Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 411: [ đao khách ] thiên mệnh tấn thăng (2)

Chương 411: [Đao Khách] Thiên Mệnh tấn thăng (2) [Đao Linh: Tăng lên trên diện rộng độ phù hợp vũ khí đao, tăng lên trên diện rộng hiệu suất nắm giữ đao kỹ, tăng lên trên diện rộng cường độ đao kỹ, tăng lên trên diện rộng ngộ tính đao pháp] Tô Trần cẩn thận nghĩ nghĩ, mình đã rất lâu không có được thiên mệnh tấn thăng. Trước đó Tô Trần tưởng rằng thực lực cảnh giới không đủ. Có lẽ giai đoạn hiện tại của mình, có thể có được thiên mệnh, nhiều nhất cũng chỉ là như vậy. Có thể sự thật, là do mình không tiếp xúc được đến chỗ sâu hơn. Đến hiện nay, là chính mình lý giải đao pháp thêm một bước, thiên mệnh mới lại được tăng lên. Lại cẩn thận xem xét thiên mệnh mà mình nhận được. [Đao Linh] Đủ loại tăng lên, đều được xưng là tăng lên trên diện rộng. Trong lúc chần chừ, Tô Trần lại một lần nữa huy động trường đao. Thái Tiêu đao Thế! Luồng hơi thở cuộn trào mãnh liệt lao về phía trước, ở nơi xa, một khe rãnh sâu mấy trượng đã hiện ra trên vách núi. Không muốn gây chú ý, Tô Trần đã cố gắng kiềm chế khi sử dụng chiêu này. Nhưng đao thế sôi trào, uy áp mãnh liệt vẫn khiến Tô Trần giật mình. [Đao Linh] thiên mệnh tăng lên, vượt ngoài dự đoán của Tô Trần. Đặc biệt là ở chỗ "tăng lên độ phù hợp vũ khí". Trước đây Tô Trần lý giải về điều này chưa đủ rõ ràng. Nhưng lúc này đây, rốt cuộc hiểu rõ sự biểu hiện cụ thể của nó. Mỗi chiêu của Cửu Tiêu Đao Thế đều hao tổn rất nhiều tinh lực và thể lực. Nhưng thiên mệnh tấn thăng thành [Đao Linh] rồi thì nó đã tăng lên trên diện rộng độ phù hợp với vũ khí. Bản thân sử dụng chiêu này, lại có cảm giác có chút nhẹ nhàng linh hoạt, thoải mái. So với trước đây, Tô Trần cảm giác bản thân đã có thể sử dụng hai chiêu đầu của Cửu Tiêu Đao Thế khá liên tục rồi. Xem ra, mình cũng nên tiếp tục tu hành các chiêu phía sau của Cửu Tiêu Đao Thế thôi. Vào đêm hôm đó, Tô Trần mới trở lại tửu lâu trong thành Thanh Tùng. Nghe Đông Phương Dũng nói, hôm nay số người đến bái phỏng mình, còn nhiều hơn trước. Đặc biệt là sau buổi tiệc tối hôm qua, càng nhiều người thêm tôn sùng mình."Đặc biệt là Thành chủ Thanh Tùng và Chương đại nhân đến từ kinh thành. Hai người bọn họ đã khắp nơi nói những lời hay cho Tô huynh. Khen ngợi đủ kiểu, không biết còn tưởng là hai người họ nhận của Tô huynh chỗ tốt gì." Cười đùa nói chuyện, Tô Trần nghe nói ở phía Thanh Tùng thành, còn có người đến tìm mình. Là muốn cùng mình thảo luận thêm về võ đạo. Đông Phương Dũng cho rằng Tô Trần hôm nay không lộ mặt, là cố ý tránh đám người Thanh Tùng thành. Không ngờ, Tô Trần lại trực tiếp bảo hắn tiếp tục tổ chức một buổi gặp mặt. Ngay tối nay, mọi người cùng nhau tâm tình võ đạo tu hành. Nghe vậy, mấy người Đông Phương Dũng đều vô cùng bất ngờ. Loại buổi gặp mặt này, đối với những người khác nhất định có thể mang đến ích lợi lớn. Nhưng Tô Trần có thể nhận được bao nhiêu, thì khó nói. Hành động này thật sự mang lại cho người ta một cảm giác vô tư. Thực tế, Tô Trần cảm thấy những buổi gặp mặt này vẫn rất có ý nghĩa. Bản thân không phải là võ giả của vùng đất này, có rất nhiều phương pháp tu hành, lộ tuyến, đều khác với họ. Nhờ buổi gặp mặt, bản thân chắc chắn vẫn sẽ có nhiều thu hoạch. Đông Phương Dũng vừa đưa tin ra ngoài, thành chủ Thanh Tùng liền cống hiến phủ thành chủ của mình. Mời mọi người cùng nhau bàn luận ngay trong phủ thành chủ. Bên phủ thành chủ còn thỉnh thoảng mang đến vài món ngon, cung cấp mọi người dùng bữa. Từ giờ Dậu bàn luận đến tận giờ Hợi. Đến cuối buổi, mọi người bắt đầu nói chuyện phiếm. Vừa nói chuyện, có người nhắc đến một chuyện quan trọng. Liên quan đến tin tức tỉ thí tranh đoạt bí cảnh. Khi nghe Tô Trần nói mình hoàn toàn không rõ tình hình, mọi người có chút bất ngờ. "Tô huynh thật sự không nghe qua sao? Chuyện này có lẽ sẽ hơi phiền phức đấy, sư tỷ Cung Chấn Dã, năm ngoái đã tấn thăng lên Thiên Tông cảnh. Mà năm nay nàng vừa đúng 49 tuổi. . ." Thiên Vương cảnh đỉnh phong, chính là lục phẩm sơ cảnh. Mới vào Thiên Tông cảnh, xác suất lớn nhiều nhất cũng chỉ có thực lực lục phẩm trung cảnh. Thực lực cảnh giới so với bản thân mình vẫn còn kém một bậc, cảm thấy cũng không có gì đáng lo lắng. "Vậy nên, triều đình Kim Giáp quốc định mời nàng về giúp? Vì mời nàng, nên cho Cung Chấn Dã chút lợi ích?" Tô Trần đưa ra vài lời suy đoán. Nghe vậy, võ giả trẻ tuổi đang nói chuyện lắc đầu bất lực. "Nếu là vậy thì thực sự không ảnh hưởng nhiều, mời được hay không thì thôi. Dù sao các nước lớn khác, mấy cường giả dưới 50 tuổi thuộc Thiên Tông cảnh còn lại, đều nói sẽ không ra chiến năm nay. Nhưng có vẻ nàng không hài lòng, nói là muốn giúp nước Ngọc Sơn. Nên..." Nghe đến đó, Tô Trần vẫn không có gì phải lo lắng. Thứ nhất, là thực lực bản thân còn ẩn giấu khá nhiều. Khi giao thủ với bọn họ, dù có phải đối đầu với Cung Chấn Dã toàn lực, bản thân vẫn dư lại không ít lực. Đối đầu với sư tỷ hắn cũng không quá lo lắng. Thứ hai, dường như chuyện này không đến phiên bản thân phải lo. "Nàng làm như vậy, triều đình Kim Giáp quốc hẳn phải rất bất mãn chứ? Như vậy mà còn giúp nước khác, triều đình Kim Giáp quốc không tạo áp lực cho nàng sao?" Nghe Tô Trần nói vậy, xung quanh có không ít người cùng nhau lắc đầu. Với sư tỷ của Cung Chấn Dã, có vẻ người biết vẫn còn nhiều. "Vị sư tỷ Cung Chấn Dã này, từng là công chúa hoàng thất. Sống trong cung nhiều năm, không được sủng ái, thậm chí từng phải chịu nhiều hãm hại. Đối với hoàng thất và triều đình, vẫn luôn không mấy thân cận. Nhưng không ai ngờ, Tào Yến Nhi có thiên phú tu hành trác tuyệt. Có tầng quan hệ này, triều đình không để nàng đối nghịch với Kim Giáp quốc đã tốt lắm rồi..." Một người nói xong, người bên cạnh cũng nhắc nhở Tô Trần. "Có tin ngầm nói rằng, Cung Chấn Dã hôm đó bị Tô huynh trấn áp. Cả người nằm rạp trên mặt đất, quỳ xuống mà hàng, khiến hắn mất hết mặt mũi. Thậm chí, dường như còn tổn thương tâm cảnh. Nghe nói vị sư tỷ của hắn muốn đến đòi công đạo. . ." Nghe đến những chuyện này, Tô Trần chỉ cười. "Công đạo? Cái gì gọi là công đạo? Việc quỳ xuống mà hàng đó chẳng phải Cung Chấn Dã tự gây ra sao? Hắn muốn dùng cái đó để đối phó ta, thì ta chỉ có thể dùng cách đó để đối phó lại hắn. Không có gì để nói, nên thế nào thì cứ vậy đi." Tô Trần đối với Tào Yến Nhi này, hoàn toàn không để ý. Trong thời gian này, mình cứ lo chú trọng thực lực bản thân. Dung hội quán thông những điều đã nghe được. An tâm chờ đợi tỉ thí tranh đoạt chính thức bắt đầu. Khi chỉ còn mười ngày nữa là đến tỉ thí tranh đoạt. Thành chủ Thanh Tùng tìm đến Tô Trần, không ngoài dự đoán, cũng là để bàn chuyện này. "Thực ra chuyện này không có gì phiền phức cả, Tô Trần ngươi chịu thiệt một chút đi, đến nói với nàng vài lời hay. Tào Yến Nhi, những người và sự việc khác nàng ấy không quá để ý. Chỉ duy Cung Chấn Dã thì khác..." Nghe những lời khuyên này, Tô Trần vẫn lắc đầu, còn cười. "Nếu đơn giản vậy thì thành chủ đại nhân hẳn đã không cần đích thân đến đây chứ? Ta không hứng thú đi, nàng muốn thế nào, thì cứ để nàng tự nhiên đi." Nhìn thấy thái độ cứng rắn của Tô Trần, sắc mặt thành chủ Thanh Tùng càng trở nên khó coi hơn. "Ý của triều đình, là ngươi nhất định phải đi, đến nói lời xin lỗi. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận