Nhân Đạo Đại Thánh

Nhân Đạo Đại Thánh - Chương 2065: Tế thủy trường lưu (length: 12165)

Lục Diệp chỉ cảm thấy ngực hơi tê rần, rõ ràng là mấy đạo Ngự Thủ linh văn đều đã vỡ nát.
Kế đó, một luồng sức mạnh khủng bố tột độ truyền đến từ bàn tay khiến hắn suýt nữa không giữ được cánh tay con tinh thú kia, mấy lần bị nó thoát ra!
Cùng lúc ấy, trường đao chém xuống!
Dưới nham thạch truyền đến tiếng kêu quái dị "C-K-Í-T..T...T", khí tức hung hãn nhanh chóng xa dần.
Lục Diệp giữ vững thân hình, vội vàng nhìn xuống ngực, thấy máu tươi thấm ra trên áo, hiển nhiên là bị thương trong lúc bị đánh lén vừa rồi, nhưng hắn cảm giác được, đây chỉ là vết thương ngoài da, Ngự Thủ linh văn đã đỡ cho hắn một đòn chí mạng.
Nhìn lại Bàn Sơn Đao, một vòng máu tươi đỏ thẫm hiện trên lưỡi đao.
Hắn hừ lạnh một tiếng, không chút do dự, lao thẳng xuống nham thạch.
Lần này xem ngươi chạy đi đâu!
Trong lòng hắn âm thầm quyết tâm, dù thế nào hôm nay cũng phải trừ hậu họa, nếu không sau này cứ bị con quái vật này nhòm ngó thì làm sao an tâm ôn dưỡng kỳ hỏa?
Hai bóng người, một trước một sau, lao vào trong lòng Cự Hồng tinh, tốc độ đều rất nhanh.
Con Nhật Chiếu tinh thú kia tuy hoảng nhưng không loạn, mấy ngày trước Lục Diệp cũng từng truy sát nó như thế này rồi, nhưng rất nhanh bị nó bỏ rơi.
Nó nghĩ lần này cũng vậy.
Nhưng nó không ngờ rằng, lần này dù có cố gắng thế nào, nguy hiểm sau lưng vẫn bám riết không buông, không tài nào thoát khỏi.
Cuộc rượt đuổi này kéo dài mấy ngày, người và thú đã đi sâu vào trong lòng Cự Hồng tinh, nhiệt độ xung quanh cao đến mức đáng sợ, vượt xa nhiệt độ ở bề mặt Cự Hồng tinh, nhiệt độ như thế này, cho dù là Nhật Chiếu đỉnh phong cũng chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị tan chảy.
Tinh thú có thể chịu đựng được là nhờ thiên phú dị bẩm, loài tinh thú kỳ lạ này vốn ưa thích sức nóng, ngay cả Tinh Túc cũng có thể sống sót trong Cự Hồng tinh, huống hồ là con Nhật Chiếu tinh thú này.
Khả năng chịu đựng nhiệt độ cao khủng khiếp của nó không phải chủng tộc nào cũng sánh được.
Lục Diệp có thể chịu đựng được là nhờ sự bảo vệ của Thiên Phú Thụ.
Những sợi rễ vô hình lan khắp cơ thể, khiến hắn không cảm thấy chút nóng bức nào.
Một lúc sau, Lục Diệp bỗng cảm thấy bụng hơi chướng, cảm giác này hắn chưa từng gặp, khiến hắn giật mình, cẩn thận kiểm tra thì mới phát hiện, Thiên Phú Thụ đã tích trữ năng lượng đến mức tối đa.
Trong lúc nhất thời vừa buồn cười vừa khổ sở.
Từ sau khi Thiên Phú Thụ ba lần biến đổi, năng lượng dự trữ chưa bao giờ đạt tới giới hạn, không ngờ lần này lại có thu hoạch ngoài mong đợi, môi trường đặc thù này rất thích hợp để Thiên Phú Thụ tích trữ năng lượng.
Nhưng hắn đang truy đuổi con Nhật Chiếu tinh thú này, trừ bỏ hậu họa.
Coi như niềm vui ngoài ý muốn vậy.
Mà sau mấy ngày chờ đợi, dưới mắt hẳn là cũng sắp được rồi.
Lúc này, khí tức của con tinh thú đang bỏ chạy phía trước rõ ràng yếu hơn trước rất nhiều, không phải do bị truy sát mà tiêu hao, mà là vết thương trên người nó đang ngày càng trầm trọng.
Loài tinh thú này có thể chất mạnh mẽ, vết thương bình thường chẳng đáng kể gì, trong Cự Hồng tinh này là nơi chữa thương tốt nhất cho nó, nhưng vết thương do Bàn Sơn Đao gây ra lại khác, Liêu chi lực quấn quanh, vết thương không những không thể khép lại mà còn liên tục bị xé rách, khiến tinh lực và thể lực của tinh thú bị tiêu hao rất nhiều.
Lục Diệp cũng dựa vào sự chỉ dẫn của Liêu chi lực mới có thể truy sát không ngừng, nếu không đã sớm mất dấu đối phương.
Vung tay lên, Bàn Sơn Đao chỉ về phía trước, hơi rung lên.
Vô hình ba động tỏa ra, con Nhật Chiếu tinh thú đang bỏ chạy phía trước thân hình lảo đảo, vết thương đột nhiên rách toạc, máu tươi bắn ra, trong miệng phát ra những tiếng chi chi dồn dập.
Nhân cơ hội này, Lục Diệp nhanh chóng đuổi theo, vài cái lướt qua đã đến gần con tinh thú kia.
Tinh thú hiển nhiên cũng nhận ra tình thế nguy hiểm, biết mình không thể chạy thoát, lúc này quay người lại, vẻ mặt dữ tợn lao về phía Lục Diệp, ra dáng cho dù chết cũng muốn kéo hắn chết cùng.
Lục Diệp thần sắc bình tĩnh, dây dưa với đối phương lâu như vậy, hắn đã nắm rõ nội tình của con tinh thú này, thể chất rất mạnh, lực lượng rất lớn, mượn nhờ hoàn cảnh đặc thù của Cự Hồng tinh, hành động cũng rất bí mật, nhưng nếu đối kháng trực diện thì không thể nào là đối thủ của hắn.
Nếu như không ở đây, hắn hoàn toàn có thể thôi động lực lượng thần hồn áp chế nó, bởi vì nhược điểm lớn nhất của tinh thú chính là hồn lực không mạnh, trừ một số ít tinh thú đặc thù ra, đại đa số tinh thú đều có nhược điểm này.
Nhưng hoàn cảnh nơi này không tốt, nhiệt độ quá cao, thần niệm của Lục Diệp tùy tiện rời khỏi thân thể tất nhiên phải chịu đựng sự thiêu đốt đau đớn.
Đao quang lóe lên, một đóa hoa sen khổng lồ đột nhiên nở rộ, vô số cánh hoa bay lượn, cắt chém khắp nơi.
Tiếng chi chi càng thêm gấp gáp, chỉ một chiêu Liên Nhật thi triển, đã khiến con tinh thú này thương càng thêm thương, nhất thời choáng váng.
Lục Diệp lại chém ra một đao, ẩn hiện tiếng thú gầm gào thét vang lên, dường như có đầu mãnh thú chợt hiện, nhe nanh lao về phía con tinh thú kia.
Nham tương bốn phía trong nháy mắt dạt ra!
Tấn thăng Nhật Chiếu xong, một chiêu một thức của Lục Diệp đều chứa đựng uy năng khủng khiếp, thực lực tăng lên so với Nguyệt Dao đơn giản không thể so sánh.
Con Nhật Chiếu tinh thú kêu lên một tiếng rồi bay ra, lồng ngực lõm xuống một mảng lớn, trông vô cùng thê thảm.
Lục Diệp sấn bước tiến lên, Bàn Sơn Đao đâm thẳng tới, muốn đuổi cùng giết tận!
Đối mặt với một đao này, con tinh thú đã bị thương nặng không còn sức chống đỡ.
Nhưng mà một đao này của Lục Diệp cuối cùng không đâm xuống, trường đao dừng lại khi chỉ cách đầu đối phương một tấc.
Ánh sáng màu đỏ rực rỡ chiếu xuống, Lục Diệp có thể nhìn thấy rõ ràng sự hoảng sợ trong mắt con tinh thú, trên người nó đầy máu, nhưng nó lại há miệng ra, phun ra một luồng sáng đỏ to bằng đầu ngón tay.
Lục Diệp cảm nhận một chút, kinh ngạc phát hiện luồng sáng đỏ này chứa đựng năng lượng Hỏa hệ cực kỳ tinh thuần, thoạt nhìn giống như Viêm Nhật chi tinh mà hắn đã mua trên Vạn Tượng Hải trước kia, nhưng phẩm chất rõ ràng cao hơn nhiều, cũng tinh khiết hơn.
Viêm Nhật chi tinh là loại tài nguyên Hỏa hệ, được các tu sĩ rèn luyện bằng thủ đoạn và pháp môn đặc thù, trong môi trường như Cự Hồng tinh này, sau đó lấy ra buôn bán, đổi lấy tài nguyên tu hành mình cần.
Lục Diệp không ngờ rằng, con tinh thú trước mặt này lại có bản lĩnh này, hơn nữa xem ra còn là bản lĩnh thiên phú.
Quan sát kỹ đối phương, trong mắt con tinh thú không chỉ có sự sợ hãi, còn có cả sự cầu xin.
Nó hiển nhiên là sợ hãi, biết mình không phải đối thủ của Lục Diệp, lại không thể chạy thoát, liền dùng cách này để cầu xin tha thứ.
Về phần tại sao lại phun ra Viêm Nhật chi tinh, cũng không khó hiểu, các tu sĩ đến Cự Hồng tinh, cơ bản đều sẽ dùng thủ đoạn của mình để rèn luyện Viêm Nhật chi tinh, hoặc là mang về bán, hoặc là tự mình luyện hóa hấp thu.
Chỉ có Lục Diệp, cho dù là nhiên liệu dự trữ của Thiên Phú Thụ, hay là kỳ hỏa được uẩn dưỡng trong Hỏa Hồ Lô đều không cần đến quá trình này.
Con tinh thú này hẳn là đã nhìn thấy tu sĩ khác rèn luyện vật này, nên mới phun ra nó.
Như vậy xem ra, con tinh thú này có trí khôn nhất định, biết nên chịu thua thì phải chịu thua, cũng biết phải dâng cái gì mới khiến Lục Diệp động lòng.
Nó chắc chắn đã thành công, nếu lúc nãy hành động chậm trễ thêm chút nữa thì giờ này tinh hạch của nó đã bị Lục Diệp lấy đi rồi.
Lục Diệp đưa tay chộp một cái, hút lấy Viêm Nhật chi tinh lại gần, sau đó lấy Hỏa Hồ Lô ra, miệng hồ lô lóe lên một cái, trực tiếp nuốt Viêm Nhật chi tinh vào, kỳ hỏa bên trong lập tức lớn mạnh thêm.
"Còn nữa không?" Lục Diệp truyền âm hỏi.
Tinh thú không phản ứng, hiển nhiên là không hiểu.
Lục Diệp cầm Hỏa Hồ Lô ra hiệu vài lần, tinh thú lúc này mới hiểu ra, có chút khó khăn há miệng, lại phun ra một đạo Viêm Nhật chi tinh nữa.
Lục Diệp hai mắt sáng lên, quả nhiên là còn!
Thu lấy Viêm Nhật chi tinh bằng Hỏa Hồ Lô xong, lại nhìn về phía đối phương.
Tinh thú luống cuống, Lục Diệp sầm mặt xuống, cầm Bàn Sơn Đao ra hiệu với nó, ý đe dọa rất rõ ràng.
Tinh thú tỏ vẻ cực kỳ sợ hãi, lúc này mới bất đắc dĩ há miệng, lần thứ ba phun ra Viêm Nhật chi tinh.
Nhưng lần này, Lục Diệp nhận thấy tinh thần của nó trở nên cực kỳ uể oải, hơn nữa Viêm Nhật chi tinh phun ra lần này chất lượng cũng kém hơn hai lần trước.
Chẳng lẽ đã đến giới hạn?
Nghĩ vậy, Lục Diệp vẫn muốn xác nhận thêm, sau khi dùng Hỏa Hồ Lô thu Viêm Nhật chi tinh, hắn trực tiếp gác Bàn Sơn Đao lên cổ đối phương.
Tinh thú tỏ vẻ tuyệt vọng...
Thấy vậy, Lục Diệp chắc chắn rằng đây đúng là giới hạn của nó.
Nếu vậy... con tinh thú này rất có ích.
Nó có thể luyện ra Viêm Nhật chi tinh, chắc chắn có thể tăng tốc độ thai nghén kỳ hỏa, giết nó tuy rằng tinh hạch Nhật Chiếu cấp cũng có tác dụng, nhưng chẳng khác nào mổ gà lấy trứng, ngược lại giữ nó lại mới là nguồn lợi lâu dài.
Chỉ là con vật này trí khôn không cao, giao tiếp có phần khó khăn, lại không biết hiệu suất luyện ra Viêm Nhật chi tinh của nó ra sao, việc này cần kiểm chứng thêm.
Lục Diệp đang nghĩ cách giao tiếp với nó thì tinh thú bỗng nhiên nghĩ ra điều gì, vội vàng kêu Lục Diệp, rồi lại sợ hãi liếc nhìn trường đao trên cổ mình.
Lục Diệp hiểu ý, thu đao lại vẫn không quên dọa nó: "Đừng hòng chạy, chạy là chết!" Tinh thú không hiểu hắn nói gì, thoắt cái đã chạy về một hướng nào đó, tốc độ không nhanh, chủ yếu là bây giờ nó quá yếu.
Lục Diệp sợ nó chết nên thôi động Bàn Sơn Đao, hóa giải hơn phân nửa lực lượng trói buộc trên người nó.
Một người một thú quay lại, giảm bớt sự trói buộc, tinh thần của con thú này dường như dần hồi phục, nó vừa chạy vừa phát ra âm thanh kỳ lạ.
Lục Diệp không hiểu nó đang làm gì.
Cho đến hơn nửa ngày sau, khi một con tinh thú khác đến gần, Lục Diệp mới hiểu ra, con vật này đang gọi đồng bọn!
Đến là một con Nguyệt Dao tinh thú, vừa gặp Lục Diệp, con Nguyệt Dao tinh thú rõ ràng hoảng sợ, gầm gừ với Lục Diệp.
Con Nhật Chiếu tinh thú liền đấm một cái lên đầu nó, đánh cho con Nguyệt Dao choáng váng, cuối cùng cũng ngoan ngoãn.
Hai con tinh thú tụ lại với nhau, không biết trao đổi bằng cách nào, con Nguyệt Dao liền há miệng phun ra một đạo Viêm Nhật chi tinh.
Lục Diệp sáng mắt ra, không nhịn được vui mừng: "Tốt tốt tốt, rất tốt!"
Hoàn toàn không ngờ rằng, con Nhật Chiếu tinh thú này lại có thể mang đến cho hắn kinh hỉ như vậy!
Hắn vốn không có ý định giết đối phương, dù sao trong mắt hắn, con Nhật Chiếu tinh thú này chính là một con gà đẻ trứng vàng.
Nhưng nếu đối phương còn có thể triệu hoán đồng bọn đến cung cấp Viêm Nhật chi tinh, vậy thì không phải một con gà, mà là cả một đàn gà. . . ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận