Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 856: Cầu thu lưu! 2

Chương 856: Cầu thu lưu! 2
Chương 856. Cầu thu lưu! 2
Nữ tu đánh giá chung quanh, lúc này mới biết hậu giác: “Tiểu ca, đây không phải linh địa mới sinh ra sao? Đây là linh tuyền sống lại sao?”
Nếu như là linh địa mới sinh ra, nơi này liền sẽ không có nhiều kiến trúc tàn phá như vậy, đã có kiến trúc tàn phá, liền nói rõ nơi này trước kia có người ở.
Nơi hoang vắng dã lĩnh có người cư trú, chỉ có thể là linh địa.
“Vâng.”
“Vận khí của ngươi cũng tốt quá rồi, linh tuyền sống lại mà cũng có thể gặp được, dĩ nhiên, vận khí của ta cũng không tệ, ha ha, đúng rồi, còn chưa thỉnh giáo tiểu ca xưng hô thế nào?” Tính cách nữ tu thoạt nhìn tùy tiện, lại không thiếu sự nhu mị của nữ tử.
Lục Diệp há miệng nói: “Diệp Lục!”
Rốt cuộc cũng ra khỏi Linh Khê chiến trường, hành trình mới bắt đầu, Lục Diệp không muốn người khác bởi vì tên của mình mà quá quan tâm hắn.
Trên chiến trường Linh Khê, Bích Huyết tông Lục Nhất Diệp gây ra quá nhiều phong ba, trên chiến trường Vân Hà khẳng định có người từng nghe nói qua, cho nên Lục Diệp đã sớm quyết định tiến vào chiến trường Vân Hà, mình phải đổi tên.
“Ah... Nguyên lai là Diệp đạo hữu, ta tên Thẩm Tiểu Miêu.”
Bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí có chút cứng ngắc.
Cái tên Diệp Lục này vừa nghe đã không phải là tên thật, về phần Thẩm Tiểu Miêu, không thể nghi ngờ cũng có sự khác nhau, tu sĩ không quen biết đã bẩm báo với nhau về hoa danh của nhau trên chiến trường Vân Hà là chuyện mà đã nhìn quen thuộc.
“Thỉnh Thiên Cơ Khế đi.” Lục Diệp đánh vỡ trầm mặc, hắn biết tu sĩ không quen biết kết thành đồng minh, cùng hưởng một chỗ linh địa, là cần phải mời Thiên Cơ khế, chỉ có Thiên Cơ Khế mới có thể làm cho hai bên yên tâm, không có Thiên Cơ Khế đảm bảo, ai cũng không biết đối phương có âm thầm giở trò xấu hay không.
Bất quá Lục Diệp chưa bao giờ trải qua loại chuyện này, cho nên không biết điều khoản trên Thiên Cơ Khế phải liệt kê như thế nào, dứt khoát giao việc này cho Thẩm Tiểu Miêu, thuận tiện quan sát học tập một chút.
“Được!” Thẩm Tiểu Miêu sảng khoái đáp ứng, trong miệng lẩm bẩm một hồi, chợt có thiên cơ hạ xuống một vệt kim quang, nàng đưa tay vào trong kim quang, liền lấy ra một tấm Thiên Cơ Khế.
Lục Diệp từng thấy Tứ sư huynh làm như vậy trên đỉnh kim quang, cho nên cũng không cảm thấy kinh ngạc.
“Diệp đạo hữu ngươi xem xem có thích hợp hay không, nếu thích hợp thì chúng ta ký nhé.” Thẩm Tiểu Miêu đưa Thiên Cơ Khế cho Lục Diệp.
Lục Diệp cẩn thận điều tra, phát hiện điều khoản phía trên rất chi tiết, bao gồm tất cả nghĩa vụ cùng trách nhiệm của hai bên, còn có việc hỗ trợ lẫn nhau, không được sinh ra tâm hại đồng minh, càng không thể lén tiết lộ sự tồn tại của nơi này, điều này chủ yếu là phòng ngừa tu sĩ quen biết của nhau triệu tập đến đây, ví dụ như Lục Diệp nếu triệu tập Tứ sư huynh và Phong Nguyệt liễn tới đây, đối với Thẩm Tiểu Miêu mà nói là rất bất lợi, nàng phải thời thời khắckhắc lo lắng, mấy người Lục Diệp có thể sẽ nghĩ đến nàng hay không.
Chính vì những băn khoăn trên chiến trường Vân Hà này nên mới xuất hiện hiện hiện tượng hợp tác ngắn ngủi giữa các tu sĩ trận doanh.
Thẩm miêu miêu thậm chí còn rất tri kỷ để lại vị trí hai ba cánh tay.
Bởi vì một chỗ linh địa nhỏ như vậy, bình thường chỉ có năm ba người tụ tập, Lục Diệp và Thẩm Tiểu Miêu chỉ có hai người, lực phòng thủ có chút yếu ớt, nếu có thể lại có thêm mấy người, giữ vững chỗ này cũng sẽ dễ dàng hơn.
“Có một việc muốn nói trước với ngươi.” Lục Diệp ngẩng đầu nhìn Thẩm Tiểu Miêu.
“Ừ, ngươi nói đi.” Thẩm Tiểu Miêu gật đầu.
“Tin tức về nơi này, ta đã tiết lộ cho một vị đồng môn, nhưng ta không biết lúc nào hắn mới tới.”
“Chỉ có một người?”
“Chỉ có một người này!”
“Vậy cũng không sao, chỉ cần sau này không tùy tiện tiết lộ là được.”
“Nếu như không có vấn đề, ký Thiên Cơ Khế đi.” Lục Diệp đưa tay cắn đầu ngón tay, in dấu chỉ ấn của mình lên Thiên Cơ Khế, Thẩm Tiểu Miêu cũng giống như thế, từ nơi sâu xa, có thiên cơ rơi xuống, Thiên Cơ khế thành.
Lục Diệp thu hồi Thiên Cơ Khế.
Sau khi ký Thiên Cơ Khế, thần sắc của Thẩm Miêu không thể nghi ngờ là rất bình tĩnh, lúc trước nàng còn có chút cảnh giác đối với Lục Diệp.
Nàng nhìn xung quanh một chút, hỏi: “Ngươi ở bên nào?”
Lục Diệp chỉ vào gian phòng mình đã ở đêm qua.
Thẩm Tiểu Miêu chỉ vào một gian khác: “Vậy ta ở bên này!”
Nói xong, hai tay cầm theo mép váy, vui sướng chạy vào trong phòng kia, bận rộn thu dọn một chút.
Lục Diệp vẫn tiếp tục bố trí trận pháp.
Mãi cho đến chạng vạng tối, Thẩm Tiểu Miêu mới bận rộn, lúc chạy đến thoạt nhìn mặt mày xám như tro, nàng nói với Lục Diệp một tiếng: “Ta đi tìm chỗ tắm rửa.”
Chờ đến khi Lục Diệp mở đại trận phòng hộ ra, phóng lên trời, đảo mắt đã không thấy bóng dáng, cũng không biết nàng đi nơi nào.
Đợi đến đêm, Thẩm Tiểu Miêu trở về, Lục Diệp đã vào nhà nghỉ ngơi.
Tích lũy suốt một ngày một đêm, linh khí trời đất trong linh địa càng thêm nồng đậm.
Lúc Lục Diệp ở chiến trường Linh Khê cũng ra vào rất nhiều trụ sở của tông môn trung tâm, linh khí trời đất của mỗi một trụ sở trung tâm của tông môn đều cực kỳ nồng đậm, thích hợp cho các tu sĩ ở trong đó tu hành.
So sánh mà nói, linh khí trong linh địa hiện giờ, so với bất kỳ trụ địa hạch tâm nào của Linh Khê chiến trường đều nồng đậm hơn gấp hai ba lần.
Ở trong hoàn cảnh này, tu sĩ Vân Hà cảnh tu hành tự nhiên là làm ít hưởng nhiều.
Hơn nữa, tình trạng linh địa bây giờ còn chưa hoàn toàn ổn định, đợi sau khi ổn định, nồng độ thiên địa linh khí sẽ còn tăng lên.
Đương nhiên, hiệu suất tu hành như vậy so ra kém hơn so với vận dụng linh ký, có thể ổn định lâu dài, nhân tố không xác định cướp đoạt linh ký quá nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận