Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 141: Vân Dương tông bên kia tao ngộ một trận đại kiếp nạn

Chương 141: Vân Dương tông gặp phải một trận đại kiếp nạn
Giờ phút này, trong đình viện rất nhiều đệ tử thân truyền đã ngồi xuống. Tô Trần bên tay phải ngồi Kim Duyệt, tay phải của nàng bên cạnh là Nguyễn Đình. Lại một lần nữa cuộc tỷ thí của đệ tử bắt đầu, Kim Duyệt đối với Tô Trần liền đã có chút hiếu kỳ. Nhưng lúc đó sự hiếu kỳ, càng nhiều là bắt nguồn từ trong lòng không phục. Hiện tại không giống với lúc trước, Tô Trần ở trong vùng hoang dã đã cứu được tính mạng của nàng. Từ khi đó bắt đầu, càng nhiều sự hiếu kỳ, bắt nguồn từ chính nàng muốn hiểu rõ Tô Trần nhiều hơn một chút. Chỉ là trong quá trình hiểu rõ Tô Trần, hiếu kỳ lại dường như càng ngày càng nhiều. Thực lực Tô Trần hiện tại bày ra, sớm đã không phải là dạng đệ tử mới nhập Thiên Cương như nàng Kim Duyệt có thể so sánh được. Thực lực của Long Vân Vân, liền dốc toàn lực ứng phó Cố Vi cũng không phải đối thủ. Vậy mà nàng lại thua bởi Tô Trần. Cho dù có người tìm lý do, nói rằng Long Vân Vân không đủ cảnh giác nghiêm túc, cũng không thể che giấu kết quả tỷ thí nàng thua trận.
Tuổi của Tô Trần, cũng không tính là quá lớn. Tính ra, phải cùng Cố Vũ cùng một lứa. Nhưng biểu hiện của Tô Trần bây giờ, đã không thua Cố Vi, mà thực lực còn vượt xa Cố Vũ và Cố Vi. Biểu hiện như vậy, tự nhiên càng dẫn đến sự hiếu kỳ của Kim Duyệt và Nguyễn Đình. Hai người ngồi cạnh Tô Trần, cẩn thận trong lời nói mà hỏi han. Tô Trần cũng không hề che giấu, những ứng đối của mình khi đó, những ý nghĩ trong lòng đều nói thẳng với hai nàng. Thuận đường còn phân tích chiêu thức của Long Vân Vân, cùng với những lỗ hổng trong chiêu thức. Kim Duyệt chống tay, cánh tay tì lên mặt bàn. Trong ánh mắt, dường như chỉ có bóng hình Tô Trần. Một bên Nguyễn Đình thấy dáng vẻ của nàng, đưa tay nhéo nhéo eo của nàng. Nhỏ giọng nhắc nhở nàng, dáng vẻ của nàng đã có chút rõ ràng rồi. Người không có tinh ý có lẽ cũng sắp nhìn ra được ý nghĩ trong lòng nàng. Đại khái cũng ý thức được không thích hợp, vội vàng ngồi ngay ngắn lại.
Trong lúc nói chuyện, Cố Vi và Cố Vũ hai người đi vào đình viện. Nhìn thấy Tô Trần, trên mặt Cố Vi hiện lên mấy phần do dự. Do dự một chút, nàng vẫn hướng tới bên cạnh Tô Trần. Lập tức lấy ra một hộp thuốc, đặt lên mặt bàn trước mặt Tô Trần. "Cảm ơn..." Âm thanh không lớn, nhưng Cố Vi có thể đến đây nói lời cảm tạ, đã là sự chuẩn bị tâm lý rất lớn rồi. "Sư tỷ Cố khách khí rồi, tư cách lịch luyện Sơn Hà Trì vốn là của ngươi. Vật quy về chủ, không nói đến cảm tạ hay không cảm tạ gì cả." Tô Trần nhẹ giọng đáp lời. Lúc trước, Cố Vi khi nhìn thấy Tô Trần đã cảm thấy không thoải mái. Cho dù nàng rõ ràng Tô Trần tướng mạo khá tuấn tú, nhưng lúc trước nhìn Tô Trần, nàng vẫn cảm thấy rất ghét. Nhưng hôm nay, nàng lại cảm thấy giọng nói của Tô Trần có vẻ dễ nghe. Toàn bộ con người nhìn xem, cũng càng thuận mắt hơn một chút. Thậm chí, khiến cho nàng có chút ngẩn người.
Định thần lại, Cố Vi đặt đan dược xuống án sau đó. "Lần này ngươi giúp ta, ta nên báo đáp, ta tuyệt đối sẽ không thiếu. Nhưng cũng không có nghĩa là ta liền tán thành ngươi. Ngươi lợi hại hơn ta tưởng rất nhiều, trước đó chúng ta đã thực sự quá xem nhẹ ngươi. Nhưng chênh lệch giữa ngươi và huynh trưởng của ta, vẫn khác nhau một trời một vực. Lời ngươi nói muốn thắng Liễu Tinh Vãn, ta hiện tại cũng vẫn không tin." Khi Cố Vi nói chuyện, Tô Trần cứ vậy nhìn nàng, cũng không phản bác. Nói một hồi, chính nàng dường như lại có chút ngượng ngùng. Rõ ràng là đến cảm kích Tô Trần, mà nàng cũng không biết vì sao lại lắm mồm nói những lời này. Rồi mang theo Cố Vũ đi đến cách đó không xa ngồi xuống.
Không đầy một lát, Tam trưởng lão cũng tới. Trước khi mọi người riêng lẻ hỏi han, Tam trưởng lão trước nói với mọi người một chút tình huống cần chú ý trong tu hành. Trong lúc giảng bài, Cố Vi thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt liếc nhìn về phía Tô Trần. Hành động của nàng khá nhỏ, và cảm giác bên ngoài cũng tương đối kín đáo. Chỉ là Kim Duyệt dường như có một năng lực đặc thù vậy, những động tác nhỏ của Cố Vi, đều bị nàng nhìn hết vào mắt. Trong lòng nàng, đã có chút không thoải mái rồi.
Sau khi Tam trưởng lão giảng xong, liền bắt đầu dần dần hỏi han cảm nhận của mọi người ở Sơn Hà Trì. Có những cảm thấy không đúng chỗ nào, đều được ghi chép lại. Từ lời của người khác, mọi người cũng xem xét mình có thể học được điều gì. Thời gian cứ thế trôi đến buổi chiều giờ Thân. Sau khi Tam trưởng lão trò chuyện xong, mọi người chuẩn bị rời đi. Tô Trần lại bị Tam trưởng lão gọi lại, để Tô Trần cùng ông ấy đi đến thiền điện. Lúc đầu Kim Duyệt và Nguyễn Đình tìm rất nhiều lý do, Tô Trần mới đồng ý chỉ điểm cho hai người họ một chút. Kết quả trực tiếp bị Tam trưởng lão chen ngang rồi.
Bên trong thiền điện, Thượng Tuyên Chân Nhân cùng mấy vị trưởng lão khác đều có mặt. Thượng Tuyên Chân Nhân coi trọng Tô Trần, thực sự không phải là trò đùa. Những việc đại sự, ông ấy thật sự gọi Tô Trần đến cùng nhau thương lượng. Thậm chí bên trong thiền điện, còn chuẩn bị cho Tô Trần một chỗ ngồi, cảm giác giống như là Thiên Cương thành lại có thêm một vị trưởng lão nữa. Và những tin tức này, cũng xuyên qua một vài người hầu, truyền đến tai các đệ tử khác. Đối với Tô Trần, đệ tử trong tông môn đã tôn trọng hơn trước kia rất nhiều.
"Ba ngày trước, Vân Dương tông bên kia gặp phải một trận đại kiếp nạn. Tuyến đầu phòng tuyến trong một đêm đã có gần 50 người thương vong. Kể cả những đệ tử của tông môn khác đến trợ giúp, cũng có người bị thương vong." Thấy Tam trưởng lão cùng Tô Trần đã đến, Thượng Tuyên Chân Nhân liền bắt đầu nói về tin tức vừa nhận được. Mức độ thương vong này, thực sự có thể coi là một trận đại kiếp nạn. Gần 50 đệ tử thương vong, nếu là một tông môn nhỏ, thì tiền tuyến đã hỏng mất. Vân Dương tông là đệ nhất tông môn của Đại Chu, còn có chút nội tình, nên vẫn có thể duy trì được. Nhưng thương vong như vậy, đối với Vân Dương tông mà nói, cũng tuyệt đối là thương cân động cốt. "Quá trình cụ thể, hãy để Tứ trưởng lão nói đi, ông ấy nắm rõ chi tiết hơn." Nghe vậy, Tứ trưởng lão khẽ gật đầu, bắt đầu kể lại những thông tin chi tiết đã có được. "Tiền tuyến của Vân Dương tông vốn đã hơi ổn định, nhờ sự giúp đỡ của 7 tông môn, toàn bộ tuyến đầu phòng tuyến của tông môn coi như đã được giữ vững. Trước khi trận kiếp nạn này xảy ra, Vân Dương tông tiền tuyến quyết định chuyển từ phòng thủ sang phản công. Bắt đầu chủ động hơn đối phó những yêu vật kia. Ba ngày trước, tiền tuyến nhận được tin trinh sát, liền sắp xếp hơn 50 người đi mai phục. Vị trí mai phục, rất gần với tiền tuyến. Cuối cùng, vị trí mai phục của bọn họ không sai, nhưng lại không dự đoán được chính xác số lượng yêu vật. Đêm xuống, số lượng yêu vật xuất hiện, vượt quá 200. Trong đó còn có mấy con kim yêu, mấy chục con lớn..." Mai phục thì đúng là đã mai phục được, nhưng thực lực lại không đủ. Tình huống này xảy ra, đã là không tồi khi còn có bộ phận đệ tử giữ được tính mạng.
"Tô Trần, tình huống đêm đó của Vân Dương tông không khác gì nhiều. Ngươi tương đối am hiểu về trinh sát, ngươi cảm thấy nguyên nhân căn bản nhất của kiếp nạn này là ở đâu?" Ở vị trí cao, Thượng Tuyên Chân Nhân mở miệng hỏi thăm. "Rất có thể là do khi trinh sát, đã không xác định rõ được chính xác tung tích. Loại yêu vật số lượng lên đến hàng trăm con này xuất động, thậm chí còn có cả kim yêu lẫn trong đó. Trong tình huống này, khi những yêu vật ở phía trước đang xâm chiếm địa bàn, chắc chắn sẽ có địa yêu chỉ huy. Khi trinh sát các dấu vết xung quanh, đã không phân biệt được tung tích của địa yêu mà đã mạo muội mai phục." Chỉ là nghe những miêu tả này, Tô Trần đại khái đã hiểu tình hình lúc đó. Loại súc sinh yêu này, nếu không có một yêu vật nào đó mạnh hơn thống lĩnh, thì gặp mặt chính bọn chúng sẽ đánh nhau trước. Việc để kim yêu làm tiên phong ra trận, hơn nữa lại còn là tập kích, mang nhiều rủi ro. Vậy phía sau tất nhiên phải có địa yêu sắp xếp. Các vị trưởng lão nghe Tô Trần giải thích, đều gật gù. So với những gì họ nghĩ dường như hợp lý hơn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận