Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 536: Gặp lại Thu Khê Vũ (1)

Một đám người trẻ tuổi bàn luận, càng ở Ngũ Lam sơn trang tầng cao hơn thì bọn họ nói chuyện càng thêm sôi nổi. Lời của Xa Ngạn Xương, cơ bản đều là suy nghĩ trong lòng hắn. Tình huống Tô Trần luyện chế ngọc thạch đan dược, quả thực vượt ngoài dự liệu của hắn. Cho dù nghe được tin tức liên quan, hắn cũng có chút không tin. "Theo ta thấy, hắn có thể đạt được võ đạo thực lực như vậy ở tuổi này, chắc chắn phần lớn thời gian đều dành cho tu hành võ đạo. Thời gian dành cho đan đạo sẽ không quá nhiều. Tin tức nói kỹ pháp của hắn thành thạo, bản lĩnh luyện dược thâm hậu. Nói thật, ta cảm thấy có gì đó cổ quái." Xa Ngạn Xương nói ra phán đoán trong lòng mình. Rất nhiều đệ tử Ngũ Lam sơn trang ở đây nghe mấy lời này thì thoáng dễ chịu hơn một chút. Một võ giả từ nơi nhỏ đến, thực lực võ đạo không thua kém gì bọn họ đã là một chuyện khó tin rồi. Còn nắm giữ kỹ pháp luyện chế ngọc thạch đan dược nữa. Như vậy trong lòng bọn họ thật sự khó mà chấp nhận, trong lòng cũng vô cùng không thoải mái. Thấy vẻ mặt của các sư đệ sư muội, Xa Ngạn Xương lại khoát tay áo: "Đừng vội mừng. Việc hắn có thể xuất ra những đan dược kia trước mặt mọi người, cho dù bản thân không có thực lực, thì phía sau chắc chắn cũng có người. Hắn đúng là có chút cơ duyên. Chúng ta xem như thế hệ trẻ tuổi của Ngũ Lam sơn trang, dạo gần đây ta cũng thường tự kiểm điểm lại bản thân. Có lẽ, đôi khi chúng ta quá mức tự cao tự đại. Vì sự tự cao tự đại này mà bỏ lỡ vô vàn vận may và cơ duyên tốt." Hôm nay Xa Ngạn Xương rất có phong thái của Nhị sư huynh, nhắc nhở những đệ tử dưới trướng. Không ít đệ tử xung quanh nghe vậy cũng đều gật đầu nhẹ. "Sư huynh nói không sai, người như hắn đều có thể nhặt được đại cơ duyên, chúng ta cũng hẳn là có cơ hội mới đúng." Không ít người cũng đều được ủng hộ, nói ra những lời tràn đầy ý chí chiến đấu. Nói qua nói lại, có người nhắc đến Quân Hàn. "Về phần đại sư huynh, sơn trang muốn khôi phục lại cấp bậc đánh giá trước kia cho hắn. Nghe nói mấy ngày trước tài nguyên bị giữ lại đều muốn bổ sung trở lại." Quân Hàn xem như Đại sư huynh của Ngũ Lam sơn trang, trước đó hắn bị coi như là kẻ bị phản bội nghiêm trọng nhất. Rất nhiều người trẻ tuổi của Ngũ Lam sơn trang đều cho rằng hắn không còn khả năng trưởng thành. Nhưng ai có thể ngờ, Tô Trần vừa chứng minh được bản thân mình cũng đã giúp chứng minh phần nào cho hắn. Nghe thấy sư đệ sư muội nhắc tới Quân Hàn, Xa Ngạn Xương khẽ trầm mặc một chút. Hiện tại, hắn không còn ý muốn tranh chấp với Quân Hàn. Từ khi bại bởi Lưu Tư Vận, rồi thấy Lưu Tư Vận lại bại dưới tay Tô Trần. Trong lòng Xa Ngạn Xương như thể không còn ý định tranh chấp với Quân Hàn nữa. Điều hắn muốn làm là trở thành võ giả đỉnh cao của Tấn quốc. Chứ không phải là đạt được chút lợi ích, thu được chút địa vị ở mảnh đất nhỏ Ngũ Lam sơn trang này. "Việc sư huynh Quân Hàn có thể khôi phục lại địa vị cũ, là một chuyện tốt với hắn. Hắn vốn dĩ cũng không hề kém như vậy." Xa Ngạn Xương chỉ đơn giản nói vài câu về Quân Hàn. Trong lời nói hoàn toàn không còn vẻ cay nghiệt như trước đây. Sau đó, trong lúc thảo luận, càng nhiều hơn chính là mọi người nói về sự an toàn của chính họ. Tô Trần càng thể hiện ra năng lực của mình, thì uy hiếp đối với bọn họ càng lớn. Bọn đệ tử Ngũ Lam sơn trang này càng không dám rời khỏi địa phận của sơn trang. Với loại lo lắng này, Xa Ngạn Xương cũng không đưa ra được phương pháp đối phó nào. Chỉ nói rằng các trưởng bối trong sơn trang sẽ nghĩ ra cách để giải quyết. Còn đám người trẻ tuổi bọn họ bây giờ chỉ có thể chờ đợi sự an bài của các trưởng bối... ... Cùng thời gian đó, Tô Trần đã rời khỏi Hạ Vực thành. Trở lại tòa thành nhỏ mà trước đó hắn từng ghé qua để nhận thư tín để nghỉ ngơi. Sau khi ở lại trong thành nhỏ chưa được hai ngày, người của Chu Minh Cung truyền tin tức đã mang những tin tức sưu tập được gần đây tới. Lần này tin tức đưa đến đặc biệt nhiều hơn. Mọi mặt dường như đều được ghi chép lại ở phía trên. So với lần trước đưa tới, vừa nhiều, vừa chi tiết đầy đủ. Xem ra, biểu hiện lần này của mình đã mang đến một sự rung động không nhỏ cho bọn họ. Người đưa tin cho mình lần này, cấp bậc có lẽ cũng cao hơn. Tô Trần ở lại nơi đây chờ đợi, không sai biệt lắm thời gian thì Đoàn Khánh Lang bọn họ cũng nên tới rồi. Trong lúc chờ đợi này, Thu Khê Vũ đã hồi âm. Trước đó Tô Trần đã gửi thư cho nàng, nói rằng mình nguyện ý đến Thu gia bái phỏng. Bây giờ nàng đã gửi thư trả lời. Trong thư, nàng bảo Tô Trần đến Phi Thạch thành tìm nàng, nàng đã từ Thu gia trở lại Phi Thạch thành. Chờ Tô Trần đến nơi, nàng sẽ cùng Tô Trần trở về Thu gia. Đọc được thư này, Tô Trần suy nghĩ một chút, cảm thấy sắp xếp như vậy cũng ổn. Lại chờ thêm khoảng bảy ngày, cuối cùng Đoàn Khánh Lang và mọi người cũng đến. Hắn mang theo tổng cộng sáu người, xem ra đây đều là những người tinh anh mà hắn lựa chọn. Tô Trần để lại cho Đoàn Khánh Lang một khoản vốn khởi nghiệp không nhỏ. Đối với bọn họ, số tiền này dùng để kiếm ăn đủ để bọn họ sử dụng trong mấy chục năm. Nhưng Đoàn Khánh Lang rất hiểu rõ, số tiền này mà Tô Trần cho bọn họ, phần lớn là để bọn họ chuẩn bị cho công việc. Xây dựng một mạng lưới tình báo thì tiền quan trọng đến cỡ nào, không cần nói cũng hiểu. Lúc nhìn thấy số tiền này, trong lòng Đoàn Khánh Lang cảm động không thôi. Tô Trần tuy không nói nhiều lời, nhưng việc có thể trực tiếp đưa cho hắn nhiều tiền như vậy, chứng tỏ sự tin tưởng này rất cao. Trong lòng hắn cũng dâng lên chút hùng tâm tráng chí, muốn làm tốt chuyện này. Tấn quốc là một khu vực rất lớn. Chu quốc đặt trước Tấn quốc rộng lớn như vậy, thậm chí có thể nói là nhỏ bé. Tô Trần sắp xếp cho Đoàn Khánh Lang và những người của hắn, chủ yếu hoạt động ở khu vực miền trung, sau đó lan ra phía tây. Rất nhiều đại sự của Tấn quốc, đều sẽ chọn tổ chức ở khu vực xung quanh Hạ Vực thành. Cũng chính là nơi diễn ra triển lãm đan dược hàng năm. Đây là miền trung của Tấn quốc, các thế lực đến đây cũng không quá xa. Việc chọn địa điểm xuất phát ở nơi này, sẽ dễ dàng hơn rất nhiều trong việc thu thập thông tin quan trọng. Mặc dù tin tức ở miền trung không quý giá bằng, bởi vì có quá nhiều người qua lại nên tin tức truyền miệng sẽ lan rộng ra rất nhiều. Nhưng đối với các môn phái nhỏ hay thế lực nhỏ mà nói, vẫn có nhu cầu, và thậm chí nhu cầu không nhỏ. Những môn phái nhỏ này cần tin tức được tổng hợp. Vì thông tin bị phân mảnh, họ không thể thu thập được quá nhiều thông tin hữu ích và thường xuyên xảy ra việc bỏ sót thông tin diện rộng. Hiện tại, chỉ cần làm tốt việc thu thập thông tin, thì ở Tấn quốc cũng sẽ có một thị trường lớn. Việc bán thông tin với giá cao hơn chi phí đầu tư, thì sự việc này có thể bước vào vòng tuần hoàn tốt, bắt đầu phát triển từng bước một. Ở Tấn quốc, việc mua bán tin tức là một mảnh "Lam Hải" không có quá nhiều cạnh tranh. Các con đường thông tin của các tông môn lớn về cơ bản chỉ phục vụ cho riêng họ. Các môn phái nhỏ lại không đủ năng lực để xây dựng một mạng lưới riêng. Có lẽ trong đó cũng có các thế lực lớn tiến h·ành h·ạn chế, vì việc k·h·ống c·hế con đường thông tin có thể hạn chế được rất nhiều sự trỗi dậy của các môn phái nhỏ. Tô Trần chỉ kể lại một cách tương đối đơn giản cho Đoàn Khánh Lang nghe. Coi như là nhắc nhở hắn. Về việc ở Tấn quốc cần phải chú ý điều gì, và những chuyện c·ấm k·ỵ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận