi về sau.
Nhưng nàng đã nhìn ra, đao thế này tạo gánh nặng rất lớn cho nhục thân của Lục Diệp, cho nên tuyệt đối không duy trì được lâu, nàng không cần làm gì nhiều, chỉ cần tiếp tục chờ đợi, Lục Diệp sẽ nhanh chóng không thể chống đỡ nổi.
Hơn nữa, mặc dù Lục Diệp có năng lực tranh tài cao thấp với Nguyệt Dao bình thường, nhưng nàng không phải Nguyệt Dao tầm thường, dù là mới tấn thăng không mấy năm, nàng cũng là nhân vật thiên tài, làm sao có thể so sánh với Nguyệt Dao bình thường?
Nàng tự tin nếu toàn lực ra tay hẳn là có thể chế ngự Lục Diệp, nhưng nếu làm vậy, tất nhiên sẽ khiến Lục Diệp bị thương, nếu không khống chế tốt, khiến hắn bị trọng thương thì sẽ khó coi.
Tuy nàng muốn rửa sạch nhục nhã, nhưng chủ yếu chỉ là muốn trả đũa Lục Diệp, không thật sự muốn làm gì hắn, hơn nữa nàng còn có việc cần nhờ đến Lục Diệp, thật sự trở mặt đối với nàng không có chút lợi ích nào.
Nếu vậy, chỉ có thể đợi Lục Diệp tự mình kiệt sức!
"Xem ngươi chống đỡ được bao lâu!" U Linh hừ lạnh một tiếng, vừa chống đỡ Lục Diệp tấn công điên cuồng, vừa chậm rãi lùi về sau.
Nơi hai người đi qua, phù lục bắt đầu vỡ nát.
Trong lòng Lục Diệp đã bắt đầu nảy sinh ý định rút lui, U Linh quả nhiên xứng đáng là người có thể lưu danh trong Tinh Túc điện, dù tấn thăng Nguyệt Dao chưa được mấy năm, bị hắn nhìn thấu hành tung sau không thể phát huy ưu thế của quỷ tu, nhưng vẫn khó đối phó vô cùng.
Hắn đã toàn lực ra tay nhưng không có hy vọng chiến thắng, bí thuật Thanh Đường Song Đao Lưu tạo gánh nặng quá lớn cho nhục thân, hắn không thể duy trì lâu, một khi kiệt sức sẽ thành cá nằm trên thớt.
Tuy nhiên nếu hắn muốn chạy, U Linh cũng không làm gì được hắn, chưa nói đến việc bây giờ hắn đã tu được Diêm Tức Túng Lược chi thuật, chính là năm đó bị Thang Quân, một Nguyệt Dao trung kỳ, truy sát, hắn cũng có thể mượn nhờ Hư Không linh văn thoắt ẩn thoắt hiện.
Nhưng hắn còn có vài việc muốn hỏi U Linh, lúc Vô Song đảo bị tấn công, rất có thể U Linh đã ở đó, nàng hẳn là hiểu rõ tình hình lúc đó hơn Hoa Thiên Ảnh.
Mà U Linh cho hắn đưa tin, để hắn tới đây, chắc hẳn là có việc muốn nói với hắn, giáo huấn hắn chỉ là tiện tay mà làm.
Hình như nhìn ra tâm tư của Lục Diệp, U Linh vội nói: "Lý Thái Bạch, nếu muốn biết sự tình Vô Song đảo, thì ngoan ngoãn dừng tay để ta đánh một trận!"
"Ngươi đang nói hưu nói vượn!" Lục Diệp làm sao có thể đồng ý yêu cầu vô lý này của nàng, lại một đao trùng điệp chém xuống, quyết tâm rời đi trước.
Mặc kệ U Linh muốn nói với hắn cái gì, muốn làm rõ ràng sự tình Vô Song đảo, đi một chuyến Xa Linh giới là không sai.
Nhưng không đợi hắn rời đi, bỗng nhiên thân hình dừng lại, ngừng thế đao liên miên.
U Linh cũng về sau nhảy lên, rơi vào cách đó không xa, kinh nghi hướng một phương hướng dò xét.
Bên kia một đạo khí tức huy hoàng cấp tốc mà đến, chớp mắt đã đến phụ cận, lộ ra thân ảnh một lão giả trẻ trung, người này rõ ràng là Nhật Chiếu, chỉ là điều khiến U Linh có chút khó hiểu, một Nhật Chiếu chạy đến nơi đây làm gì.
Thế nhưng theo ánh mắt của vị Nhật Chiếu kia nhìn lại, U Linh lại nhịn không được trong lòng chấn động, bởi vì nàng từ trong mắt vị Nhật Chiếu kia thấy được sát cơ chợt lóe lên.
"La lão!" Lục Diệp ôm quyền.
Vị tới này, dĩ nhiên là La Tà đã cùng bọn hắn tách ra từ khi tiến vào Vạn Tượng tinh hệ, nhìn điệu bộ này của hắn, hẳn là từ Vạn Tượng giới đi ra, chuẩn bị tiến về Vạn Tượng Hải.
Lục Diệp cũng cảm nhận được sát cơ của La Tà, biết La Tà đây là hiểu lầm, vội vàng nói: "La lão, vị này là bằng hữu của ta, đã nhiều năm không gặp, nhất thời ngứa tay luận bàn một hai."
La Tà thần sắc bất động: "Thật sao?"
Hắn cũng kỳ quái, một Nguyệt Dao ở chỗ này cùng Lục Diệp tranh phong, nhưng cũng không cảm nhận được cái gì ý đồ không tốt từ trên người Nguyệt Dao, nghe Lục Diệp giải thích mới hiểu được, hai người này lại là đang luận bàn.
Đã là bằng hữu của Lục Diệp vậy thì không cần hắn nhúng tay.
Lục Diệp lại nhìn về phía U Linh: "Đợi một bên đi, đợi lát nữa sẽ nói chuyện với ngươi."
"Nha." U Linh lên tiếng, quay người đi ra mấy bước, bỗng nhiên ý thức được điều gì đó không đúng, Lý Thái Bạch cái giọng điệu như cha dạy con này là sao? Nhịn không được quay đầu, hung tợn trừng mắt liếc hắn một cái, nhưng trước mặt một vị Nhật Chiếu, nàng cũng không dám lỗ mãng.
Đợi U Linh đi xa, La Tà mới vung tay lên, một cỗ pháp lực tinh thuần bố trí kết giới tại bốn phía, mở miệng nói: "Tiểu hữu, lão phu ở chỗ này dừng lại không được quá lâu, Vạn Tượng giới bên kia chỉ cho lão phu nửa tháng kỳ hạn, sau nửa tháng ta phải đi."
Đây là quy củ của Vạn Tượng tinh hệ bên này, bất kỳ Nhật Chiếu nào tới đây, trừ phi có mục đích đặc biệt gì, cũng không thể ở lại lâu, hơn nữa trong lúc ở lại tuyệt đối không thể sinh sự, càng không thể làm hoạt động ỷ mạnh hiếp yếu, nếu không sẽ bị toàn bộ Vạn Tượng tinh hệ chế tài.
Nhưng La Tà vốn cũng không chuẩn bị ở chỗ này ở lâu, hắn chuyến này theo đội tàu tới, một là hộ tống, hai là tìm hiểu một chút lộ tuyến, bây giờ mục đích đã đạt tới, quay đầu đi Vạn Tượng Hải bên kia dạo một vòng là chuẩn bị đi.
"Vậy La lão trân trọng." Lục Diệp nói như vậy, lại từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một đoạn phân thân Luân Hồi Thụ đưa cho hắn: "Vật này La lão cầm, hẳn là đủ mấy lần đi về, ngày sau nếu có tu sĩ Ngọc Loa tinh hệ của ta đi đường tắt qua quý bảo địa, còn xin chư vị đa chỉ giáo."
La Tà nhận lấy gật đầu: "Ngươi yên tâm, người Ngọc Loa tinh hệ đến, tứ phương tinh hệ của ta có rượu ngon, nhất định sẽ không bạc đãi bọn họ." Cất Luân Hồi Thụ phân thân, La Tà lại hỏi: "Vạn Tượng Hải bên kia thế nào, ngươi chạy tới đây làm sao?"
"Vạn Tượng Hải vẫn là Vạn Tượng Hải, các đạo hữu tứ phương tinh hệ có tính toán gì ta tạm thời không biết, nhưng với thực lực của bọn hắn, hẳn là rất nhanh có thể đặt chân trên Vạn Tượng Hải."
Lục Diệp không nhắc đến sự tình Vô Song đảo, bởi vì việc này không liên quan đến tứ phương tinh hệ, sự tình Vô Song đảo vẫn phải chính hắn đi giải quyết.
Lại trò chuyện với La Tà một lúc, La Tà mới nói: "Vậy lão phu đi, tới một chuyến, vẫn muốn được biết dưới Vạn Tượng Hải rộng lớn ra sao."
Lục Diệp gật đầu.
La Tà lại liếc nhìn U Linh: "Xác định không cần lão phu giúp đỡ?"
Lục Diệp nói: "Không sao, nàng đối với ta không có ác ý quá lớn, chỉ là trước đây thua dưới tay ta, nữ nhân hay thù dai, muốn gỡ lại thôi."
La Tà cười nói: "Vậy là tốt rồi." Thần sắc nghiêm lại: "Tiểu hữu, mong ngày gặp lại, ngươi đã tấn thăng Nhật Chiếu!"
"Mượn lời tốt của La lão!"
La Tà rời đi, Lục Diệp đưa mắt nhìn theo.
Đợi bóng dáng La Tà khuất khỏi tầm mắt, Lục Diệp quay đầu nhìn về phía U Linh: "Còn muốn đánh nữa không?"
"Không đánh!" U Linh bĩu môi.
Nàng xem như đã nhận ra, vốn tưởng mình có thể dễ dàng chế ngự Lục Diệp chỉ là suy nghĩ chủ quan, với thực lực Lục Diệp vừa thể hiện, nàng thật sự muốn cưỡng ép khống chế mà không để Lục Diệp bị thương là không thể nào, việc này trái với dự tính ban đầu của nàng.
Thật tức chết mà, mối thù này... phải trả thù thế nào?
"Không đánh thì ta có vài việc muốn hỏi ngươi."
U Linh rõ ràng biết hắn muốn hỏi gì, liền nói: "Đi Xa Linh giới đi, sau khi Vô Song đảo đổi chủ, Sở Thân liền dẫn bọn họ đến Xa Linh giới, Thang Quân cũng ở đó dưỡng thương, trước khi đi, Sở Thân có dặn ta, nếu gặp được ngươi thì nhắn giùm câu này."
"Hết rồi à?" Lục Diệp nhíu mày, hắn còn tưởng U Linh gọi hắn tới là có chuyện gì đặc biệt, ai ngờ chỉ là truyền lời.
Nếu thế thì hắn căn bản không cần chạy một chuyến này, bởi vì hắn vốn định đi Xa Linh giới.
"Còn nữa!" Vẻ mặt U Linh bỗng nhiên nghiêm túc.
"Nói!"
U Linh không nói, chỉ lấy ra âm phù nhìn hắn.
Lục Diệp hơi nhướng mày, mơ hồ nhận ra điều gì, nhưng cũng không thể ngăn cản.
U Linh rõ ràng là đang vận linh lực rót vào linh phù, rất nhanh, nàng nghiến răng nghiến lợi nói: "Quả nhiên, ngươi chính là Pháp Vô Tôn!"
Trước đây nàng đã mơ hồ đoán Lý Thái Bạch chính là Pháp Vô Tôn, nhưng không có cách nào xác nhận.
Cho đến khi Lục Diệp rời khỏi Vạn Tượng Hải, Pháp Vô Tôn cũng biến mất, U Linh mới chắc chắn suy đoán của mình không sai, chính vì sự chắc chắn này, nàng mới ra tay với Lục Diệp, nếu không, đối với Lý Thái Bạch, nàng thực sự không có ý định dạy dỗ.
Lúc này lấy ra âm phù, nàng chính là liên hệ với Pháp Vô Tôn, kết quả phát hiện những tin tức trước đây không thể truyền đi, bây giờ lại có thể.
Lúc Lý Thái Bạch không có mặt, Pháp Vô Tôn cũng không liên lạc được, Lý Thái Bạch trở về, Pháp Vô Tôn liền có thể liên lạc.
Trên đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy.
Lục Diệp không nói gì, hắn biết việc này chắc chắn sẽ bại lộ, nhưng cũng không sao, năm đó che giấu thân phận Pháp Vô Tôn là do ngoài ý muốn, khi đó U Linh tìm Pháp Vô Tôn giúp đỡ, sau này Lục Diệp không tiện bại lộ thân phận trước mặt nàng, nên cứ giữ kín như vậy đến giờ, trên người hắn có hai khối âm phù, một khối là của Lý Thái Bạch, một khối là của Pháp Vô Tôn, U Linh lúc này liên hệ chính là khối âm phù của Pháp Vô Tôn, hắn có thể cảm nhận được.
"Tùy ngươi nói thế nào." Lục Diệp lên tiếng, thân phận Pháp Vô Tôn bại lộ thì bại lộ, không có vấn đề gì lớn.
"Ta muốn đi Nhân Ngư lãnh địa."
Đây mới là mục đích chính nàng liên hệ với Lục Diệp, báo thù là một, truyền lời cho Sở Thân là tiện thể, đến Nhân Ngư lãnh địa mới là quan trọng nhất.
Bởi vì ở Nhân Ngư lãnh địa, hiệu suất tu hành của nàng cao hơn nhiều so với bình thường, hơn nữa nơi đó không thiếu tài nguyên tu luyện, so với việc nàng một mình bôn ba bên ngoài tốt hơn rất nhiều.
Ngoại trừ việc không thể rời khỏi Nhân Ngư lãnh địa, nơi đó quả là thánh địa tu luyện.
Tất cả những điều này đều là công lao của Bạch Lộ khi trước vận dụng hai cái Kim Hải Loa, từ đó về sau, nàng và Bạch Lộ chính là tỷ muội tốt đồng sinh cộng tử theo đúng nghĩa, hai người không chỉ tính mạng gắn liền với nhau, mà khi cùng nhau tu hành cũng sẽ tăng hiệu suất lên rất nhiều, tình huống này có chút giống Hổ Phách và Y Y, nhưng lại không hoàn toàn giống.
Giờ mới bước vào Nguyệt Dao, con đường tu hành còn dài đằng đẵng, U Linh cũng có một khát khao mạnh mẽ, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Đáng tiếc bản thân nàng không có cách nào đến lãnh địa của Nhân Ngư, chỉ có thể cầu đến Lục Diệp.
Đây cũng là nguyên nhân nàng vừa rồi không muốn ra tay quá nặng, có việc cầu người, sao nỡ làm Lục Diệp bị thương?
Vốn tưởng việc này không có vấn đề gì lớn, dù sao năm đó chính Lục Diệp đã đưa nàng đến lãnh địa Nhân Ngư, ai ngờ, nghe xong Lục Diệp lại quay người bỏ đi.
U Linh mắt tròn xoe, sững người một lúc mới đuổi theo, đi cùng Lục Diệp, nghiêng đầu nhìn hắn: "Ngươi có ý gì?"
Lục Diệp mặc kệ nàng.
U Linh tức giận, nhưng nghĩ lại, vẫn đè nén lửa giận: "Được rồi, ngươi nói rõ xem nào!"
"Nhìn tâm tình!" Lục Diệp cuối cùng lên tiếng.
Cái gì mà câu trả lời cẩu thí thế này? U Linh cảm thấy mình vừa rồi thật sự quá nhân từ, đối mặt tên đáng ghét như Lý Thái Bạch, nên đánh hắn một trận rồi hãy nói chuyện, nhưng nghĩ đến Nhật Chiếu vừa rồi, lại có chút chột dạ, không hiểu nổi, tên này sao lại có thêm một cái Nhật Chiếu chống lưng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận