Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 72: Trần Duyên Sơn

Chương 72: Trần Duyên Sơn, sườn nam tiểu viện của Thiên Cương thành.
Nếu không có chuyện gì quan trọng khác, bình thường Kỷ Thịnh sẽ nằm ở trong tiểu viện của mình.
"Kỷ tiên sinh lại đang một mình tu hành lĩnh hội."
Còn chưa bước vào sân nhỏ, Âu Dương Xuyên đã nhìn thấy Kỷ Thịnh đang nằm trên ghế dài qua cửa sổ.
Đối với bên ngoài, Kỷ Thịnh hầu như nói rằng mình đang nằm để thanh tu.
Nghe vậy, Âu Dương Xuyên tự nhiên dùng giọng điệu trêu đùa để mở đầu.
Nghe thấy vậy, Kỷ Thịnh cũng từ từ ngồi dậy, vẫy tay thì cửa viện đã mở ra.
"Thời gian trôi qua sao nhanh vậy, các ngươi đi tiền tuyến lịch luyện đều trở về rồi. Sao, có phải mệt đến không chịu nổi rồi không? Lại còn mang theo một đám đệ tử mới, đủ thứ làm loạn, ngươi không thể thư giãn một chút nào nhỉ?"
Nằm nghỉ ngơi ở đây, Kỷ Thịnh rõ ràng là hoàn toàn không biết gì về những chuyện đã xảy ra ở tiền tuyến Thiên Cương thành.
"Kỳ thực cũng không tệ, phòng tuyến năm nay coi như khá yên ổn, tính ra không quá bận rộn."
Nghe vậy, Kỷ Thịnh cũng bắt đầu vươn vai giãn gân cốt.
"Các ngươi vừa về, ta cũng phải sắp xếp một vài công việc cho bọn họ. Để khỏi bị đại trưởng lão lại tới thuyết giáo, nghe mà phiền. À đúng rồi, Âu Dương tiên sinh tìm ta có chuyện gì, cứ nói thẳng đi."
Kỷ Thịnh vẫn là thái độ tùy tiện như vậy, Âu Dương Xuyên tìm hắn, về cơ bản cũng chỉ là bàn luận chuyện học sinh, đệ tử. Mà những chuyện này, hắn chẳng hề hứng thú.
"Là thế này, trước đó có một vị đệ tử tên Tô Trần, Kỷ tiên sinh chắc còn nhớ chứ?"
"Sao vậy, hắn lại chọc Âu Dương tiên sinh tức giận à?" Kỷ Thịnh cười cười.
Âu Dương Xuyên liền lắc đầu lia lịa.
"Không có không có, ta chỉ muốn bàn với Kỷ tiên sinh một chút, có thể trả lại đệ tử này cho ta không? Ta cảm thấy hắn kỳ thực vẫn có chút thiên phú..."
"Thấy hắn đoạt giải nhất trong cuộc tỉ thí của đám đệ tử mới, cảm thấy hắn còn có chút tiềm lực?"
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Kỷ Thịnh càng tươi.
"Nhưng theo ta thấy, Âu Dương tiên sinh quá coi trọng hắn rồi. Thiên phú tiềm lực của hắn, kỳ thực cũng chỉ là trung đẳng, có lẽ hơi nhỉnh hơn một chút. Sau khi thực lực cảnh giới bước vào thất phẩm, người khác sẽ rất nhanh chóng nới rộng khoảng cách với hắn. Loại đệ tử này, ở chỗ ngươi hay ở chỗ ta thì cũng không khác biệt là bao."
"Ta thấy thiên phú tiềm lực chỉ là một phần, phẩm hạnh cũng rất quan trọng. Hắn có phẩm hạnh tốt, nên ta muốn cho hắn được bồi dưỡng, chăm sóc nhiều hơn." Âu Dương Xuyên giải thích, dường như không thể thuyết phục Kỷ Thịnh.
"Ngươi biết ta không mấy quan tâm chuyện đi ở của đám đệ tử này. Nhưng dạo gần đây ta mới bị đại trưởng lão mắng một trận, hễ có đệ tử nào dựa vào ta rồi rời đi, ông ta đều sẽ mắng ta một trận nữa. Thôi vậy đi, dù sao cũng còn mấy tháng, bọn họ cũng sắp tốt nghiệp, một mình gánh vác một phương rồi."
Kỷ Thịnh không quan tâm mấy chuyện này, nhưng một khi đã từ chối thì thường rất khó khuyên. Âu Dương Xuyên cũng hiểu Kỷ Thịnh, thấy hắn trả lời vậy thì đành bỏ cuộc. Không đòi được Tô Trần về, nhưng vẫn có thể cho Tô Trần một chút trợ giúp.
Về tới Thiên Cương thành.
Chuyện đầu tiên Tô Trần làm là đi lấy thanh thượng phẩm vũ khí của mình. Công tượng tiền bối bên kia đã sớm rèn xong. Cầm thanh trường đao thượng phẩm trong tay, dường như uy lực của chiêu thức lại tăng lên một bậc lớn.
Sau khi lấy vũ khí, Tô Trần đến gặp mặt các đồng môn dưới trướng Kỷ Thịnh.
Chính tại lầu các học tập trước kia. Khi đến, Tô Trần phát hiện rất nhiều đệ tử dưới trướng Âu Dương tiên sinh đang hướng dẫn các đồng môn khác. Nghĩ đến, là Âu Dương tiên sinh đã nghe được những điều mình nói trước đó, nên đã sắp xếp đệ tử dưới trướng đến chỉ điểm.
Gần trưa, các đệ tử này sau khi chỉ điểm xong, liền lần lượt rời đi. Kim Duyệt và Nguyễn Đình trước khi đi còn đến trước mặt Tô Trần, rất khách khí hành lễ, gọi một tiếng "Tô sư huynh", sau đó mới rời khỏi lầu các.
Đi hơi xa rồi, Kim Duyệt còn không nhịn được quay đầu lại, nhìn thêm mấy lần...
Trong lầu các, những đồng môn khác nhìn thấy Tô Trần trở về thì không ít người đến gửi lời cảm ơn. Nguyên nhân các học sinh dưới trướng Âu Dương tiên sinh đến chỉ điểm đều đổ lên đầu Tô Trần. Bởi vì Tô Trần cứu người nên họ đến, có ý báo ân.
Lời cảm ơn chân thành từ những người đồng môn xung quanh ngược lại khiến Tô Trần có chút ngại ngùng. Sau một hồi khách sáo, mọi người mới bắt đầu nói đến chuyện chính.
Tô Trần đến đây là để hỏi các đồng môn khác, Kỷ Thịnh có sắp xếp gì cho mình không. Tô Trần chỉ biết là còn có một kỳ thi giữa năm. Không biết trước kỳ thi này, có còn chuyện gì khác nữa hay không. Nếu không có việc gì được sắp xếp cho mình, vậy mình phải dựa vào ý mình để tu hành rồi.
Thực lực cảnh giới đã bước vào bát phẩm Luyện Tinh viên mãn, Tô Trần vốn cũng có rất nhiều việc muốn làm. Mình muốn làm quen với thực lực hiện tại, trong Cửu Tiêu đao Thế, chiêu thức trước đó bản thân sử dụng thường phải mất thời gian để hồi phục thể lực. Nay đã tiến bộ hơn, thể phách của Tô Trần đã mạnh lên, chiêu bảo mệnh này cũng cần phải nắm vững hơn. Ngoài ra, Tô Trần cũng cần thời gian để luyện tập Hành Vân Bộ.
"Mấy ngày trước, Kỷ Thịnh tiên sinh đã phái người đến nói với chúng ta, mồng 9 tháng tới sẽ dẫn chúng ta đi Trần Duyên Sơn lịch luyện. Trước kỳ thi giữa năm, chắc chỉ có chuyện này thôi. Người lười như ông ta, chắc chắn chỉ có lịch luyện do tông môn sắp xếp thì mới có hứng thú mà lên kế hoạch cho chúng ta đi."
Cái tên Trần Duyên Sơn, Tô Trần không phải là lần đầu nghe thấy. Trần Duyên Sơn nằm ở phía đông bắc Thiên Cương thành, nơi này không thuộc địa giới Thiên Cương thành. Nhưng hơn trăm năm nay, sự an toàn của Trần Duyên Sơn đều do Thiên Cương thành đảm bảo.
Có thể nói, Trần Duyên Sơn bị Thiên Cương thành kiểm soát. Chỉ là sự quản hạt trực tiếp vẫn do chính Trần Duyên Sơn nắm giữ.
"Trần Duyên Sơn hình như có một nơi tu hành bảo địa?" Nghe Tô Trần hỏi, các đồng môn bên cạnh liền nhanh chóng giải thích.
"Ừm, trên Trần Duyên Sơn có một nơi trui rèn thể phách rất tốt. Nơi đó cực kỳ hữu ích cho chúng ta những đệ tử Luyện Thể, Luyện Tinh cảnh. Lần này chúng ta đi không cần phải tốn điểm cống hiến. Sau này nếu muốn đến, chi phí rất tốn kém, mà chưa chắc đã có cơ hội."
Cụ thể Trần Duyên Sơn có diệu dụng gì, các đồng môn xung quanh cũng chỉ có thể phỏng đoán. Tất cả đều là những đệ tử không có bối cảnh, không có thiên phú đặc biệt. Về Trần Duyên Sơn, họ cũng chỉ nghe người khác kể, đâu có cơ hội biết tường tận.
Nhưng những thông tin có được cũng có thể dùng để tham khảo. Đất lành Trần Duyên Sơn không chỉ để trui rèn thể phách, mà theo lời đồn, nhiều người ở đây tu hành thậm chí còn đột phá được cảnh giới trước mắt. Nơi này có trợ lực rất lớn cho việc tăng tiến sức mạnh đối với những người dưới thất phẩm.
Nên đi hỏi Âu Dương tiên sinh, Kim Duyệt bọn họ xem sao, chắc là họ biết rõ hơn.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Tô Trần không muốn tốn sức đi hỏi thăm. Mồng 9 cũng sắp tới rồi, cụ thể tình hình thế nào thì lên Trần Duyên Sơn sẽ tự khắc biết.
Trong hai ngày này, Tô Trần cũng nhận được thông báo của tông môn. Thân phận đệ tử thân truyền mà Thiên Cương thành trao cho mình, do trước đó chưa có chỗ ở nên nay cuối cùng cũng được phân chia.
Tuy nhiên, cũng chỉ là có thân phận đệ tử thân truyền, được hưởng một chút quyền lợi của đệ tử thân truyền. Còn về chuyện ai sẽ dẫn dắt Tô Trần tu hành, hay tài nguyên hỗ trợ, thì không có ai sắp xếp cả.
Nhưng với nhiêu đó, Tô Trần cũng đã rất hài lòng rồi. Mình ở Vân Dương tông hơn hai năm, lập đại công mới có được thân phận đệ tử nội môn. Ở Thiên Cương thành rõ ràng là quang minh chính đại hơn rất nhiều.
Chuyện bị cắt xén công lao gì đó, mình chưa từng gặp. Ngược lại, nhờ việc mình ra tay tương trợ ở tiền tuyến, người khác đã thấy được cống hiến và công lao của mình. Sau khi từ tiền tuyến trở về, Tô Trần phát hiện, tông môn có rất nhiều người biết công lao của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận