Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 398: Đề nghị của Liễu Tinh Vãn (1)

Chương 398: Đề nghị của Liễu Tinh Vãn (1)
Tu luyện võ đạo, sau khi bước vào ngũ phẩm Tuyết Ý cảnh, thực ra không còn quá e ngại độc nữa. Cơ thể trải qua tâm hỏa thiêu đốt ở lục phẩm, rồi lại được ý lạnh của tuyết kiến tạo. Độc tính thông thường rất khó vượt qua được sự ứng phó như vậy. Võ giả đạt tới ngũ phẩm, khi thân thể gặp phải ăn mòn, tự động sẽ vận chuyển sức chống cự. Với phần lớn võ giả, điều đáng sợ không phải là độc, mà là phản phệ. Các loại công pháp tu luyện và phản phệ khi vận dụng, những thứ đó mới khó đối phó. Dù cho độc tính có chút khó nhằn, dựa vào tác dụng của đan dược vẫn có thể giải quyết dễ dàng.
Trong phòng trên lầu của tửu lâu. Tình trạng của Thái Tranh khiến đám võ giả của Ngũ Lam sơn trang vô cùng lo lắng. Một đao của Tô Trần, quả thật khiến hắn bị trọng thương. Vết thương lớn ở chân, chắc chắn phải mất một thời gian dài mới có thể hồi phục. Nhưng hiện tại, vấn đề không phải là hồi phục trong bao lâu. Mà là có thể hồi phục hay không... Vết thương xung quanh vẫn tiếp tục chuyển biến xấu, máu mủ không ngừng tuôn ra.
Tin tức hộ vệ của Ngũ Lam sơn trang bị thương, trong vòng nửa ngày đã lan rộng khắp Tương Viên thành. Thậm chí còn đang truyền tới các thành thị khác của Đại Chu. Tin tức lan truyền, cũng khiến thái độ của dân chúng Tương Viên thành đối với bọn chúng có sự thay đổi rõ rệt. Trước đây, dân chúng Tương Viên thành thực sự rất sợ những võ giả nước Tấn này. Nước Tấn được coi là một quốc gia lớn mạnh nhất trong khu vực, rất nhiều võ giả trong nước đều có thực lực vượt trội hơn võ giả nước Chu. Cộng thêm những lời đồn thổi, phóng đại của rất nhiều người trong thành. Những lời 'tâng bốc' kia nghe vô cùng khoa trương. Rằng lục phẩm nước Tấn có thể đánh bại ngũ phẩm võ giả nước Chu. Ngũ phẩm võ giả nước Tấn thậm chí có thể so cao thấp với cường giả Hóa Cảnh nước Chu. Phải biết rằng, cường giả Hóa Cảnh ở nước Chu, ai cũng là võ giả có danh tiếng. Bị thổi phồng như vậy, dân chúng thực sự bị hù dọa. Nhưng lần ra tay này của Tô Trần, đã phá tan những suy nghĩ quan niệm đó. Hóa ra võ giả nước Tấn cũng không lợi hại đến vậy. Bọn chúng muốn bắt Tô Trần để đưa đi thẩm phán. Nhưng thanh niên Tô Trần này, lại có thể khiến hộ vệ võ giả nước Tấn bị trọng thương. Không phải nói võ giả nước Tấn thực lực hơn xa võ giả nước Chu sao? Vậy tại sao người trẻ tuổi nước Chu, lại có thể làm bị thương hộ vệ võ giả Ngũ Lam sơn trang? Thái Tranh tuổi tác, có lẽ phải lớn hơn Tô Trần hai mươi mấy tuổi. Tu luyện nhiều năm như vậy, lại bị thương nặng như vậy.
Hào quang của võ giả nước Tấn đã bị rạn nứt trong lòng bách tính Tương Viên thành. Điều tra thêm chút nữa, có thể cảm nhận được, dân chúng đã không còn phối hợp như trước. Đến cả người chạy vặt ở tửu lâu, trong lời nói và hành động cũng không còn sự cung kính ban đầu.
Trong hai ngày liên tiếp, Tô Trần phát hiện ra người của Ngũ Lam sơn trang đã không còn hành động đơn độc nữa. Đến cả Võ đường chủ muốn đi đâu, cũng kéo theo 2 hộ vệ đi cùng. Miệng thì nói không sợ gì, nhưng thực tế trong lòng hắn đang sợ hãi. Không tìm được cơ hội, Tô Trần cũng không lãng phí sức lực. Từ khi mình động thủ cũng đã qua nhiều ngày rồi. Tô Trần đi tới một thành bên cạnh Tương Viên thành, tìm tới đám con buôn tin tức, hỏi thăm tin tức liên quan đến kinh thành. Tin tức tương quan, đại khái cũng đã đến. Tô Trần cần xác định, việc làm của mình có khiến người của Ngũ Lam sơn trang ở kinh thành đều dẫn đến đây không. Tìm tới con buôn tin tức, Tô Trần cũng đã cải trang lại rồi. Trong lúc nói chuyện, các câu hỏi của Tô Trần, đều khiến đối phương cảm giác mình muốn tìm hiểu vị trí của Tô Trần.
"Khách nhân, Tô Trần rốt cuộc ở phương nào, chỗ chúng ta thật sự không có tin tức chính xác đặc biệt. Hơn nữa, muốn tìm hiểu tin tức của Tô Trần, khách nhân ngài chỉ cho chút vàng bạc này..."
Cũng được đấy, dường như mình càng ngày càng đáng giá tiền. Muốn hỏi một chút tin tức liên quan tới mình, so với trước kia, lại còn tăng giá. "Tô Trần ra tay đánh bị thương người của Ngũ Lam sơn trang, những người ngoại lai này chắc chắn sẽ đầu tư càng nhiều hơn để trả thù. Những tin tức liên quan đến hắn, đương nhiên giá trị càng cao hơn." Nghe vậy, Tô Trần giả bộ có chút ngoài ý muốn.
"Hắn làm bị thương người của Ngũ Lam sơn trang?" "Khách nhân vẫn chưa biết à, tất cả chúng ta đều cho rằng Tô Trần chỉ dám trốn tránh, lẩn trốn. Nhưng người ta lại hết lần này tới lần khác dám ra tay với bọn chúng. Hơn nữa, người bị thương của Ngũ Lam sơn trang, vết thương còn rất nặng."
Tô Trần lộ ra vẻ suy tư, sau đó tiếp tục hỏi thăm. Đồng thời nhét vào tay hắn một thỏi tiền nữa.
"Có thể đánh lén thành công một lần, những người của Ngũ Lam sơn trang chắc sẽ sợ hãi nhỉ? Bọn chúng có phái người đi tìm kiếm tung tích của Tô Trần xung quanh không?" "Khách nhân, ngươi đánh giá bọn chúng quá cao rồi, đám người đó đã sớm sợ hãi rồi. Đã phái người đến kinh thành, gọi một bộ phận người khác của bọn chúng đến." "Toàn bộ gọi tới?" "Nghe nói lưu lại hai ba người, tiếp tục ở kinh thành tra tìm." Tô Trần khẽ gật đầu, xem ra việc mình làm vẫn chưa đủ nghiêm trọng. Ngũ Lam sơn trang lại còn người ở lại kinh thành. Sau khi tùy tiện hỏi thêm vài câu nữa.
Việc điều tra của Ngũ Lam sơn trang ở kinh thành thật sự có rất nhiều trở ngại. Dù sao đó cũng là kinh thành của Đại Chu, không thể tùy tiện như ở Tương Viên thành. Hơn nữa, mối quan hệ giữa nước Chu và nước Tấn vốn rất tốt. Nếu người của Ngũ Lam sơn trang gây rối ở kinh thành của Đại Chu, hoàng thất Đại Chu chắc chắn sẽ phàn nàn với triều đình nước Tấn. Kinh thành có rất nhiều quan to hiển quý của Đại Chu, cũng cần phải nể mặt chút.
Sau khi xác định những điều này, Tô Trần trong lòng cũng thấy an ổn hơn chút. Người của Ngũ Lam sơn trang, hành động ở kinh thành gặp nhiều cản trở, mẹ và tiểu muội có lẽ vẫn an toàn. Chỉ là chúng còn người ở lại kinh thành. Điều này nói rõ việc mình làm vẫn chưa đủ, vẫn cần phải thêm chút lửa cho Tương Viên thành. Tô Trần tính toán kế hoạch tiếp theo trong lòng. Những người của Ngũ Lam sơn trang ở kinh thành, chậm nhất là ngày mai sẽ đến Tương Viên thành. Vậy có lẽ mình có thể thêm chút sức, trong khoảng thời gian này, lại cho bọn chúng một bài học. Khiến người của Ngũ Lam sơn trang, tất cả đều bị lôi đi hết. Nghĩ đến đây, Tô Trần lập tức quay về Tương Viên thành, bắt đầu lựa chọn mục tiêu sử dụng. Về việc đã hẹn đi cùng Vương trưởng lão của Thái Hà tông khám phá hoang dã, mình thực sự không thể đi được. Đến lúc đó, chỉ có thể nói với Vương trưởng lão là mình lạc đường rồi. Không nhìn thấy tiêu ký, không tìm được phương hướng chính xác.
Trong lúc Tô Trần tìm kiếm thời cơ, tin tức liên quan cũng đã truyền khắp các đại tông môn của Đại Chu. Trước đó, có một số võ giả Đại Chu, các thế lực tông môn, muốn có quan hệ tốt với Ngũ Lam sơn trang. Cũng đang tìm kiếm tung tích của Tô Trần xung quanh. Nhưng bây giờ những tin tức này vừa truyền ra, rất nhiều người lập tức dừng lại. Uy vọng của thế lực tông môn nước Tấn, cũng đã bị một đao này của Tô Trần chém rớt hơn phân nửa.
Vân Dương Tông, thiền điện. Phó kiếm Vân kiên quyết rời đi, Thái Võ Chân Nhân cũng không còn suy nghĩ những việc khác. Trong thế hệ trẻ tuổi này, truyền thừa của tông môn đã chắc chắn thuộc về Liễu Tinh Vãn. Đối với sự vụ của tông môn, Liễu Tinh Vãn để bụng hơn nhiều so với Phó kiếm Vân. Có lẽ bàn về thiên phú tiềm năng, Liễu Tinh Vãn có hơi kém hơn một chút. Nhưng Thái Võ Chân Nhân đã suy nghĩ kỹ rồi. Sự khác biệt giữa Liễu Tinh Vãn và Phó kiếm Vân, có lẽ một phần lớn là do sự chênh lệch của bọn họ từ lúc còn nhỏ, một người có thiên phú đặc biệt hơn là Phó kiếm Vân. Đệ tử như Liễu Tinh Vãn, mới có ý nghĩa và giá trị để bồi dưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận