Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 139: Hai Khối Linh Thạch – Bán Cho Ngươi!!!

Chương 139: Hai Khối Linh Thạch – Bán Cho Ngươi!!!
Để bảo đảm, gã cũng không dùng những thuật pháp khác, chỉ dùng một đạo Băng Trùy Thuật giao thủ với Lục Diệp, bởi vì đây là thuật pháp sở trường nhất của hắn, cũng là loại tiêu hao nhỏ nhất.
Hai bên vốn không có ân oán gì với nhau, thậm chí còn chưa từng gặp nhau, nhưng chém giết ở trong Linh Khê chiến trường, vốn không liên quan đến ân oán tình cừu, chỉ liên quan đến lập trường trận doanh.
Trận doanh khác biệt, chính là lý do để chém giết!
Trong cái nhìn chăm chú của hai đôi mắt kia, một bóng người lung linh từ vị trí nọ đi ra, La Kích lập tức căng thẳng tâm thần, bởi vì gã đã nhìn ra người tới không phải tu sĩ của Cửu Tinh tông.
Thế nhưng rất nhanh gã lại thả lỏng xuống, sau khi nữ tử này xuất hiện, còn có một bóng dáng khôi ngô khác cũng lộ mặt, là Tào Dã của Cửu Tinh tông.
Hai vị tu sĩ cảnh giới sáu tầng này bỗng nhiên cùng xuất hiện ở đây, khiến gã có chút khó hiểu, ánh mắt mang ý hỏi nhìn về phía Tào Dã. Tào Dã lại lắc đầu, ý bảo gã không nên vọng động, sau đó đứng ở bên cạnh gã.
La Kích lập tức hiểu ra, Tào Dã tới đây để kiềm chế đối phương, cho nên gã cũng dứt khoát nhân cơ hội này vội vàng khoanh chân ngồi xuống, lấy linh đan ra luyện hóa.
Bên kia, mặc dù Lục Diệp không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi thấy động tác của La Kích, hắn cũng làm theo, ngồi nuốt linh đan, thậm chí còn lấy ra một khối thịt thú lớn nhét vào miệng, lại ném một khối lớn cho Hổ Phách bên cạnh.
Tiểu Trúc có chút im lặng đi tới trước mặt Lục Diệp rồi dừng lại, trong ánh mắt phòng bị của hắn, nàng mở miệng giới thiệu: "Ta là sư tỷ của Sở Thiên.”
Đương nhiên Lục Diệp sẽ không dễ dàng tin, lập tức truyền tin hỏi thăm Sở Thiên, sau khi được chứng thực mới khẽ gật đầu, trong miệng nói mơ hồ không rõ: "Chuyện gì?”
Đồng thời hắn đang đánh giá nữ tử trước mặt từ trên xuống dưới, ánh mắt xẹt qua bộ ngực đầy đặn kia... Không khỏi có chút kỳ quái, sao nữ nhân này lại ăn mặc như nha hoàn nhỉ?
Tiểu Trúc nói: "Cho ta hai khối linh thạch."
"Cái gì?" Lục Diệp hoài nghi mình vừa nghe lầm.
"Hai khối linh thạch!" Tiểu Trúc nhắc lại.
Lục Diệp cảm thấy khó hiểu với yêu cầu của nàng, nữ tử này chạy tới tìm mình đòi hai khối linh thạch, đây là có ý gì? Cướp bóc à? Không có đạo lý nào vậy...
Nhưng sau lúc trầm ngâm, hắn cũng lấy ra hai khối linh thạch từ trong túi trữ vật ném cho đối phương, Tiểu Trúc đưa tay đón lấy, lại ném cho Lục Diệp một quả ngọc giản: "Bán cho ngươi!”
Lục Diệp cau mày cầm ngọc giản kia lên, sau khi dò xét một chút, hắn lập tức hiểu được nữ nhân này có ý gì.
Đây rõ ràng là một bộ công pháp, hơn nữa còn là một bộ công pháp Địa cấp!
Hai khối linh thạch đương nhiên không mua được một bộ công pháp Địa cấp, đây hiển nhiên là thiện ý mà Huyền môn bên kia đưa ra. Mặc kệ nói như thế nào thì mấy ngày nay xem như hắn đã cứu tính mạng của một đám đệ tử bên bọn họ.
Và đây chính là niềm vui ngoài ý muốn.
Lúc trước hắn liên hệ với Sở Thiên chỉ muốn mua một bộ công pháp Huyền cấp mà thôi, hiện giờ có Địa cấp tự nhiên càng tốt hơn.
Thứ này có thể giúp hắn một mực mở ra một trăm tám mươi khiếu mới gặp nỗi lo chuyển đổi công pháp, giúp hắn không cần mất thời gian đi tìm công pháp khác trước khi đạt tới cảnh giới Linh Khê cảnh lục tầng.
"Đa tạ!" Lục Diệp cảm ơn một tiếng.
Tiểu Trúc lơ đễnh, sau đó xoay người nhìn Tào Dã đang đứng cách đó không xa, trên mặt lộ ra nụ cười.
Da đầu Tào Dã tê dại, trong đầu gã hiện ra một ít hồi ức rất không tốt đẹp, nhưng có La Kích ở bên cạnh, gã cũng không thể yếu khí thế, lập tức bước về phía trước một bước, nói: "Đổi chỗ khác?”
Nụ cười của Tiểu Trúc càng thêm đậm: "Đang có ý này!”
Ngay sau đó, Tào Dã đã xoay người lướt qua với tốc độ cực nhanh, Tiểu Trúc cũng cất bước đuổi theo.
Bóng dáng hai người này nhanh chóng biến mất, Lục Diệp vội vàng nuốt thức ăn trong miệng xuống, lắc trường đao một cái, lại giết về phía La Kích.
Cùng lúc đó, ở các nơi trong Liệt Thiên Hạp, một hồi đại chiến càng thêm kịch liệt hơn trước bộc phát, tu sĩ hai đại tông môn liều chết đánh nhau, khí tức sinh mệnh không ngừng bị chôn vùi.
Ba ngày sau, ở hai bên chiến trường hỗn độn, Lục Diệp và La Kích đứng cách nhau mấy chục trượng, tự mình khôi phục.
Trong ba ngày này, hai người đã đại chiến hơn mười trận, mỗi ngày đều đấu vài lần, nhưng đến nay vẫn không thể phân ra thắng bại.
Ba ngày đánh nhau khiến Lục Diệp mệt mỏi đến cực độ cả về thể xác lẫn tinh thần.
Ba ngày nay thậm chí hắn còn không ngủ được quá nhiều. Hắn có chút không hiểu, sao tốc độ khôi phục của La Kích đối diện kia lại nhanh như vậy?
Trận tranh phong đấu này kéo dài đến bây giờ, hai bên đã ra hết át chủ bài, đối kháng chính diện thì không ai làm gì được người đối diện, hiện giờ đang chuyển qua so xem ai bền bỉ hơn, cho nên tốc độ khôi phục có vẻ đặc biệt quan trọng.
Trong cùng một khoảng thời gian, bên nào có thể khôi phục càng nhiều linh lực, bên đó sẽ không ngừng tích lũy được ưu thế.
Lục Diệp có Thao Thiết Xan phụ trợ, cho nên tốc độ luyện hóa linh đan gấp đôi lúc bình thường, mà lúc nghỉ ngơi, hắn cũng sẽ xây dựng Tụ Linh linh văn ở trong linh khiếu của mình, thôn nạp thiên địa linh khí bốn phía.
Có thể nói, có hai thủ đoạn lớn này đồng loạt phụ trợ, tốc độ khôi phục của Lục Diệp đã đạt tới một trình độ khiến người ta giận sôi, cảnh giới lục tầng bình thường chưa chắc đã khôi phục nhanh hơn hắn.
Nhưng hắn có biết đâu, ở trong lòng La Kích cũng đang ôm nghi vấn giống hệt hắn, gã đang chửi cha mắng mẹ, sao tốc độ khôi phục của tên mãng phu này có thể nhanh như vậy?
Dù gã chỉ có cảnh giới Linh Khê nhị tầng, nhưng đã mở ra năm mươi lăm khiếu, gần như gấp đôi Lục Diệp, hơn nữa linh đan gã phục dụng không phải là Uẩn Linh đan bình thường, là Tiểu Hoàn đan do Vô Nhai Đảo đặc chế.
Khi dùng loại linh đan này để tu hành, nó sẽ không có quá nhiều khác biệt với Uẩn Linh đan, nhưng nếu chỉ dùng để khôi phục thì hiệu quả sẽ mạnh hơn đan dược kia ba phần.
Ngoài ra lúc gã khôi phục còn vận dụng cả linh thạch, hai tay mỗi bên nắm một khối, liều mạng thu nạp linh lực bên trong linh thạch.
Ba loại phụ trợ đồng loạt như vậy nhưng gã lại không thể chiếm chút ưu thế nào.
Quả thực, gã có chút không rõ đây là tình huống gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận