Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 219: Đột phá thất phẩm

Chương 219: Đột phá thất phẩm
Mấy vị trưởng lão bàn tới bàn lui, đều không nghĩ ra được một ý kiến nào hay ho.
Thái Võ Chân Nhân cùng mọi người thương lượng một chút. Sau đó cũng chỉ có thể là sắp xếp thêm nhiều đệ tử đi dò xét, cố gắng cảnh giác tình hình ở tuyến đầu phòng tuyến.
Việc trưởng lão trấn giữ, cũng chỉ có thể sắp xếp như vậy. Vạn nhất yêu thú bất ngờ tập kích, chí ít có thể nhanh chóng ứng phó phản ứng. Nếu như đợi ở tông môn, nhận được tin tức rồi mới chạy tới tiền tuyến. Thì các đệ tử và đường chủ ở tiền tuyến, e rằng không có mấy ai còn giữ được mạng sống.
Thật ra trong lòng Thái Võ Chân Nhân còn có một ý nghĩ, chính là lại ra lệnh rút quân ở tiền tuyến. Sau khi rút quân, lũ yêu sẽ khôn khéo, chắc sẽ lo lắng cho tính mạng của mình. Nó cũng không muốn rời tông môn Vân Dương tông quá gần.
Xem như đệ nhất tông môn của Đại Chu, Vân Dương tông có khoảng 5 vị trưởng lão, 5 vị cường giả hóa cảnh. Có thể đi đến bước cuối của yêu đạo không dễ dàng, nó sẽ tiếc mạng. Đồng thời con địa yêu này, rất có thể đã đến ranh giới đột phá. Yêu cũng giống người, có thể đạt đến cảnh giới này, ai mà chẳng phải đơn độc một mình, từng bước cẩn thận. Nếu không nắm chắc tuyệt đối, thì con địa yêu này rất có thể sẽ không mạo hiểm.
Nếu lại rút lui phòng tuyến tiền tuyến một lần nữa, cho dù con địa yêu này còn có ý định đánh lén, vậy thì nó cũng chỉ có thể lại lần nữa bố cục. Như thế lại cho Vân Dương tông có thêm một khoảng thời gian thở dốc. Thái Võ Chân Nhân trong lòng nghĩ đến những biện pháp này, nhưng vẫn chưa thể đưa ra quyết định.
Biết rõ một con địa yêu muốn đột phá, lại mặc kệ nó trưởng thành tăng lên. Nếu nó tấn thăng thành công, thì thứ chờ đợi Vân Dương tông, về sau sẽ không còn là họa địa yêu. Rất có thể là họa t·h·i·ê·n yêu. . . .
Sau khi những người khác rời đi, Thái Võ Chân Nhân một mình ngồi ở trong sân. Đêm nay ánh trăng tựa hồ rất đẹp. Nhưng hắn lại không có tâm trạng thưởng thức cảnh sắc như vậy. Từ đầu xuân năm nay, người tông chủ như hắn chưa từng có lúc nào được rảnh rỗi. Khoảng thời gian nhàn tản mấy năm trước, dường như không thể trở lại được nữa.
Phòng tuyến tiền tuyến của Vân Dương tông, giống như không có cơ hội để thở dốc. Trong lúc trầm tư, trong đầu Thái Võ Chân Nhân, lại hiện lên thân ảnh "Trần Túc". Tô Trần dùng tên giả "Trần Túc" đã để lại ấn tượng thật sự rất sâu sắc cho Thái Võ Chân Nhân.
Về vấn đề năng lực dò xét của Vân Dương tông, Thái Võ Chân Nhân vẫn cảm thấy, nếu "Trần Túc" đến, chắc chắn có thể sắp xếp lại được. Trong lòng, cũng tiếp tục tính toán. Xem xem làm thế nào để có thể tìm được "Trần Túc". Cho dù phải dùng mưu kế, cho kỳ trân dị bảo, cũng đáng!
Mấy ngày đường. Tô Trần cùng mẹ và tiểu muội cuối cùng cũng đến được Thiên Cương thành. Nhìn thấy tường thành cao ngất của Thiên Cương thành, tiểu muội nhịn không được "Oa" lên một tiếng. Ở tại Giang An thành đã lâu, nàng đâu có thấy qua tường thành nào cao như vậy.
Đất liền thành thị, tường thành bình thường đều sẽ không quá cao. Dù sao đối mặt với yêu h·o·ạ·n cũng sẽ không quá nghiêm trọng. Nhưng những thành thị biên giới như Thiên Cương thành, lại hoàn toàn khác. Yêu vật tràn vào rất phổ biến, còn cần phải cân nhắc tới yêu h·o·ạ·n bộc phát trên diện rộng.
Đến một môi trường mới, tiểu muội dường như không hề có sự khó thích ứng nào. Ngó trái nhìn phải, còn bị mẹ mắng. Sau một chặng đường mệt mỏi, Tô Trần đưa hai người đến ở tại tửu lâu tốt nhất trong thành. Nghỉ ngơi một chút, ngày mai hoặc là sau đó sẽ bớt thời gian ở Thiên Cương thành mua một căn nhà nhỏ.
Sau khi cất đồ đạc xong, cả nhà liền ở tửu lâu gọi vài món ăn ra nhâm nhi. Nghĩ lại hồi còn ở Vân Dương tông, bản thân mình sao có thể xa xỉ như vậy. Ở Thiên Cương thành, Tô Trần mới hiểu rõ sự cống hiến của mình có giá trị như thế nào. Không như ở Vân Dương tông, chỉ nhận được chút công lao cống hiến nhỏ nhoi. . . . Thoáng cái lấy được cống hiến nhiều chút, tông môn còn cảm thấy mình tham lam.
Sau khi thu xếp ổn thỏa cho mẹ và tiểu muội xong, Tô Trần cũng quay trở lại tông môn một chuyến. Về rồi, tự nhiên là phải đến chào hỏi đại trưởng lão và Âu Dương tiên sinh, báo cho bọn họ một tiếng là mình vẫn bình an. Vào buổi tối, Tô Trần không có trở về tiểu viện của mình ở trong tông môn. Mà thuê một phòng tại tửu lâu, ở cạnh mẹ và tiểu muội. Hai người họ không quen với Thiên Cương thành, nếu ban đêm xảy ra vấn đề gì, mình cũng có thể giúp họ xử lý.
Sau khi thu xếp mọi chuyện ổn thỏa cho mẹ và tiểu muội. Bước tiếp theo chính là đột phá gông cùm xiềng xích thất phẩm. Giờ Thìn, mẹ và tiểu muội đã thức dậy. Xem ra mẹ ngủ không được ngon, ở nơi xa lạ, vẫn là không quen.
Đại trưởng lão và Âu Dương tiên sinh đều biết mẹ và tiểu muội của mình đã đến. Hai ngày nay cũng không tìm Tô Trần nói chuyện. Mà trong hai ngày này, Tô Trần đi cùng với mẹ và tiểu muội, cùng các nàng dạo chơi trong thành. So với Giang An thành, Thiên Cương thành rộng rãi hơn gấp năm lần. Đứng trước Thiên Cương thành, Giang An thành giống như một trấn nhỏ.
Trong lúc đi dạo, Tô Trần đưa hai người đi xem các trạch viện. Thiên Cương thành rộng lớn, hàng năm đều có các căn nhà mới được xây dựng lên. Với thân phận và thực lực bây giờ, Tô Trần muốn mua một căn nhà nhỏ thật sự không khó. Không cần cân nhắc đến giá cả, việc lựa chọn nhà lại càng dễ dàng.
Mẹ và tiểu muội chọn một căn nhà nhỏ ở phía tây thành. Trong sân còn có một vườn hoa, một cái ao nhỏ và một hòn giả sơn. Cả hai người đều rất thích căn nhà này. Còn cái vườn hoa, Tô Trần cảm thấy mẹ rất có thể sẽ không dùng để trồng hoa. Mà hẳn là sẽ dùng để trồng rau. . . . Sau khi chọn xong, Tô Trần trực tiếp hào phóng mua luôn căn nhà đó. Mời mấy người người hầu, buổi tối liền bắt đầu sắp xếp lại căn nhà.
Sau khi dọn vào nhà mới, Tô Trần liền tổ chức tiệc tại sân. Những người quen như sư huynh Ngô Dịch, sư tỷ Diêu Hiểu Ngọc, đều được mời đến trong sân làm khách. Âu Dương tiên sinh, cùng với một đám đồng môn khác, cũng được mời đến trong sân vào một ngày sau đó.
Việc Tô Trần tổ chức những bữa tiệc này, ngoại trừ ăn mừng chuyện thăng quan, cũng là để cho những người làm trong nhà thấy rõ. Biết được thực lực của viện chủ nhà này, về sau mới có thể trung thực. Sau khi thu xếp mọi chuyện xong xuôi, Tô Trần liền dặn dò mẹ và tiểu muội, mình có thể phải bế quan một thời gian. Nếu không phải việc gì quá gấp, thì đợi đến khi mình xuất quan rồi bàn lại.
Tô Trần chọn bế quan trong sân, có mẹ và tiểu muội ở đó, nếu có người tìm, thì hai người cũng có thể tiện giải thích giúp. Việc bước vào viên mãn thất phẩm đã một thời gian. Cả thân thể và tâm cảnh, Tô Trần đều cảm thấy đã chuẩn bị đầy đủ. Ngoài ra, trong tay mình còn có đan dược do tiền bối Thu Nhược Sương tặng.
Hộ Cảnh Đan và Ngọc Trúc Đan, hai loại đan dược này đều có giá trị không nhỏ. Đối với việc mình đột phá thất phẩm, cũng vô cùng có ích lợi. Bước này không hề dễ dàng, hơn nữa việc thất phẩm tấn thăng lên lục phẩm, sẽ có những nguy hiểm khó lường xảy ra.
Lục phẩm được gọi là Sơn Lô cảnh. Bước vào lục phẩm, trong cơ thể sẽ luyện ra tâm hỏa. Tâm hỏa sẽ rèn luyện tự thân thể phách mọi lúc mọi nơi. Cũng chính là lấy tâm luyện thể. Thất phẩm đột phá lên lục phẩm, nhiều người từng trải còn nói rằng độ khó của nó, còn lớn hơn cả việc bát phẩm bước vào thất phẩm.
Đột phá lên lục phẩm thì không khó, nhưng nếu không đủ thực lực, thì không ai dám tùy tiện xông vào lục phẩm. Không chịu nổi tâm hỏa rèn luyện, nhẹ thì cảnh giới bị rơi xuống. Nặng thì căn cơ bị hao tổn. Bất quá Tô Trần cảm thấy thực lực của mình, đã đủ rồi. Việc tu hành Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết vốn dĩ bản lĩnh đã muốn so với những người khác trầm ổn hơn một chút.
Trong lúc bế quan, người nhà họ Kim cũng đến. Anh trai của Kim Duyệt, cùng với một vị tỷ họ, đã đến Thiên Cương thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận