Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 1027: Kéo chút người chôn cùng...

Chương 1027: Kéo chút người chôn cùng...
Thời gian trôi qua, theo mỗi canh giờ một lần bộc phát cột sáng màu máu, tu sĩ Vạn Ma lĩnh tụ tập bên cạnh Lục Diệp càng ngày càng nhiều.
Chỉ hai ba canh giờ trôi qua, cường giả Cửu tầng cảnh đi đến đây đã có hơn mười vị, về phần dưới Cửu tầng cảnh, cũng có hơn mấy trăm vị.
Những cường giả Cửu tầng cảnh kia phân tán khắp bốn phía Lục Diệp, bao vây hắn lại, cũng đang thương thảo xem nên xử lý Lục Diệp như thế nào, thậm chí còn không có ý bảo vệ hắn.
Tình huống trước mắt đối với những cường giả này mà nói có chút lúng túng, nhất là ba tu sĩ đã chặn Lục Diệp ở chỗ này trước, vốn dĩ bọn họ có cơ hội ăn mảnh, nhưng lại bị Kim Thân Lệnh cản trở, hiện tại thế cục này, muốn ăn mảnh thì nhất định không thể nào, người tụ tập ở chỗ này nhiều như vậy, nhất định phải chia ra một ít chỗ tốt mới được.
Một phen thương nghị đơn giản, cuối cùng đã có kết quả.
Trước tiên Đàm Thánh rút ra hai phần treo thưởng chém giết Lục Nhất Diệp, đây là ước định lúc trước Đàm Thánh thả tin tức ra cùng rất nhiều cường giả Vạn Ma Lĩnh không có biện pháp thay đổi.
Lấy thêm hai phần, phân cho ba người Hạ Lương.
Có thể chặn Lục Nhất Diệp ở chỗ này, công lao của ba người Hạ Lương là lớn nhất, nếu như không có ba người bọn họ, hiện tại Lục Nhất Diệp khẳng định còn đang trốn chạy, lấy hai thành chỗ tốt là chuyện đương nhiên, đây là điều tất cả mọi người đều thừa nhận.
Còn lại sáu thành, trong đó tam thành tại đây có chín tầng cảnh khác, ba thành còn lại thì chia cho tu sĩ khác.
Tổng thể mà nói, phương án phân phối này không làm cho tất cả mọi người hài lòng, nhưng thế cục như thế, đã không có phương án tốt hơn.
Lục Diệp nghiễm nhiên trở thành một khối thịt cá trên thớt gỗ, người còn chưa chết, đã bị phân chia thành từng phần chỗ tốt, phát ra ngoài.
Thương nghị thỏa đáng, còn lại chính là chờ đợi.
Chờ đợi thời hạn Kim Thân Lệnh biến mất...
Lục Diệp ngồi xếp bằng ở trung tâm đám người, không ngừng nuốt linh đan, khôi phục linh lực của bản thân. Mặc dù hắn không kiêng dè người ngoài, nhưng bên phía Vạn Ma lĩnh lại không có ai tới ngăn cản hắn.
Bởi vì không ngăn cản được, dưới sự bảo vệ của Kim Thân lệnh, bất luận bọn hắn công kích như thế nào, Lục Diệp cũng sẽ không bị thương, làm sao có thể ngăn cản?
Mấy canh giờ trôi qua, linh lực trong cơ thể Lục Diệp đã khôi phục viên mãn, thậm chí hắn còn lấy ra một miếng thịt khô từ trong không gian trữ vật, bắt đầu ăn.
Lạnh nhạt nhìn xung quanh, lại thấy được mấy khuôn mặt quen thuộc.
Đàm Thánh không cần phải nói, hơn một canh giờ trước đã chạy tới, sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm mình, tâm tình rõ ràng rất kém cỏi.
Hắn vốn có hi vọng nhanh chóng giết chết Lục Diệp, lại đi tranh đoạt đệ nhất Liệp Sát bảng, kết quả bây giờ Lục Diệp không chết, thứ hạng của Liệp Sát bảng cũng rơi xuống, thứ nhất căn bản không cần trông cậy vào, chỗ tốt hắn đoạt được khi giết Lục Diệp cũng biến thành hai thành, tổn thất thảm trọng cỡ nào.
Ngụy Khuyết kia cũng tới, đứng cách Đàm Thánh không xa, chuyện trò vui vẻ với người quen biết.
Trong đám người tán loạn, Lục Diệp còn nhìn thấy hai huynh đệ Giang Lưu Tử.
Rất nhiều tu sĩ Vạn Ma Lĩnh, trên mu bàn tay đều nở rộ hào quang đỏ sẫm, duy chỉ có hắn bị đám người bao vây nhiều vòng, trên tay nở rộ hào quang bất đồng, chân chính chính là trong bụi hoa một điểm lam, đặc biệt độc hành.
Nhận thấy được ánh mắt của Lục Diệp, hai huynh đệ Giang Lưu Tử giương mắt nhìn, ánh mắt đối diện nhau, Lục Diệp khẽ vuốt cằm với bọn họ.
Khí độ lạnh nhạt này ngược lại làm cho huynh đệ Giang Lưu Tử sửng sốt, cũng không biết Lục Nhất Diệp gia hỏa này thật không sợ chết hay là giả vờ giả vịt.
Một tên tam tầng cảnh, bị nhiều người ở Vạn Ma lĩnh vây quanh như vậy, khi thời hạn Kim Thân Lệnh đến, chính là ngày chết của hắn, nếu đổi lại là mình, Giang Lưu Tử tự nghĩ mình không thể khí định thần nhàn như Lục Diệp được.
Lục Diệp đang quan sát bốn phía, ấn ký chiến trường chợt có tin tức truyền đến, cúi đầu điều tra, lại là Lý Bá Tiên đưa tin.
"Tiểu sư đệ, đệ ráng chịu đựng, ta liên lạc người tới cứu đệ!"
Lục Diệp bị nhốt ở nơi đây, trong khoảng thời gian ngắn đã ồn ào huyên náo, rất nhiều tu sĩ Vạn Ma lĩnh đều có nghe nói, đang đi về phía bên này, đương nhiên người của Hạo Thiên minh cũng nghe nói.
Chuyện này khiến Lý Bá Tiên sốt ruột, giờ phút này hắn và Phong Nguyệt Thiền trốn ở nơi cách đó hai mươi dặm.
Nhưng hôm nay thế cục, hắn sốt ruột cũng vô dụng, hắn và Phong Nguyệt Thiền đều chỉ có tu vi tứ tầng cảnh, căn bản không có khả năng cứu được Lục Diệp đang bị đông đảo cường giả vây quanh, cho nên bọn họ căn bản không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hiện giờ hai người Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền cũng chỉ có thể cố gắng liên lạc với một ít cường giả Hạo Thiên minh, mời bọn họ ra tay tương trợ.
Nhưng muốn cứu Lục Diệp ra từ trong vòng vây trùng trùng điệp điệp, nếu không có mười mấy hai mươi chín tầng cảnh đồng loạt ra tay thì tuyệt đối không có khả năng, ít người đi cũng là chịu chết, bên phía Vạn Ma lĩnh sẽ không khách khí gì với Hạo Thiên minh.
Nếu như cho bọn hắn đủ thời gian, bằng vào nhân mạch của bọn hắn, liên hệ mười mấy hai mươi cái Cửu tầng cảnh ngược lại là không có vấn đề gì, nhưng trước mắt thời gian khẩn cấp, rất nhiều người cũng không ở phụ cận, chạy tới cũng cần thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận