Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 202: Ta Cam Tâm Tình Nguyện, Ngươi Quản Được Sao???

Chương 202: Ta Cam Tâm Tình Nguyện, Ngươi Quản Được Sao???
Hôm sau, Tạ Kim tiếp tục dẫn mọi người giết ra ngoài, nhưng lúc này không còn cơ hội giao phong với du liệp đội của Tần thị nữa, bởi vì dường như bọn họ đang trốn tránh năm người Tạ Kim, thậm chí du liệp đội vốn có cũng bị chia đến đội giữ núi. Bởi vậy, đám người Lục Diệp chỉ có thể phối hợp với công kiên đội nhà mình, chiếm đỉnh núi của địch nhân.
Thế như chẻ tre!
Từng ngọn núi đã bị chiếm xuống.
Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, Tần thị đã mất đi tám ngọn núi. Lúc ban đầu Tần thị chiếm cứ hai mươi lăm ngọn núi, lúc trước cướp được hai tòa từ trong tay Thanh Vũ Sơn, hiện giờ chẳng những phải nôn ra toàn bộ, còn mất ngược lại sáu tòa.
Trong đại điện ở ngọn núi trung tâm, sắc mặt Tần Vạn Lý đã khó coi như cha chết mẹ chết.
Căn cứ theo tình huống xem được trên Ảnh Nguyệt Bàn, trong một trăm ngọn núi, Tần thị chỉ còn lại có mười chín tòa, Thanh Vũ Sơn ba mươi hai tòa, Thái La Tông chiếm cứ lớn nhất, chừng bốn mươi chín tòa, gần như đã chiếm cứ một nửa số lượng.
Con số này rất khủng bố, phải biết rằng trước kia dù Thanh Vũ Sơn chiếm ưu thế, thì một lần nhiều nhất cũng chỉ chiếm được bốn mươi sáu ngọn núi mà thôi.
Con số bốn mươi chín đã phá vỡ kỷ lục của những năm trước rồi.
Lại nói, có thể xuất hiện tình huống như vậy, chủ yếu là vì ba ngày nay, Thanh Vũ Sơn vừa công chiếm địa bàn Tần thị, vừa bỏ qua cho địa bàn của mình, mỗi khi Thái La Tông có công kiên đội đến đánh, đội ngũ giữ núi đều sẽ rút lui sớm, chắp tay nhường lại ngọn núi nhà mình.
Như vậy có thể tránh được một ít tổn thất không cần thiết, cũng có thể bảo đảm chiến lực của đội giữ núi.
Mục đích của Thang Vũ rất đơn giản, không giao phong với Thái La Tông vội, cứ đánh tàn Tần thị trước, chờ đến lúc rảnh tay, mới thu thập Thái La Tông.
Tần Vạn Lý không phải kẻ ngốc, đương nhiên đã nhìn ra điểm này, nhưng nhìn ra là một chuyện, giải quyết lại là chuyện khác? Quy tắc bày ra ở chỗ này, từng ngọn núi kia đại biểu cho danh ngạch tiến vào Long tuyền, Tần thị cũng không thể mặc kệ không thèm.
"Thang sư huynh, chuyện này có chút quá đáng rồi?" Tần Vạn Lý mang vẻ mặt sầu não nhìn Thang Vũ.
"Làm sao mà quá đáng?" Thang Vũ thản nhiên nói một tiếng: "Thanh Vũ Sơn ta làm việc trong quy tắc, không hề phá hư khế ước, sao lại nói như vậy? Tần thị ngươi muốn chia một chén canh trong Long tuyền, đương nhiên phải trả giá đắt."
Trong lòng Tần Vạn Lý tự nhủ, nhưng cái giá này đắt đến biến thái rồi.
Trong ba ngày chinh chiến này, đệ tử nhà bọn họ đã tử thương đã hơn trăm, Tần gia đâu chịu được giày vò như vậy?
Trên Ảnh Nguyệt Bàn lại có một nhóm điểm sáng màu xanh tiến vào nơi đóng quân thuộc ngọn núi của điểm sáng màu đỏ, rõ ràng là muốn tiến hành công kích.
Tần Vạn Lý so sánh một chút về nhân số và tu vi song phương, lại hé miệng thở dài. Lần này chắc chắn là không thủ được rồi, chỉ không biết là bên họ sẽ phải chết bao nhiêu người nữa đây?
Sắc mặt gã biến hóa vài lần, cuối cùng mới trầm giọng nói: "Thang sư huynh, Tần gia ta muốn mười tám ngọn núi."
Thang Vũ giương mắt nhìn gã, khóe miệng nhếch lên: "Được!"
Tần Vạn Lý thở ra một hơi, vội vàng thúc giục ấn ký chiến trường phát ra mệnh lệnh.
Chỉ chốc lát sau, điểm sáng màu đỏ trên ngọn núi kia bắt đầu rút lui, một đám điểm sáng màu xanh trào lên ngọn núi, không cần tốn nhiều sức đã chiếm cứ được nơi này.
Tần Vạn Lý lặng lẽ liếc mắt nhìn Hàn Già Nguyệt một cái, quả nhiên đã nhìn thấy Hàn Già Nguyệt đang trừng mắt nhìn mình, gã chỉ có thể bất đắc dĩ cười một tiếng.
Tần gia bọn họ không chịu nổi giày vò, vừa rồi gã nói với Thang Vũ bên mình muốn mười tám ngọn núi, ý ngoài lời chính là ngươi đừng tới đánh ta nữa, sau này ta sẽ không ra ngoài làm ầm ĩ...
Thang Vũ cũng đáp ứng yêu cầu này rồi.
Cho nên chuyện còn lại chính là tranh đấu giữa Thanh Vũ Sơn và Thái La Tông.
Đương nhiên điều này sẽ khiến Hàn Già Nguyệt rất bất mãn, nhưng bất mãn thì thế nào? Tần gia vốn đang ở một bên xem kịch rất vui, Hàn Già Nguyệt lại nhất định muốn bọn họ nhúng tay vào. Rồi sau khi bọn họ xen vào, chẳng những đã tử thương rất nhiều tộc nhân, lại chỉ còn mười tám ngọn núi, ngược lại Thái La Tông bên này chẳng những không có tổn thất gì, còn chiếm gần một nửa đỉnh núi.
Hiển nhiên Hàn Già Nguyệt cũng biết băn khoăn của Tần gia.
Bọn họ là một gia tộc mới quật khởi được ba mươi năm, nội tình không thể hùng hậu như hai nhà kia được. Cho nên nàng cũng không định bắt ép Tần Vạn Lý cái gì, chỉ trừng mắt liếc gã một cái đã quay đầu lại, nhìn Thang Vũ: "Hèn hạ!"
"Không có tài cán gì mới gào thét!" Thang Vũ thản nhiên nói một tiếng.
Trong lòng Hàn Già Nguyệt cuồn cuộn lửa giận: "Có gan đến chiến! Cứ mãi phòng thủ mà không chiến, còn tính là nam nhân không? Thanh Vũ Sơn các ngươi đều là con rùa sao?"
"Ngươi muốn chiến?" Thang Vũ quay đầu nhìn nàng: "Vậy như ngươi mong muốn."
Gã vừa dứt lời, thế cục trên Ảnh Nguyệt Bàn bỗng đột biến.
Chỉ thấy nơi giao nhau giữa địa bàn hai nhà, từng đợt lại từng đợt điểm sáng màu xanh xuất động, đánh tới ngọn núi mà điểm sáng màu đen chiếm cứ.
Khóe miệng Thang Vũ lộ ra nụ cười châm chọc: "Sạp hàng lớn như vậy, ngươi có lo được hết không?"
Mỗi nhà chỉ có chừng đó đệ tử, cho nên khi tham gia Long Tuyền hội, cũng không phải cứ chiếm lấy nhiều ngọn núi là tốt, chiếm cứ quá nhiều ngọn núi, sẽ khiến lực lượng phòng thủ sẽ trở nên yếu kém.
Ví dụ như hiện giờ, mặc dù Hàn Già Nguyệt đã cố gắng hết mức để tăng cường hàng phòng ngự trên các đỉnh núi tiền tuyến, nhưng so với lực tiến công của địch nhân thì vẫn yếu hơn một chút. Và một khi Thanh Vũ Sơn tới xâm phạm, phần thắng của Thái La Tông rất nhỏ.
"Ta cam tâm tình nguyện, ngươi quản được sao?" Hàn Già Nguyệt cắn răng, tức giận.
Ngay sau đó, nàng lập tức hạ xuống từng mệnh lệnh, rất nhanh một đám điểm sáng màu đen đang lỏng lẻo rời rạc, phân bổ khắp rừng, lại không ngừng xông về phía tiền tuyến, bổ sung lực lượng phòng ngự.
Thang Vũ thấy được một màn này, khóe miệng hơi nhếch lên.
Tần Vạn Lý muốn nói lại thôi. Gã vừa ngẩng đầu đã đối diện với ánh mắt sắc bén của Thang Vũ, khóe miệng hơi giật giật, lại không dám nói ra lời nào nữa.
Gã sợ sau khi mình nói, những điểm sáng màu xanh kia sẽ chuyển hướng giết tới ngọn núi của Tần gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận