Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 734: Hắn đang ở đâu? 2

Chương 734: Hắn đang ở đâu? 2
Trong một sơn động bí mật trong rừng, Lục Diệp bố trí Truyền Tống Trận.
Quyết định của bên Vạn Ma lĩnh đúng là không sai, giờ phút này Lục Diệp quả thật đã đến mức không còn sức lực, chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, cho dù hắn có thể không ngừng nuốt linh đan để bổ sung linh lực, loại chiến đấu có tần suất cao cường độ cao này cũng làm cho linh lực bản thân vào không đủ bù.
Giờ phút này, một thân linh lực của hắn chỉ còn lại không đến hai phần, mặc dù còn có sức đánh một trận, nhưng thực sự không còn ý định đó nữa.
Chiến đấu mấy ngày, dù cho hắn có Linh văn ngự thủ cũng không tránh khỏi thụ thương, hơn nữa, Linh thuyền của hắn sắp hỏng rồi.
Tu sĩ Linh Khê cảnh nếu không có linh khí phi hành, dưới thế cục như vậy, cơ bản không khác gì chờ chết.
Cho nên phải nhanh chóng trở về Vạn Độc Lâm tu dưỡng.
Nơi đây cách bên ngoài Vạn Độc Lâm không đến năm mươi dặm, cách truyền tống mẫu trận mà hắn lưu lại chưa đến trăm dặm, nếu như hết thảy thuận lợi thì có thể truyền tống trở về.
Thật ra Lục Diệp có thể lựa chọn đánh trở về Vạn Độc Lâm, hắn có thể từ trong rừng Vạn Độc đánh ra, đương nhiên cũng có bản lĩnh đánh trở về, nhưng như vậy sẽ bại lộ hành tung của hắn, đến lúc đó Vạn Ma Lĩnh lại vây quanh Vạn Độc Lâm, lần sau hắn đi ra còn phải phí một chút công sức.
Mượn dùng truyền tống trận thì không có cái băn khoăn này, ai cũng không biết hắn đi nơi nào, có thể nói là thần không biết quỷ không hay.
Chờ hắn đến Vạn Độc Lâm cẩn thận tu dưỡng, tu sĩ Vạn Ma lĩnh còn phải tìm kiếm tung tích của hắn, giống như ruồi nhặng không đầu di chuyển lung tung.
Loại cảm giác đem ngàn vạn kẻ địch đùa bỡn trong lòng bàn tay này thật không tệ.
Trận kỳ đánh xuống, tạo ra khung hình truyền tống trận, Lục Diệp lại thôi thúc linh lực hoàn thiện cấu tạo bên trong trận pháp, dùng Linh văn hư không làm hạch tâm, sau đó hơi điều chỉnh một chút.
Đứng trong Truyền Tống Trận, Lục Diệp thúc giục linh lực, kích phát trận pháp.
Sau một khắc, hắn sinh ra một loại cảm giác hoà mình khi thấy trận pháp dưới chân và tòa trận pháp phía xa.
Hết thảy đều thuận lợi, trận pháp dưới chân đã thành lập liên hệ với trận mẫu trong rừng vạn độc.
Nhưng mà hồi tưởng lại cảm giác truyền tống, sắc mặt của Lục Diệp liền có chút phát khổ.
Cắn răng một cái, kích hoạt trận pháp hoàn toàn!
Tâm trí hắn đột nhiên trầm xuống, cảm giác một cước đạp xuống vực sâu không đáy kia lại một lần nữa rơi xuống. Cùng lúc đó, bốn phía thân thể truyền đến lực áp bách cường đại, như có một bàn tay vô hình không ngừng khiến hắn bẹp bẹp lại. Trong quá trình này, hắn hoàn toàn vô lực phản kháng, chỉ có thể thúc giục linh lực hộ thân...
Cảm giác sảng khoái, một lời khó nói hết.
Gần như ngay sau khi Lục Diệp thúc giục truyền tống trận, một đội tu sĩ Vạn Ma lĩnh dò xét tung tích của hắn đã nhận ra linh lực dao động ở nơi này, rất nhanh, tin tức truyền ra bốn phương, tu sĩ xung quanh nhanh chóng hội tụ lại.
Chỉ chốc lát sau, chỗ cửa động bí mật kia đã đứng đầy thân ảnh tu sĩ, ngay cả trên bầu trời cũng bày ra thiên la địa võng, chỉ chờ Lục Diệp hiện thân liền giết chết hắn!
“Xác định hắn ở chỗ này?” Có tu sĩ Thiên Cửu bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Tu sĩ phát hiện động tĩnh ở nơi này đáp: “Người của chúng ta không tiến vào nơi đây, nhưng nơi này lại có sóng linh lực truyền ra, chắc hẳn là Lục Nhất Diệp kia.”
“Hình như không có mùi vị của người sống...”
“Để ta vào xem sao?” Một gã tu sĩ cao lớn vạm vỡ hỏi.
“Cẩn thận có bẫy!” Ngày đó tu sĩ thứ chín lắc đầu: “Lục Nhất Diệp kia tinh thông trận đạo, tùy tiện tiến vào nói không chừng sẽ rơi vào cạm bẫy do hắn giăng ra, có người Yểm sư hoặc là người của lưu phái ngự thú ở đây không?”
“Ta là Yểm sư.” Có tu sĩ diện mạo bình thường đứng ra.
“Điều tra tình huống bên trong.”
Vị Yểm sư kia gật đầu, lấy từ trong túi trữ vật ra một vật trông như một con mèo con, thúc giục linh lực kích hoạt. Con mèo nhỏ kia linh hoạt vọt vào trong hang núi.
Sau một khắc, linh lực dao động kịch liệt từ bên trong truyền ra, tựa như có thứ gì đó nổ tung, ánh lửa hung mãnh theo cửa hang phun ra, khiến cho một đám tu sĩ nhìn thấy mà trong lòng run sợ, thầm mắng Lục Nhất Diệp kia quả nhiên gian trá, nơi này thật sự là một cạm bẫy, nếu không phải là Yểm sư để cho cơ quan thú đi vào dò đường, cho dù là ai đi vào bên trong cũng không có kết cục tốt.
May mà bọn họ đủ cẩn thận, để Yểm sư phái cơ quan thú dò đường.
“Có trận tu không?” Tu sĩ Thiên Cửu vừa lên tiếng lại hỏi một tiếng.
Lần này có không ít người đứng ra.
Hắn tiện tay chỉ mấy cái: “Vào xem với ta.”
Dưới sự dẫn dắt của hắn, một nhóm mấy người cất bước tiến vào trong động.
Rất nhanh lại đi ra.
Bên trong không tra ra được quá nhiều manh mối hữu dụng, duy nhất có thể xác định là, Lục Nhất Diệp kia quả thật từng ở bên trong, bày ra một tòa đại trận bạo liệt, về phần những thứ khác, liền nhìn không ra, bởi vì bên trong đã bị bạo liệt trận nổ tung một mảnh hỗn độn, ngay cả trận kỳ lưu lại cũng bị triệt để phá hủy.
Nửa canh giờ trước, Vạn Ma lĩnh bên này mất đi bóng dáng của Lục Nhất Diệp, sau đó hắn dừng lại ở đây, như vậy vấn đề đã đến...
Bây giờ hắn đang ở nơi nào?
Một mảnh đất Phong Thiên Tỏa Địa này là tu sĩ Vạn Ma lĩnh, cho dù Lục Nhất Diệp có bản lĩnh lớn cỡ nào cũng đừng mơ chạy thoát, nhưng hết lần này tới lần khác lại không tìm được hắn.
Điều này khiến cho một đám người Vạn Ma lĩnh nghĩ mãi mà chẳng hiểu ra .
Cuối cùng nhận định Lục Diệp đại khái là có thủ đoạn ẩn nấp nào đó, tránh thoát sự điều tra của bọn họ.
Sự tình trở nên khó giải quyết, nếu như Lục Nhất Diệp kia thật sự có loại thủ đoạn ẩn nấp không thể tưởng tượng này, vậy phải làm thế nào mới có thể tìm được hắn?
Cùng lúc đó, chỗ sâu trong Vạn Độc Lâm, nơi bị bao phủ bởi độc chướng, thân ảnh của Lục Diệp đột ngột xuất hiện, không có gì bất ngờ xảy ra, truyền tống xuất hiện một chút sai lệch, không có truyền tống đến trận phụ trận, nhưng hẳn là cách trận phụ cũng không quá xa.
Giờ phút này dưới chân hắn treo trên không, rõ ràng là giữa không trung. Côn Bằng vừa hiện thân, thân hình cấp tốc rơi xuống.
Cách mặt đất hơn mười trượng, độ cao này, Lục Diệp còn có thể chịu đựng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận