Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 3: Thánh Nhân chi pháp

Chương 3: Pháp của Thánh Nhân
Nghỉ ngơi một đêm, Tô Trần dậy rất sớm, chuẩn bị ra phía sau núi xem xét. Kích hoạt [Tiên phong tìm yêu], bản thân liền trở nên cực kỳ nhạy cảm với tung tích của yêu vật. Dù yêu vật đã đi, mùi lưu lại vẫn cho ta một chút chỉ dẫn. Vừa bước vào sau núi, Tô Trần đã nhận ra dấu vết yêu vật. Theo lý thuyết, sau khi những cao thủ kia rời đi, nơi này không nên còn yêu vật mới đúng. Nhưng Tô Trần tay cầm đao, vẫn duy trì cảnh giác. Phía sau núi của Giang An thành, không phải loại rừng rậm hoang vu, cây cối không tính là rậm rạp, đường xá đi lại tương đối dễ. Dấu vết dẫn theo một đường hướng vào trong núi. Dọc đường, Tô Trần cũng thấy được dấu chân người đi qua. Truy tìm một đoạn, Tô Trần phát hiện có chút không ổn. Dấu vết của yêu vật bắt đầu chia làm hai hướng. Một hướng vẫn đi trên mặt đất, còn một hướng khác lại leo lên cây. Yêu vật rất giảo hoạt, còn lường trước được có người sẽ theo dấu. Nó trèo lên ngọn cây, bắt đầu nhảy vọt trên cành cây để che giấu tung tích của mình. Thảo nào đám cường giả kia đều trở về tay không, yêu vật này đúng là khôn khéo. Nó lúc đi trên cây, lúc lại dừng lại trên mặt đất. Yêu vật xảo quyệt như vậy, e rằng sớm đã có thực lực của đại yêu. Tô Trần càng cẩn thận tiến về phía trước. Sau khi [Tiên phong tìm yêu] được kích hoạt, dù yêu vật giở những trò này, vẫn không thể thoát khỏi sự truy tìm của ta. Đi một vòng lớn, khoảng chừng năm dặm, lại trở về vị trí mình bước vào sau núi lúc đầu. Nói cách khác, yêu vật cố ý để lại dấu vết để đánh lạc hướng người theo dõi. Trước mắt là một bụi cây, nhìn thưa thớt, có vẻ như không giấu được gì. Rút đao đẩy bụi cây bụi gai ra, Tô Trần thấy rõ nơi này quả thật có dấu vết yêu vật từng dừng chân. Nơi này không phải chỗ yêu vật ẩn thân mà là nơi yêu vật cất giấu bảo vật. Những cao thủ kia không phải đuổi bắt yêu vật, mà là đang tìm bảo vật này. Dưới bụi cây, là một tấm tơ lụa đã bị vấy bẩn. Trên tơ lụa còn có rất nhiều cặn bã đan dược, chắc là dùng để bọc Huyết Phách Đan. Nhưng có thể dẫn dụ nhiều cao thủ đến vậy, rõ ràng không phải vì Huyết Phách Đan. Đám cao thủ đỉnh cấp của Trấn Yêu Ty sao có thể lãng phí thời gian lâu như vậy chỉ vì Huyết Phách Đan được. Đưa tay nhặt tơ lụa lên. Trên tơ lụa, cả mặt trước lẫn mặt sau đều thêu rất nhiều chữ nhỏ. Nhìn lướt qua, mấy chữ “Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết” đập vào mắt. Trên tơ lụa, rõ ràng thêu một bộ công pháp tu hành. Những cao thủ Trấn Yêu Ty kia, là vì nó mà đến. Nhặt tơ lụa, Tô Trần không ở lại lâu, che giấu tung tích rồi lập tức về nhà. Sau khi trở lại phòng nhỏ của mình, ta liền bắt đầu đọc. Ta đã học được một số công pháp luyện thể trong nhiều năm ở Vân Dương Tông. Nhưng những cống hiến của ta bị bớt xén, cũng không đổi được loại công pháp thượng đẳng nào. Ta học những công pháp luyện thể cơ bản, thuộc loại công pháp rất thông thường. Ta có thể mượn những công pháp này để bước vào luyện thể viên mãn cửu phẩm, phải tính do ngộ tính của ta không tệ, chứ không phải do công pháp này. Dựa vào công pháp cơ bản này, cực hạn cũng chỉ đến bát phẩm, muốn tiến thêm một bước nữa khó hơn lên trời. Rời khỏi Vân Dương Tông, Tô Trần càng hiểu rõ. Bản thân nhất định phải tăng thực lực lên. Muốn sống có tôn nghiêm trong đời, thực lực rất quan trọng. Đúng như sư tỷ đã nói, có đôi khi con người còn đáng sợ hơn cả yêu. Dù lập nhiều công lao trảm yêu trừ ma, nhưng không có thực lực thì không có địa vị. Người khác vài ba câu có thể xóa đi những nỗ lực của mình. Muốn bảo vệ bản thân, bảo vệ mẹ và tiểu muội, mình cũng nên tỉnh ngộ rồi, phải chú ý tu hành nhiều hơn. Ta nhìn vào tơ lụa, bắt đầu đọc công pháp phía trên. [Huyền thiên đạo, tâm tùy ý niệm động, đạo pháp tự nhiên thành. Khí chuyển vùng đan điền, thần du giữa thiên địa. Thể xác tinh thần vốn không ở giữa, đạo tâm tự hiển hiện. Vạn pháp quy nhất lý, vô vi mà tự nhiên. Nói ở trong lòng đi, thiên địa mặc ta du lịch. Tâm thông vạn vật ý, đạo pháp vô cùng tận... ] Trên tơ lụa, chi chít những chữ nhỏ được thêu lên. Bộ Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết này tuy ta biết chữ ở trên đó, nhưng ý nghĩa bên trong lại khó hiểu. Đọc một lượt, hình như không thu hoạch được gì. Cường giả Trấn Yêu Ty cũng ra sức tìm kiếm công pháp này, mặc dù rơi vào tay mình, nhưng lại giống như không thể phát huy được tác dụng của nó... Cả một buổi chiều, Tô Trần thử đọc đi đọc lại nhiều lần, vẫn không hiểu rõ ý nghĩa. Nhìn Tô Trần trong phòng, mẹ cùng tiểu muội đều không quấy rầy. Trên bàn chỉ lưu lại chút đồ ăn để khi nào Tô Trần đói bụng có thể tự ra ăn. Suốt hai ngày liền, Tô Trần đều trốn trong phòng. Nếu đọc không hiểu, vậy ta sẽ nghiên cứu từng chữ từng chữ. Khó khăn lắm mới có được một phần yếu quyết công pháp, Tô Trần không muốn từ bỏ như vậy. Bỗng nhiên, một dòng chữ nhỏ lại lần nữa hiện ra trước mắt. [Đọc sách trăm lượt, nghĩa nó tự hiện, thu hoạch thiên mệnh: Người ham học hỏi] [Người ham học hỏi]: Tăng ngộ tính của bản thân, nhất định xác suất phát động đốn ngộ. Thiên mệnh [Người ham học hỏi] có màu lam, xem ra cũng không quá hi hữu. Lại một lần nữa có được thiên mệnh, suy đoán trước đó của ta được chứng minh. Chỉ cần mình lặp lại một số việc, có thể sẽ đạt được thiên mệnh tương ứng. Phần Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết này mình đọc lâu vẫn không hiểu, nhưng vẫn kiên trì không ngừng. Quả nhiên đúng như ta nghĩ, ta nhận được một thiên mệnh mới. Ta kích hoạt thiên mệnh [Người ham học hỏi] bên trong thức hải. Lần nữa đọc Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết, những câu trước đây ta xem không hiểu, giờ phút này đọc lên lại không hề cảm thấy tối nghĩa. Toàn bộ Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết chia thành 2 phần chính. Phần luyện thể, dùng thân thể máu thịt luyện thành thuần dương chi thể. Phần tâm cảnh, dùng trần tục đổi lấy thánh hiền tâm. Hai cái hỗ trợ lẫn nhau, giúp người ta nhập phẩm thăng tiến. Đây là một bộ pháp tu hành của Thánh Nhân! Đọc xuống dưới, đó chính là phương pháp tu hành cụ thể của Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết. Tuy rằng mình đã có thực lực cửu phẩm, nhưng lần này cầm Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết, Tô Trần quyết định bắt đầu lại từ đầu tu hành. Công pháp cơ bản của Vân Dương Tông hoàn toàn không thể so với Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết. Cửu phẩm là luyện thể, tôi luyện khí huyết, cường tráng thể phách, giúp thân thể tăng tiến vượt qua người thường. Bát phẩm là luyện tinh, thể chất cường tráng, lực lượng tăng mạnh. Một người tay không có thể di chuyển cự thạch. Công pháp cơ bản của Vân Dương Tông mà ta đã tu luyện trước đây, bây giờ nhìn lại, rõ ràng là dạy hư học trò. Dù là cửu phẩm hay bát phẩm, đối với việc tôi luyện bản thân, đều hoàn toàn không đủ. Ta tranh thủ đi ra ngoài ăn chút gì đó, cho bụng thêm chút thức ăn. Sau đó ta lại đeo danh hiệu [Kiên cường bất khuất] vào, nghỉ ngơi một canh giờ, cả người giống như được nghỉ ngơi cả đêm, tinh thần sảng khoái. Sau khi khôi phục trạng thái tốt, Tô Trần bắt đầu chính thức tu hành Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết. Có kinh nghiệm đột phá cửu phẩm, tu hành lần này chắc sẽ dễ dàng hơn, chắc sẽ vậy... Tinh thần tập trung, ý thức ngưng tụ vận chuyển theo lời công pháp. Trong nháy mắt, phía sau như có một thanh thiết chùy nện vào lưng ta. Chỉ mới lần đầu tiên, Tô Trần đã bị đánh lùi xuống đất. Dựa vào công pháp luyện thể cơ bản của Vân Dương Tông, ta rõ ràng đã đạt cửu phẩm luyện thể viên mãn. Không ngờ, ngay cả việc nhập cửu phẩm của Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết mình cũng chống đỡ không nổi. Thở hồng hộc, Tô Trần càng tin rằng mình không đi sai đường. Ta nhất định phải một lần nữa xây lại cơ sở, thì mới có thể tiến xa hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận