Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 542: Thượng vị lệnh mời (2)

Hắn hiện tại, thật sự đã trở thành trò cười. Giờ phút này, Tô Trần đã theo sự dẫn đường của tên người hầu kia, đi đến vị trí hiên nhà. Tên người hầu này dẫn Tô Trần đi vào một cái sân nhỏ. Sân nhỏ rất bé, chỉ có hai gian phòng, nhưng dù sao cũng là một cái sân riêng biệt. Tô Trần đi vào trong nhà, còn tên người hầu kia thì trực tiếp đứng ở trong sân, chờ lệnh ở đó. Nghỉ ngơi một chút, Tô Trần gọi hắn vào trong nhà. "Ngươi không cần đi hầu hạ những người khác sao?" Nghe Tô Trần hỏi thăm, người hầu trước mặt cũng rất cung kính mở miệng trả lời: "Công tử đến đây, là dùng thượng vị lệnh mời, là quý khách của trấn Thiên Tuyền. Theo quy tắc, kẻ hèn này cần phải hầu hạ công tử, cho đến khi công tử rời khỏi trấn Thiên Tuyền." Cái từ thượng vị lệnh mời này, Tô Trần cũng là lần đầu nghe. Nhưng đã có thượng vị lệnh mời, thì rất có thể sẽ có hạ vị hoặc là trung vị lệnh mời. Xem ra việc Từ Khải Minh tức giận như vậy, chủ yếu là do mình cầm cái thượng vị lệnh mời của hắn. "Thượng vị lệnh mời là thứ rất khó kiếm sao? Quy tắc thế nào, có thể nói cho ta biết không?" Đối mặt với sự hỏi thăm của Tô Trần, người hầu bên cạnh cũng không hề thấy kỳ quái. Có lẽ đã bị hỏi nhiều rồi, người đến nơi này, hỏi qua vấn đề tương tự không ít. "Công tử hẳn phải biết trấn Thiên Tuyền tổng cộng có 6 vị chủ nhà. Gia chủ của 6 vị chủ nhà, mỗi năm có một cái thượng vị lệnh mời. Còn hậu bối của chủ nhà, mỗi người sẽ có một cái thượng vị lệnh mời." "Hậu bối của chủ nhà, cả đời chỉ có một cái thượng vị lệnh mời?" Tô Trần nghe đến đây, nhịn không được mở miệng truy hỏi. "Công tử nói đúng, hậu bối của chủ nhà, còn phải là dòng chính mới có tư cách đó." Nói như vậy, thượng vị lệnh mời đúng là có chút trân quý. Thế hệ trẻ tuổi cả đời cũng chỉ có thể có được một cái, vốn là muốn đưa cho Thu Khê Vũ, để biểu lộ tâm ý. Kết quả lại bị chuyển sang cho mình. Trong lòng Tô Trần có chút đồng cảm. "Cũng khó trách sáu nhà này nhiều người trẻ tuổi như vậy, hóa ra là có lợi ích này." Câu cảm thán của Tô Trần, người hầu bên cạnh không dám đáp lời. Trêu đùa mấy chủ nhà có thể sinh, hắn đâu dám tiếp lời. Bất quá sự thật đúng là như vậy, thượng vị lệnh mời trân quý như thế, sinh thêm mấy hậu bối thì sao? Vừa là vì gia tộc khai chi tán diệp, lại còn có thể nhận được chỗ tốt. "Ngươi tên gì?" Nói chuyện với nhau như vậy, Tô Trần mới phát hiện mình vẫn chưa biết tên của người hầu bên cạnh. "Công tử ngài cứ gọi kẻ hèn này là Gỗ Đào là được." Tô Trần khẽ gật đầu, gỗ đào trấn yêu tà, không biết người hầu này có chính như gỗ đào hay không. "Thượng vị lệnh mời đã trân quý như vậy, hẳn là có rất nhiều chỗ tốt? So với trung vị, hoặc là hạ vị lệnh mời thì, lợi ích của nó cụ thể là ở chỗ nào?" Điều Tô Trần muốn biết bây giờ, chính là điểm này. Gỗ Đào đoán được Tô Trần nhất định sẽ hỏi cái này. Sau đó bắt đầu kể ra từng cái một. Đầu tiên là Tô Trần đã trải nghiệm qua, điều kiện ở độc môn tiểu viện. Còn có người hầu phục vụ, tất cả đều có người chuyên giải quyết vấn đề. Về mặt sinh hoạt, đều được hưởng một đãi ngộ cao cấp. Tô Trần nghe được mấy điều này, cũng không thấy kỳ quái. Thượng vị lệnh mời được cho là trân quý như vậy, thì những đãi ngộ cơ bản này chắc chắn là phải có. Nhưng chắc chắn sẽ không chỉ có những lợi ích thế này. Với đãi ngộ như vậy, thì không đến mức được gọi là thượng vị. "Khi lịch luyện ở thác nước Thiên Tuyền, quý khách có thượng vị lệnh mời trong tay như công tử có thể trực tiếp tham gia vòng lịch luyện cuối cùng. Còn hạ vị lệnh mời và trung vị lệnh mời thì đều cần phải thông qua khảo hạch tương ứng mới có thể tham gia vào vòng lịch luyện cuối cùng." Gỗ Đào kể ra các quy tắc trong đó, giờ Tô Trần mới hiểu được cái chỗ trân quý ở đâu. Xem ra việc muốn thông qua cuộc khảo hạch kia là rất khó. Nếu không thì cái thượng vị lệnh mời này đã không được coi trọng như vậy. Gỗ Đào đoán được sự nghi hoặc của Tô Trần, trong lời nói tiếp tục giải thích: Muốn tham gia lịch luyện cuối cùng này, phải thông qua các cuộc khảo hạch kia, thật ra tính ra cũng không quá khó. Nhưng cơ hội lịch luyện ở thác nước Thiên Tuyền, hàng năm đều được định sẵn số lượng. Không phải nói chỉ cần ngươi thông qua cuộc khảo hạch là được. Mà sẽ còn phải tiến hành xếp hạng, chọn ra người đứng nhất, nhì, ba... Đến đây tham gia lịch luyện, ngoài việc phải cân nhắc năng lực thực lực của mình, còn phải xem xét đến những người cùng thời điểm đến. Ngươi rất lợi hại, nhưng những người đến cùng thời lại còn lợi hại hơn nhiều. Vậy xin lỗi rồi, ngươi chỉ có thể bị đào thải. Với hạ vị lệnh mời trong tay, thì khoảng cách đến việc tham gia lịch luyện thác nước Thiên Tuyền còn rất xa. Lúc này mới thấy rõ tầm quan trọng của thượng vị lệnh mời. Chỉ cần có nó thì nhất định có thể tham gia vào lịch luyện thác nước Thiên Tuyền. Không giống như những người khác, vẫn phải xem năm nay có những ai đến, và bản thân có cơ hội hay không. Nếu như thất bại rồi, thì lại phải đợi thêm hai năm nữa. Người trẻ tuổi có bao nhiêu cái hai năm chứ, cứ chậm trễ vài năm thì tuổi cũng đã lên cao rồi. Mà khi đó, cái loại ngộ tính thiên phú tuyệt hảo khi còn trẻ cũng sẽ có khả năng suy yếu đi. Lần lữa mấy năm thì cuộc lịch luyện ở thác nước Thiên Tuyền có lẽ cũng không còn hy vọng nữa. Từ chỗ Gỗ Đào, Tô Trần thật sự đã nắm bắt được rất nhiều điều cần biết, có được đáp án. Xét theo một ý nghĩa nào đó, thì Từ Khải Minh có chút đáng thương. Lúc đưa ra thượng vị lệnh mời, trong lòng anh ta tràn đầy mong đợi đối với Thu Khê Vũ. Chỉ là Thu Khê Vũ hoàn toàn không có ý tứ đó. Đồng thời cũng không hề để ý đến cái thượng vị lệnh mời của anh ta. Tô Trần cảm thấy Thu Khê Vũ khi đưa cái thượng vị lệnh mời này cho mình, cũng không hề coi nó là vật trân quý gì. Thứ nhất là do Thu Khê Vũ đa phần tâm tư đều ở bên pháp trận chi đạo. Thứ hai là Thu Khê Vũ sinh ra ở Thu gia. Tầm nhìn của nàng hẳn cũng không giống như người bình thường. Cho dù không có thượng vị lệnh mời mà Từ Khải Minh đưa, thì Tô Trần cũng cảm thấy nàng cũng có cách để lấy được nó. "Khi nào thì lịch luyện bắt đầu? Ta còn phải chờ rất lâu sao?" Tô Trần tiếp tục hỏi về tình hình lịch luyện, đoạn đường này tốn không ít thời gian, không muốn lại tiếp tục lãng phí ở đây. "Vòng khảo hạch đầu tiên là bắt đầu từ bây giờ. Công tử cứ yên tâm nghỉ ngơi là được, đến lúc đó kẻ hèn sẽ bẩm báo cho công tử. Thượng vị lệnh mời cũng có vị trí quan sát chuyên biệt." Nghe vậy, Tô Trần cũng không nói thêm gì nữa, mà yên tâm nghỉ ngơi. Lịch luyện thác nước Thiên Tuyền, nghe nói là có lợi ích cực lớn đối với võ giả ngũ phẩm. Có thể dẫn đến nhiều thế lực tranh giành ở đây như vậy. Tô Trần tin rằng, cái cuộc lịch luyện này nhất định cũng có huyền diệu không nhỏ. Cao tầng của các đại tông môn, các thế lực lớn đều tinh ranh cả. Mấy thứ vô dụng, bọn họ mới lười đến tranh giành và phân chia địa bàn. Mình phải tin vào con mắt của những đại thế lực đó. Sau khi Tô Trần ở lại thì người hầu Gỗ Đào quả thật đối đãi rất tốt. Đến bữa ăn thì chỉ cần chọn món là được, Gỗ Đào sẽ nhanh chóng mang những món ăn đã chọn đến. Ở đây có một linh quang hạ nhân chăm sóc, cảm giác thật sự rất tốt. Tô Trần nghỉ ngơi một ngày. Khi trời sáng, Gỗ Đào đã mang đồ ăn đến. Ăn xong, Gỗ Đào liền dẫn đường cho Tô Trần, đi đến nơi khảo hạch. Cầm theo thượng vị lệnh mời, hai ngày đầu Tô Trần chỉ cần đứng xem thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận