Nhân Đạo Đại Thánh

Nhân Đạo Đại Thánh - Chương 690: Bá Đao Thuật (length: 12075)

Bá Đao sơn trang và Thần Ý môn cùng thuộc Phong Châu, giữa hai bên tự nhiên không thể tránh khỏi chút va chạm, nhất là Diệp Anh và môn chủ Thần Ý môn Hùng Thiết Sơn lúc trẻ còn có một đoạn ân oán nên Diệp Hùng mới chọn lựa cấu kết với Thần Ý môn, bởi vì hắn biết, chỉ cần mình tiết lộ hành tung của Diệp Anh, Thần Ý môn chắc chắn sẽ hành động.
Sự thật đúng như vậy, Thần Ý môn bên kia không phụ sự kỳ vọng của hắn, Hùng Thiết Sơn đích thân xuất thủ, suất lĩnh tám vị trưởng lão trong môn bố trí mai phục, một lần chém giết Diệp Anh.
Chuyện sau đó liền đơn giản, cùng lúc môn chủ Thần Ý môn ra tay, phó môn chủ Bàng Vạn Hải cũng dẫn một đám người mạnh tấn công Bá Đao sơn trang, khiến cho mấy người anh của Diệp Lục đều tử trận, chỉ có Diệp Lục và Diệp Lưu Ly liều chết chạy thoát.
Mấy ngày sau, Bàng Vạn Hải vẫn chưa vội rời đi, mà ở lại đó lĩnh hội Bá Đao Thuật, thu được chút thành quả, kết quả tối nay lại cảm nhận được từ đâu đó trong trang truyền đến động tĩnh giao thủ kịch liệt, kinh ngạc bèn đến xem xét.
Đến gần chiến trường, nhìn lên, chỉ thấy giữa đống đổ nát tường xiêu, hai bóng người đan xen di chuyển, đao quang lăng lệ lóe lên.
Một người trong đó chính là Diệp Hùng mà hắn mới chia tay không lâu, còn người kia đúng là Diệp Lục đáng lẽ đã chạy trốn.
Điều này khiến Bàng Vạn Hải rất kinh ngạc, hắn thấy, Diệp Lục rõ ràng chỉ có tu vi Vân Hà sáu tầng cảnh, lúc này lại có thể đánh ngang ngửa với Diệp Hùng.
Hắn ít nhiều cũng biết thực lực của Diệp Hùng, mạnh hơn đám trưởng lão của Thần Ý môn một bậc, toàn bộ Thần Ý môn, cũng chỉ có hắn và môn chủ Hùng Thiết Sơn mới có thể áp chế được, tên Diệp Lục này làm sao lại mạnh như vậy?
Quan sát một hồi, hắn phát hiện tu vi cảnh giới của Diệp Lục tuy kém hơn Diệp Hùng, nhưng dù là tốc độ xuất đao hay lực đạo, đều không kém chút nào, mà dường như do còn trẻ nên tốc độ phản ứng còn nhanh hơn Diệp Hùng, đây chính là nguyên nhân hắn có thể lấy yếu chống mạnh.
Tên này không thể giữ!
Ý nghĩ này lập tức nảy ra trong đầu Bàng Vạn Hải, sáu tầng cảnh đã lợi hại như vậy, nếu cho hắn đủ thời gian, để hắn tấn thăng lên tám, chín tầng cảnh, ắt sẽ là hậu hoạn vô cùng.
Mặc dù không rõ tại sao tiểu tử này lại quay về Bá Đao sơn trang, nhưng đây chính là cơ hội tốt nhất để giết hắn. Trong lòng Bàng Vạn Hải sát khí bừng bừng. Bên kia, Diệp Hùng đang giao đấu với Lục Diệp càng đánh càng kinh hãi, hắn phát hiện dựa vào thực lực hiện tại của mình, lại không làm gì được cháu trai của mình, điều này khiến hắn vừa sợ vừa giận.
Hắn cảm nhận được Bàng Vạn Hải đến, cũng cảm nhận được sát khí cuồn cuộn trên người Bàng Vạn Hải.
Nhưng con trai duy nhất của hắn chết trong tay Lục Diệp, hắn càng muốn tự tay giết Lục Diệp để báo thù cho con, nếu để Bàng Vạn Hải nhúng tay, dù giết được đối phương, trong lòng hắn cũng sẽ không thoải mái.
Vì vậy, cùng lúc phát giác được sát khí của Bàng Vạn Hải, vẻ mặt Diệp Hùng trở nên kiên quyết, cuối cùng, vẫn phải sử dụng thức đao thuật kia. Trường đao đánh xuống, một đao này là toàn lực bộc phát của Diệp Hùng, kèm theo một tiếng leng keng vang dội, thân hình hắn và Lục Diệp đều chấn động một chút, mỗi người lùi lại phía sau. Đúng lúc này, trong lòng Lục Diệp bỗng dưng cảnh báo, nguồn gốc của sự cảnh báo đó không phải từ Bàng Vạn Hải đang rình rập, mà chính là Diệp Hùng đang giao đấu với hắn.
Hắn nhìn lên, chỉ thấy Diệp Hùng cách đó không xa đang ngồi nửa người, hai tay dựng thẳng, một tay cầm đao bất động, tay kia chỉ lên thân đao rồi xoay một vòng, linh lực rót vào, trường đao trong nháy mắt tỏa ra ánh sáng chói mắt, thân đao sáng như gương phản chiếu ánh mắt lạnh lùng của Diệp Hùng.
Đao Bá Thuật!
Lục Diệp giật mình, mặc dù hắn không hiểu gì về cái gọi là Đao Bá Thuật, nhưng thấy Diệp Hùng khí thế đột biến, lập tức hiểu gã muốn làm gì.
Đao Bá Thuật tuy là Diệp Anh có được nhờ truyền thừa Thượng Cổ, nhưng Diệp Hùng thân là Nhị trang chủ của Bá Đao sơn trang, tự nhiên cũng có tu luyện.
Giờ phút này đánh mãi không phân thắng bại, chỉ có thể dùng Đao Bá Thuật để quyết định.
Ngay khi Lục Diệp nghĩ vậy, Diệp Hùng đã đâm thẳng một đao tới, theo một đao này, tinh khí thần của Diệp Hùng trong nháy mắt đạt tới đỉnh phong, dường như đều được phát tiết ra theo một đao này.
"Giết!" Tiếng gầm giận dữ vang lên.
Bên kia, Bàng Vạn Hải đang định ra tay, liên thủ với Diệp Hùng để bắt Lục Diệp, cũng không nhịn được dừng lại, ánh mắt không rời khỏi động tác của Diệp Hùng.
Mấy hôm nay hắn lĩnh hội Đao Bá Thuật, tuy nói có chút thu hoạch, nhưng cũng có chỗ chưa hiểu, Diệp Anh đã chết, mấy đứa con cháu của Diệp gia cũng gần như chết hết, bây giờ người nắm giữ Đao Bá Thuật chỉ sợ chỉ còn hai người họ Diệp này, có thể tận mắt quan sát Đao Bá Thuật được thi triển, đối với hắn tự nhiên là có ích.
Một chút hàn quang nở rộ, sát khí lạnh lẽo bao phủ.
Ngay sau đó là những điểm tinh quang nở rộ, tựa như bỗng nhiên đang ở dưới bầu trời đêm không trăng, sao trời lấp lánh nhấp nháy, trời đất tĩnh lặng, chỉ có tiếng côn trùng kêu, tiếng ếch nhái, một mảnh hài hòa tự nhiên.
Nhưng đột nhiên, những tinh quang lấp lóe trên trời đồng loạt rơi xuống, lật úp mà đến, mang theo uy lực hủy thiên diệt địa, thức thứ nhất của Đao Bá - Sao dày đặc!
Ngay cả Bàng Vạn Hải đang đứng xem cũng không khỏi bị đao quang lạnh lẽo làm chấn động, da thịt lạnh toát, trong lòng căng lên, hắn nhìn không chớp mắt.
Nghe đồn Đao Bá có ba thức, trừ thức thứ nhất Sao dày đặc là mọi người biết đến, còn hai thức kia là gì, không ai biết.
Hình như ngay cả Diệp Anh cũng chưa từng thi triển hai thức còn lại trước mặt người khác.
Nhưng chỉ với thức thứ nhất này của Đao Bá, cũng đủ để cho hắn lập nên Bá Đao sơn trang ở Phong Châu, uy danh hiển hách. Thực lực của Diệp Hùng không bằng Diệp Anh, nhìn từ góc độ của người đứng xem, một đao này thi triển ra kỳ thật chưa đủ mượt mà, nhưng cho dù không mượt mà, uy lực cũng vô cùng lớn.
Điều này khiến Bàng Vạn Hải càng thêm hứng thú với Đao Bá Thuật, âm thầm quyết tâm, đợi Diệp Hùng giải quyết xong tên tiểu tử này, sẽ bảo hắn luyện đao cùng mình.
Lượng hắn Diệp Hùng cũng không dám cự tuyệt. Hắn thấy, một đao này chém ra, Lục Diệp chắc chắn không còn đường sống, bởi vì ngay cả hắn, đối mặt với một đao như vậy, cũng chỉ có thể tạm thời tránh né, nếu đỡ trực diện, không chết cũng trọng thương.
Nhưng ngay sau đó, một màn khiến hắn kinh hãi xuất hiện.
Đối diện với một đao này, Lục Diệp không lùi mà tiến, cả người lao vào trong trời sao dày đặc, trong khoảnh khắc, Lục Diệp đột nhiên bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ hơn lúc trước.
Thiếu nữ kia đã nhắc nhở Lục Diệp, trong sơn trang còn có người của Thần Ý môn, sao Lục Diệp lại không đề phòng?
Cho nên vừa rồi hắn giao đấu với Diệp Hùng, căn bản không hề dùng toàn lực.
Mãi đến giờ khắc này, mới xem như không hề giữ lại chút nào. Tinh quang băng diệt, chỉ trong chốc lát, trời sao dày đặc biến mất không còn dấu vết.
"Cái gì?" Bàng Vạn Hải giật mình.
Hắn nhìn rõ ràng, đối mặt Diệp Hùng Bá Đao một kích, gọi là Diệp Lục tiểu tử kia trong nháy mắt mà ra ngay mười mấy đao, gần như đỡ được tất cả công kích. Một bóng người ngã bay ra ngoài, máu tươi vẩy xuống trời cao, lại là Diệp Hùng vừa rồi còn uy phong nghiêm nghị trong chiến trường. Lục Diệp con ngươi lập loè, một thân linh lực và khí huyết giao hòa, nhất là cánh tay phải cầm đao, khí huyết bốc hơi. Nếu không phải tu hành chuyển huyết thuật, có thể trong nháy mắt bộc phát ra tốc độ cùng lực lượng vượt xa bình thường, thật đúng là không có cách nào ngăn lại một kích này.
Dù là như vậy. . .
Lục Diệp cúi đầu nhìn về phía phần bụng mình, máu tươi đỏ thẫm nhuộm đỏ quần áo, nơi bụng cũng bị đâm ra một cái lỗ thủng, thương tổn tới nội phủ.
Linh lực thôi động, khóa gấp vết thương huyết nhục, Lục Diệp thở nhẹ một hơi.
Hắn sở dĩ đến Bá Đao sơn trang báo thù, một là cần dựa theo thân phận Diệp Lục công tử làm chuẩn tắc làm việc, hai cũng là đối với Bá Đao Thuật cảm thấy hứng thú.
Bất quá trước đó hắn cũng không có nghĩ quá nhiều, chỉ cảm thấy một thế giới đao thuật như thế, coi như cao thâm, cũng chưa chắc cao thâm đến đâu, nói không chừng còn không bằng hắn từ Cuồng Đao môn nơi đó bắt chẹt tới đồ vật.
Nhưng ở sau khi giao thủ cùng Diệp Hùng, Lục Diệp mới phát hiện, chính mình coi thường Bá Đao Thuật.
Môn đao thuật này, chỉ sợ là cái gì rất đáng gờm.
Cái này để hắn đối với nó hứng thú càng đậm.
Phóng nhãn toàn bộ Cửu Châu, bằng thực lực của hắn bây giờ, tuyệt không có cái nào tám tầng cảnh có thể ép hắn triển khai toàn bộ thực lực, kết quả còn bị thương.
Có thể Diệp Hùng làm được, bằng vào cũng không phải là tu vi cảnh giới của hắn, mà là một đao kia.
Đao thuật như thế đã siêu việt phạm trù đao thuật bình thường, thậm chí cho Lục Diệp một loại cảm giác kỳ diệu, Đao ý. . .
Loại đồ vật hư ảo này, Lục Diệp vẫn có nghe nói, nhưng xưa nay không chút để ý, bởi vì hắn từ đầu đến cuối đều cảm thấy, đao thuật chính là kỹ xảo chém giết cùng địch mà thôi, rất đơn giản, nào có quá nhiều hư vô mờ mịt?
Nhưng một đao kia của Diệp Hùng, để hắn cảm giác đến một tia "Ý" tồn tại.
Cái này rất kỳ diệu. Lúc này nếu như đi bế quan lĩnh hội mà nói, có lẽ có thể làm cho đao thuật của mình có chỗ tiến bộ, nhưng cái này hiển nhiên không phải thời cơ tốt.
"A. . ." Tiếng kêu thảm thiết vạch phá bầu trời đêm, lại là Diệp Hùng ngã bay ra ngoài đang hô to.
Hắn có tu hành Bá Đao Thuật không giả, có thể đây cũng là lần đầu hắn lấy ra đối địch, bởi vì bằng tạo nghệ của hắn trên đao thuật, căn bản không đủ để thi triển ra một đao này, cưỡng ép hành động, chỉ làm cho tự thân tạo thành phụ tải to lớn.
Hắn giờ phút này, mặt ngoài chỉ có thương thế do một đao của Lục Diệp bổ trúng thân thể hắn tạo thành, nhưng trên thực tế toàn thân huyết nhục đều băng liệt.
Một đao kia chém ra thời điểm, tinh khí thần của hắn đều đã cùng nhau tuyên tiết ra ngoài, hắn giờ phút này, căn bản không có bất luận cái gì dư lực.
Hắn vốn dĩ vì chính mình có thể bằng vào một đao kia chém Lục Diệp, có thể chung quy là tu hành không tới nơi tới chốn, chẳng những không thể chém giết cừu địch, ngược lại bị Lục Diệp gây thương tích.
Trong đầu không khỏi hồi tưởng lại Diệp Anh trước đó dạy bảo, nói hắn lĩnh ngộ trên một đao này không đủ, đối phó thực lực yếu hơn mình ngược lại là không có gì đáng ngại, nhưng nếu là thực lực mạnh hơn chính mình, một đao này chẳng những không có khả năng có hiệu quả, ngược lại sẽ để hắn lâm vào cục diện càng thêm bất lợi.
Có thể thực lực yếu hơn mình, hắn há lại sẽ dùng dạng đao thuật này tới đối phó, cho nên dù là tu hành Bá Đao Thuật, đây cũng là lần đầu hắn đối địch thi triển, kết quả liền trở thành cái dạng này, đầy ngập không cam lòng. . .
"Bàng huynh, còn xin xuất thủ!" Nằm dưới đất Diệp Hùng nhìn về phía Bàng Vạn Hải.
Nếu chính mình không có cách nào tự mình báo thù, vậy chỉ có thể giả tá tay người khác.
Diệp Lục đã thụ thương, Bàng Vạn Hải nếu là xuất thủ, tất nhiên không có vấn đề.
"Từ nên như vậy!"
Bàng Vạn Hải xem một trận đánh lớn, tâm trạng vui vẻ, nên khi Diệp Hùng cầu xin, hắn lập tức đồng ý. Hắn đưa tay ra nắm vào khoảng không, trong tay liền hiện ra một thanh đao dài, chiến ý hừng hực khí thế, nhìn Lục Diệp, mắt nhìn xuống nói: "Tiểu tử, chịu ta ba đao, tha ngươi không chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận