Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 248: Điều tra nhiệm vụ.

Chương 248: Nhiệm vụ điều tra.
Nghe thôi đã thấy có chút buồn cười. Muốn đối phó địa yêu, lại phải đi thu thập phân và nước tiểu của yêu vật... Triệu Lệ đem nội dung đã trò chuyện với Tô Trần, kể lại cho Thái Võ Chân Nhân nghe. Sau khi bàn bạc một hồi, cuối cùng quyết định thử xem. Nhưng mà ở tiền tuyến của Vân Dương tông, đã rất lâu không có yêu vật nào tới gần. Bởi vậy phân và nước tiểu của yêu vật đều không dễ tìm cho lắm. Thái Võ Chân Nhân dứt khoát tự mình làm hộ vệ, sắp xếp một nhóm đệ tử tiến vào hoang dã. Có Thái Võ Chân Nhân ở đó, những yêu vật kia tự khắc biết mà trốn tránh thật xa. Cả quá trình đều không thấy bóng dáng yêu vật nào xuất hiện. Đám người mất nửa ngày, liền nhặt được một đống lớn, mùi hôi thối nồng nặc.... Thật ra việc thu thập cũng không khó, có mấy nơi tựa hồ là chỗ tụ tập của yêu vật. Chỉ cần một lần là có thể nhặt được một đống lớn. Sau khi mang những thứ ô uế này về, liền rải chúng ở bên ngoài phòng tuyến. Ở tiền tuyến của Vân Dương tông, rất nhiều người đều nghe được việc an bài như vậy. Vậy mà lại đi nhặt phân và nước tiểu ở ngoài đồng hoang, nghe thôi đã thấy buồn cười, thật mất mặt. Nhưng vì lần trước địa yêu bị Tô Trần tìm ra tung tích. Lần này biện pháp Tô Trần đưa ra tuy nghe rất kỳ quái, nhưng trong lòng mọi người có nghi ngờ, đều không dám lên tiếng. Bọn họ sợ chất vấn lung tung, cuối cùng người có vấn đề lại là chính mình. Vốn dĩ biện pháp nghe không mấy đáng tin này, dựa vào danh tiếng trước đó, ngược lại chẳng có ai dám chất vấn. Thật ra Tô Trần cũng không có quá nhiều lòng tin với biện pháp này. Trước kia chỉ sử dụng ở phạm vi nhỏ, đối phó cũng bất quá chỉ là đại yêu. Còn đối phó địa yêu, có hiệu quả hay không, chẳng ai dám chắc chắn.
Mấy ngày kế tiếp, Tô Trần vẫn dựa theo lời đã hẹn mà chỉ đạo cho những đệ tử khác. Trong khoảng thời gian này, Vu Chi sư tỷ cũng được điều đến tiền tuyến. Trước mặt người ngoài, Vu Chi sư tỷ và "Trần Túc" tỏ vẻ hoàn toàn không quen biết. Nàng cũng biết, hiện tại Vân Dương tông tràn đầy oán khí với Tô Trần. Cho dù muốn lộ thân phận, cũng chỉ khi Tô Trần an toàn, không gặp nguy hiểm thì nàng mới có thể để người khác biết được. Bốn ngày trôi qua, bắt đầu có người nghi ngờ biện pháp Tô Trần đưa ra. Nhưng vào buổi chiều hôm đó, Tô Trần liền phát hiện tung tích của địa yêu. Sau khi xác định vị trí, Tô Trần lập tức đi báo cáo với Triệu Lệ đường chủ. Ngay lập tức có rất nhiều người cùng nhau đi đến xem những dấu vết mà địa yêu để lại. Sau khi cẩn thận điều tra, mọi người ở Vân Dương tông đều gật gù. "Nhìn này, đích thực là dấu vết do địa yêu để lại. Tuy nó ở gần tuyến đầu phòng tuyến, nhưng vẫn cách khá xa." Triệu Lệ cau mày. "Xem dấu hiệu nó để lại, có vẻ như địa yêu đã mất đi nhuệ khí. Hiện tại nó không còn dám mạo hiểm tấn công..." Dựa theo dấu vết địa yêu để lại, Triệu Lệ đưa ra vài phán đoán. Những người khác xung quanh cũng phụ họa theo, nhưng không biết bọn họ thực sự thấy vậy hay chỉ là phụ họa cho có. Khi mọi người trở về từ bên ngoài phòng tuyến, Thái Võ Chân Nhân cũng đã đến. Thái Võ Chân Nhân gọi Triệu Lệ đến hỏi thăm tình hình, sau đó dưới sự tiến cử của nàng, ông đã gọi Tô Trần và Liễu Tinh Vãn cùng đến doanh trướng. "Ý kiến của ta đã nói với tông chủ rồi, cũng nghe thêm ý kiến của Trần Túc đi. Vốn dĩ lần này ứng phó, cũng là dựa vào biện pháp của Trần Túc." Triệu Lệ mở miệng cười, bây giờ nàng đối với "Trần Túc" ngày càng thêm tôn sùng. "Thái Võ tiền bối, ý kiến của ta thật ra cũng tương tự Triệu đường chủ. Địa yêu này đang trong quá trình tấn thăng, lần trước thiếu chút nữa mất mạng, cho nên hiện giờ nó cẩn thận hơn trước nhiều lần. Theo ta thấy, địa yêu này có lẽ sẽ không đến tấn công tiền tuyến nữa. Nó nhiều nhất chỉ quanh quẩn bên ngoài, xem có may mắn đụng được mục tiêu hay không. Muốn tiêu diệt nó, chỉ có cách điều tra tung tích của nó ở vùng hoang dã mà thôi." ... Ở Vân Dương tông rộng lớn này, hiện giờ có mấy đệ tử có thể thực hiện nhiệm vụ điều tra? Những lời của Tô Trần khiến cho lông mày của Thái Võ Chân Nhân nhíu chặt hơn. "Ý là nếu không tiến vào hoang dã thì chúng ta không thể giải quyết được con địa yêu này?" "Có lẽ những người khác thông minh hơn có thể nghĩ ra cách khác. Nhưng xin Thái Võ tiền bối thứ lỗi, ta nghĩ không ra biện pháp nào tốt hơn." Sau một hồi trò chuyện, Tô Trần rời đi trước. Trong doanh trướng, Thái Võ Chân Nhân, Triệu Lệ, và Liễu Tinh Vãn vẫn chưa đi. "Triệu đường chủ, ngươi thấy sao?" Trong lòng Triệu Lệ đã có chút ý tưởng. "Ý kiến của ta thật ra rất giống với Trần Túc, với tình hình hiện tại, nhất định phải dựa vào nhiệm vụ điều tra mới được. Nhưng ta cảm thấy việc này không phải hoàn toàn là chuyện xấu." Triệu Lệ dừng lại một lát, nhìn sắc mặt Thái Võ Chân Nhân, rồi tiếp tục nói. "Mỗi lần địa yêu tới gần tiền tuyến, tính cảnh giác của nó đều được nâng lên mức cực cao. Mỗi bước đi của nó đều rất cẩn thận, cho nên việc chúng ta ứng phó rất khó có sai sót. Nhưng khi ở trong hoang dã, địa yêu sẽ không cảnh giác như vậy. Nếu như chúng ta xác định chính xác được vị trí của nó, tông chủ ngài cầm kiếm tập kích, đánh úp thẳng vào chỗ nó ẩn nấp. Như vậy địa yêu chưa chắc có cơ hội phản ứng. Phép đánh bất ngờ, có lẽ sẽ thu được kỳ hiệu." Đề nghị của Triệu Lệ không phải là không thể thực hiện với Thái Võ Chân Nhân. Chỉ là, ai sẽ đi xác nhận vị trí địa yêu? Ai sẽ đuổi theo tung tích của con địa yêu này...?
Trong lúc còn do dự, Thái Võ Chân Nhân dường như đã nghĩ đến điều gì đó. "Ý ngươi là muốn Trần Túc đi điều tra tung tích địa yêu?" Nghe vậy, Triệu Lệ gật đầu. Ngoài Trần Túc ra, nàng cũng không nghĩ ra ai khác có thể làm. Nàng thấy bản thân cũng được, nhưng tu vi của nàng dễ bị yêu vật phát hiện. Hơn nữa nàng hiện tại chính là người mà địa yêu muốn bắt nhất. "Nhiệm vụ điều tra cực kỳ nguy hiểm, huống hồ lần này nhiệm vụ điều tra còn nhằm vào địa yêu. Chỉ nửa viên Thiên Diệp Quả, lão phu thật sự thấy Trần Túc đã làm quá nhiều. Lần này lại để hắn thay chúng ta Vân Dương tông chấp hành nhiệm vụ điều tra. E là càng khiến hắn không muốn đến với Vân Dương tông chúng ta..." "Thế nhưng thưa tông chủ, ngài thấy bây giờ trong tông môn, còn ai có thể làm nhiệm vụ điều tra này? Chẳng lẽ lại cứ để mọi chuyện bế tắc như thế? Theo ta thấy, chỉ có Trần Túc mới có thể dẫn đầu. Nếu được, Tinh Vãn tốt nhất có thể cùng đi, để thực hiện nhiệm vụ này." Lời của Triệu Lệ, có vẻ như cũng là điều mà Thái Võ Chân Nhân đang suy tính. Vân Dương tông lớn như vậy, cũng không thể hoàn toàn nhờ vào một đệ tử Phi Ưng tông như Trần Túc được. Việc sắp xếp Liễu Tinh Vãn đi theo, hai người đều hiểu rõ, kỳ thực cũng chỉ là ý nghĩa tượng trưng mà thôi. Tiến vào trong hoang dã, phần lớn quyết định chắc chắn là phải do "Trần Túc" quyết định. Bên cạnh Liễu Tinh Vãn nhẹ gật đầu, nàng nguyện ý thực hiện nhiệm vụ điều tra này. Nàng cũng tự tin vào khả năng tự bảo vệ mình, cảm thấy mình không có vấn đề gì. "Có thể phái thêm Kiếm Vân đi không, nếu lần này giải quyết được họa địa yêu, thì cũng là cơ hội để hắn khôi phục danh tiếng. Đường chủ Triệu cũng biết, hơn một năm nay, danh tiếng của hắn trong tông môn xuống dốc không phanh." Nghe vậy, Triệu Lệ lại liên tục lắc đầu. "Tông chủ ngài đưa nửa viên Thiên Diệp Quả cho Trần Túc, Kiếm Vân đã oán hận với Trần Túc. Hơn nữa, với tính cách kiêu ngạo của Kiếm Vân, hắn sẽ nghe theo sự sắp xếp của Trần Túc sao? Chuyện vốn đơn giản, rất có thể sẽ bị làm cho phức tạp. Nghe vậy, Thái Võ Chân Nhân cũng chỉ còn cách gật đầu. Tuy gần đây ông có rất nhiều bất mãn với Phó Kiếm Vân, nhưng Thái Võ Chân Nhân vẫn thiên vị hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận