Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 518: Tỷ thí sau khi kết thúc tình huống (2)

Chương 518: Tình hình sau khi tỷ thí kết thúc (2)
Nàng ngược lại trở thành người đi đầu đối phó mình. Từ đầu đến cuối, đều là Tôn Tuyết Dung nàng luôn có lỗi với mình, chứ không phải mình có lỗi với nàng. Hiện tại, nàng ngược lại còn muốn ra tay với mình. Bất quá chuyện đó cũng bình thường. Lần này, Tôn Tuyết Dung giúp đỡ Ngũ Lam sơn trang đối phó mình, vốn dĩ cho là nắm chắc phần thắng trong tay. Ít nhất là từ khi mình ra ứng chiến, người Ngũ Lam sơn trang đều nghĩ chuyện này nên kết thúc rồi. Nhưng kết quả cuối cùng, không ai có thể ngờ tới. Tôn Tuyết Dung coi như là người dẫn đội, chắc chắn càng khó tránh khỏi trách nhiệm. Nhiệm vụ lần này nàng dẫn đội, không những không giải quyết được Tô Trần, lại còn mang đến vết nhơ cho Ngũ Lam sơn trang. Với tư cách là đại tông môn của Tấn quốc, lại còn nuốt lời. Trước mặt bao nhiêu người, trực tiếp nuốt lời. Mấu chốt là sau khi nuốt lời, cũng không đạt được mục đích. Với vị trí người lĩnh đội, Tôn Tuyết Dung khó có thể tránh tội. Tô Trần suy đoán, nàng cũng không dám trở về Ngũ Lam sơn trang chịu tội. Ở lại chỗ này đối phó mình, xem như là muốn lập công chuộc tội với Ngũ Lam sơn trang. Bây giờ mà trở về Ngũ Lam sơn trang, trong lòng nàng chắc cũng đang lo lắng. Sợ bị người bên kia trách phạt. Những tin tức cần hỏi hầu như đều đã hỏi xong. Trên đường trở về, Tô Trần luôn suy tính đến tình huống bỏ gốc lấy ngọn. Tôn Tuyết Dung càng hiểu rõ mình, càng hiểu rõ về Đại Chu. Trước đây khi mình đến Thiên Cương thành, từng bước thể hiện tài năng. Tôn Tuyết Dung, với tư cách là trưởng lão Vân Dương tông, mình lại vì nàng mà rời khỏi Vân Dương tông. Tôn Tuyết Dung bị chất vấn không ít. Bởi vì những chất vấn này, Tôn Tuyết Dung tự nhiên phải tốn tâm tư suy nghĩ làm sao để biện giải cho bản thân, giải thích. Do đó, nàng đã tìm hiểu rất nhiều tài liệu liên quan đến Tô Trần. Hiện tại nàng ở Đại Chu đối phó mình, với mình mà nói, chắc chắn sẽ có không ít phiền phức. Đặc biệt là mẹ và em gái đang ở kinh thành Đại Chu. Nếu nàng tra được vấn đề liên quan đến ở kinh thành, chắc chắn sẽ gây ra phiền toái lớn cho mình. Nghĩ đến những điều này, Tô Trần cảm thấy mình có lẽ nên giải quyết Tôn Tuyết Dung trước. Một cao thủ Hóa Cảnh như nàng, tại Đại Chu có thể xem như là nghênh ngang đi lại. Nếu không giải quyết được nàng, cũng chẳng khác gì Ngũ Lam sơn trang vẫn luôn an bài một cao thủ Hóa Cảnh theo dõi dấu vết của mình và người nhà. Hơn nữa, trong lòng Tôn Tuyết Dung có lẽ cũng rất hận mình. Từ khi ở Vân Dương tông, khi nàng đối phó mình, cũng khiến nàng gặp phải không ít phiền toái. Việc nàng bị ép rời khỏi Vân Dương tông, cũng có một phần công của mình. Lần này đầu quân cho Ngũ Lam sơn trang đến đối phó mình, lại không đạt được mục đích. Trong lòng Tôn Tuyết Dung, sự thù hận dành cho mình có lẽ không kém gì Phiền Thành Diễm. Khi đối phó mình, có lẽ nàng sẽ tích cực hơn so với những người khác. Phiền Thành Diễm phái cao thủ Hóa Cảnh khác đến, làm sao có thể dụng tâm bằng nàng được. Tôn Tuyết Dung nàng, sẽ vô cùng tích cực chủ động giúp đỡ. Trở lại tửu lâu nơi ở, Tô Trần hôm nay sẽ trả phòng rời đi, chuẩn bị đến Tấn quốc. Vấn đề cốt lõi vẫn là thực lực của bản thân chưa thể đáp ứng nhu cầu của mình. Tăng cường thực lực bản thân, mới có thể đứng vững tại thế giới này. Muốn giải quyết mọi nguy cơ, tăng cao thực lực vĩnh viễn là điều quan trọng hàng đầu. Trước khi rời đi, Tô Trần suy nghĩ một chút, lại quay trở lại Thiên Cương thành một chuyến. Cải trang rồi quay lại, nhưng không phải vì đi tìm Thượng Tuyên Chân Nhân. Lần này Tô Trần đi, là vì tìm Đoàn Khánh Lang. Tại Tấn quốc, mình gặp phải quá nhiều trở ngại. Vấn đề lớn nhất chính là tình báo. Bây giờ có được tình báo đều là do Chu Minh Cung hé lộ cho mình một ít. Ngoài ra còn có thân phận Lục phẩm Trận pháp Sư. Mình có thể hỏi thêm thông tin liên quan từ Trận Minh. Nhưng thông tin từ Trận Minh phần lớn liên quan đến trận pháp. Còn những thông tin mình muốn tìm hiểu, không dễ dàng tiếp cận được. Quan hệ giữa mình và Chu Minh Cung cũng dần trở nên lạnh nhạt. Dù họ có đưa tin tức cho mình đi nữa, cho dù không trải qua chọn lọc, về sau cũng sẽ ngày càng ít đi. Trên mặt thì thấy Chu Minh Cung không có làm gì bất lợi cho mình. Coi như không quyết tâm đứng về phía mình, nhưng cũng không có hành động gì kiểu “ném đá giấu tay”. Nhưng như vậy, hoàn toàn không thể đáp ứng nhu cầu của mình. Tô Trần cảm thấy hiện tại mình cần ngày càng nhiều thông tin, hơn nữa càng lúc càng phải mở rộng mạng lưới. Chu Minh Cung, loại đại tông môn này, thật ra cũng không khác Ngũ Lam sơn trang là mấy. Ngũ Lam sơn trang không phải chỉ do một mình Phiền Thành Diễm quyết định. Chu Minh Cung cũng không phải là do cung chủ Diêu Văn muốn gì được nấy. Cho dù tầng lớp cốt lõi của họ vẫn đứng về phía mình, nhưng vì áp lực từ các phe phái khác trong tông môn, chắc chắn sau này họ cũng sẽ dần dần lùi bước. Có lẽ một ngày nào đó họ không chịu được áp lực, Chu Minh Cung sẽ thu lại những lợi ích đang cho mình, điều này cũng rất có khả năng. Cho nên, Tô Trần muốn thiết lập một con đường tình báo cho riêng mình. Lúc trước khi ở trong tửu lâu, Tô Trần đã thấy Đoàn Khánh Lang. Thấy Tô Trần cải trang thành người khác, Đoàn Khánh Lang hình như đã nhận ra ngay. Tô Trần rất thản nhiên ngồi xuống bên cạnh Đoàn Khánh Lang. Kể từ sau chuyện lần trước, Đoàn Khánh Lang dường như trở nên già dặn hơn rất nhiều. “Ngươi đang ở đây chờ ta sao? Đoán được ta sẽ tìm ngươi?” Đoàn Khánh Lang nhìn Tô Trần, có chút nghiêm túc gật đầu. “Sau khi trở về, ta đã suy nghĩ rất cẩn thận. Những lời ngươi đã nói với ta, từng lời từng lời ta đều lấy ra phân tích.” “Phân tích ra được điều gì?” Tô Trần nở một nụ cười nhẹ trên mặt, nghe Đoàn Khánh Lang trả lời chắc chắn. “Ban đầu, trong lòng ta có chút tức giận. Nhớ lại những chuyện trước đây, ta cảm thấy Tô huynh xem ta như một kẻ ngốc mà đùa giỡn. Những lời nói và hành động của ta lúc đó, trong mắt Tô huynh chắc hẳn là vô cùng buồn cười. Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại, ta đã hiểu ra rất nhiều. Với thực lực của Tô huynh, liên tục đánh bại đệ tử các đại tông môn, ta có tư cách gì để Tô huynh trêu đùa? Nghĩ tới nghĩ lui, ta cảm thấy Tô huynh đang khảo nghiệm ta. Ngươi đưa cho ta những tin tức đó, để ta truyền đi. Đây là một phép thử thẳng thừng, để xem rốt cuộc ta có bao nhiêu bản lĩnh, có bao nhiêu năng lực.” Đoàn Khánh Lang nhìn Tô Trần. Sau chuyện này, hắn thật sự trưởng thành hơn rất nhiều. Tô Trần gật đầu nhẹ, trên mặt càng lộ rõ ý cười. “Ngươi có thể nghĩ rõ ràng được như vậy, chứng tỏ ta thật sự không nhìn lầm người. Ngươi ở mặt này, đúng là có chút thiên phú tồn tại.” “Nhưng mà ta vẫn không hiểu, Tô huynh thử thách ta như vậy, rốt cuộc là cần làm chuyện gì? Nếu muốn ta giúp ngươi thu thập tin tức, thì có vẻ cũng rất không khả thi. Dù sao các đại tông môn như ở Thiên Cương thành, tin tức họ nhận được chắc chắn còn chính xác và nhanh hơn chúng ta. Bọn ta chẳng qua chỉ là vì kiếm miếng cơm, về năng lực thì chắc chắn còn kém xa…” Đoàn Khánh Lang hình như đoán được gì đó, chỉ là hắn có chút không tin. Không chắc việc Tô Trần tìm hắn, có đúng như những gì hắn đang nghĩ hay không. Thấy vậy, Tô Trần cũng không giấu giếm nữa. “Ta tìm ngươi, là muốn ngươi đi Tấn quốc xây dựng lại một mạng lưới thông tin.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận