Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 519: Mời Tô Trần đến Thu gia làm khách (2)

Tất cả mọi người vẫn còn đang chìm đắm trong sự khiếp sợ khi Tô Trần đạt được thân phận Lục phẩm Trận pháp Sư. Mặt khác, việc đạt được thân phận Bát phẩm Trận pháp Sư, đa phần mọi người cũng chỉ có thể nói một câu cảm kích.
"Thời gian đi ra ngoài có hơi lâu rồi, chắc hẳn mọi người trong nhà đều có chút lo lắng. Chúng ta cứ về nhà một chuyến, đợi đến tháng sau rồi lại đến Trận Minh sau." Thu Nhất Nam sắp xếp chuyện kế tiếp.
Hai cô cháu nàng, lần này đi ra ngoài cũng đã gần hai tháng rồi. Thu gia chắc chắn sẽ lo lắng. Đồng thời, Thu Nhất Nam lần này trở về cũng có chút ý tứ vinh quy bái tổ.
Thu Khê Vũ xem như đệ tử có thiên phú trận pháp ưu tú nhất của Thu gia, nàng đã không làm mọi người thất vọng. Biểu hiện của Thu Khê Vũ, không nói là người trẻ tuổi nhất đạt Bát phẩm Trận pháp Sư của Tấn quốc, thì cũng là một trong những người trẻ tuổi nhất đạt Bát phẩm Trận pháp Sư. Thu Nhất Nam đưa Thu Khê Vũ trở về cũng là muốn khoe khoang một chút, tiện thể cho mạch của mình lộ mặt, tranh chút vinh quang.
Trận pháp Sư rất được coi trọng. Trong mắt nhiều tông môn thế lực, Trận pháp Sư thậm chí còn quý hơn cả Luyện Dược Sư. Có một Trận pháp Sư Bát phẩm trở lên, sẽ giúp tông môn giải quyết rất nhiều chuyện, giúp các tông môn tiết kiệm rất nhiều nhân lực vật lực.
Ở Tấn quốc này, để có được tài nguyên, mỗi tông môn thế lực đều phải nỗ lực. Vì Tấn quốc mà có những đóng góp tương xứng, mới có thể có được tài nguyên tương ứng. Theo biểu hiện cụ thể thì đa số tông môn đều đóng góp bằng việc chống lại yêu vật. Trận pháp về điểm này, tự nhiên là có được ưu thế trời ban.
Thu gia luôn muốn bồi dưỡng ra một Trận pháp Sư đỉnh cấp của riêng mình. Với biểu hiện hiện tại của Thu Khê Vũ, chỉ cần rèn luyện thêm mấy năm nữa thì rất có thể trước 30 tuổi có thể bước vào Thất phẩm. Về sau thành tựu đạt được có lẽ sẽ lên đến Lục phẩm, thậm chí Ngũ phẩm! Có được một vị đại sư trận pháp Ngũ phẩm, Thu gia sau này trong nhiều chuyện sẽ càng có tiếng nói hơn.
Đối với sự sắp xếp của tiểu cô, Thu Khê Vũ gật nhẹ đầu. Thực tế là nàng nghe tiểu cô mình mở miệng nói những điều đó, lập tức đã nghĩ đến nguyên nhân. Con người ai cũng có lòng hư vinh, cần sự công nhận của người khác. Thu Khê Vũ đối với việc này cũng không phản đối, tiểu cô mình đã ở bên cạnh mình, đoạn đường này cũng vất vả rồi. Vì thỏa mãn tiểu cô, nàng đương nhiên là gật đầu đồng ý.
"Khê Vũ, ngươi có cách nào liên lạc với Tô Hành không? Nếu hắn đồng ý thì lần này chúng ta đưa hắn cùng về luôn. Mời hắn đến Thu gia làm khách đi. Dù sao người ta đã cứu ngươi, cũng đã giúp ngươi rồi. Hắn có thiên phú trận pháp ưu tú như vậy, cùng đi một đoạn đường, hai người có thể giao lưu trao đổi lẫn nhau." Thu Nhất Nam đột nhiên nhắc đến Tô Trần, khiến Thu Khê Vũ có chút bất ngờ, mặt thoáng lộ ra một vệt ửng hồng.
"Ta xin được một địa chỉ từ chỗ Tô sư huynh, có thể viết thư cho hắn. Nhưng chắc chắn là không liên hệ được trong thời gian ngắn đâu." Thu Nhất Nam khẽ gật đầu.
"Vậy thì lần này coi như bỏ qua đi, có thể nói với hắn một tiếng, xem khi nào hắn có thời gian. Nếu có thể, lần sau cùng chúng ta về Thu gia. Đến gặp phụ thân ngươi, để ông ấy xem người tuổi trẻ tuấn kiệt này như thế nào." Thu Nhất Nam một phen, làm Thu Khê Vũ có chút xấu hổ.
"Cha có hiểu trận pháp đâu, gặp cha làm gì chứ..." Nàng nhỏ giọng đáp lời, trong giọng nói hình như còn ẩn chứa mấy phần thẹn thùng.
"Dù sao cha ngươi cũng đã lớn tuổi như vậy rồi, thấy qua vô số thiên tài. Nếu ông ấy cũng hài lòng về Tô Hành thì chứng tỏ hắn thật sự ưu tú. Sau này nếu ngươi có ý gì khác, cũng không cần phải lo lắng nghĩ ngợi nhiều như vậy. Có thể yên tâm rồi." Bị Thu Nhất Nam nói như vậy, mặt nàng càng đỏ hơn.
"Tiểu cô, người nói gì vậy. Ta có gì mà lo lắng chứ..."
"Hừ hừ, cái ý đồ của con nhóc này, lẽ nào ta không biết sao? Từ nhỏ đến lớn, mỗi khi gặp chuyện gì ngươi đều nghĩ rất xa. Tình huống này, có lúc xem ra là chuyện tốt. Nhưng nhiều khi lại làm cho mình quá lo lắng, phân tâm. Đã như vậy, không bằng cứ đem chuyện này ra để bàn luận đi. Tô Hành quả thực không tệ, cho dù là ăn nói hay là đối nhân xử thế đều rất tốt. Về phương diện thiên phú thì khỏi phải nói rồi, còn ưu tú hơn ngươi trên phương diện trận pháp. Ta cũng thấy đứa nhỏ này được, chỉ có một điểm hơi bình thường, đó là tướng mạo của hắn. Cái đó thì quả thực coi như bình thường không có gì đặc biệt."
Lời bình một phen của Thu Nhất Nam làm khóe miệng Thu Khê Vũ càng thêm cong lên. Nàng biết dáng vẻ mà Tô Trần cho người ngoài thấy đều là cải trang. Nàng biết tướng mạo thật sự của Tô Trần không phải bình thường mà là tuấn dật vô song.
"Tiểu cô đừng có nói lung tung..." Khóe miệng Thu Khê Vũ đang mỉm cười, dù trong lời nói nàng muốn Thu Nhất Nam đừng nói lung tung. Nhưng về hành động thì nàng lại dựa theo những gì Thu Nhất Nam nói mà làm theo. Nâng bút viết thư cho Tô Trần, mời Tô Trần đến Thu gia làm khách.
Lý do mời Tô Trần đến làm khách là xin mời Tô Trần cùng thảo luận về trận pháp chi đạo, và cùng đi gặp Thu Nhược Sương. Thu Khê Vũ vẫn nhớ rõ Tô Trần rất tán thưởng Thu Nhược Sương. Mời Tô Trần bằng lý do này thì rất hợp lý, mà cũng sẽ không thấy xấu hổ. Sau khi viết xong thư, Thu Khê Vũ còn có chút đắc ý. Tự thấy mình thông minh, nghĩ ra được một biện pháp tốt như vậy, che đậy sự xấu hổ. Thật không biết khi Tô Trần thấy bức thư này thì ý nghĩ trong lòng sẽ hoàn toàn khác biệt.
Thư viết làm hai bản, gửi đến hai địa điểm khác nhau. Sau khi xử lý xong việc này, Thu Khê Vũ đi tạm biệt các đại sư của Trận Minh trước. Sau khi đạt được thân phận Bát phẩm Trận pháp Sư, thì nàng xem như là một Trận pháp Sư chính thức của Trận Minh. Trước khi đi thì chào hỏi một tiếng cũng là phải đạo. Nàng cũng phải cùng các đại sư trận pháp kia nói chuyện, xem có gì an bài ở phía sau.
Thu Khê Vũ ở độ tuổi này cần phải rèn luyện kinh nghiệm nhiều. Đây là thời kỳ hoàng kim trưởng thành của nàng. Cùng nhau đi lịch luyện bên ngoài sẽ rất có lợi cho bản thân. Về nhà nghỉ ngơi một thời gian, nàng chắc chắn sẽ phải bắt đầu ra ngoài, thực chiến bố trí trận pháp. Đương nhiên, nếu Tô Trần trả lời đồng ý đến Thu gia làm khách, thì có thể sẽ tạm hoãn những lịch luyện liên quan.
...
Thời gian tiêu tốn trên đường đi không ít, đối với Tô Trần mà nói có hơi lãng phí thời gian. Nguyên nhân đường sá xa xôi, có lẽ cũng là nguyên nhân căn bản làm việc mua bán tin tức của Tấn quốc khó làm. Trên đường đi này, Tô Trần cũng không gặp phải nguy hiểm phiền toái gì. Chỉ là trước khi rời Đại Chu thì lại đi mua chút tin tức.
Trong những tin tức đó, Tô Trần chú ý một chút đến Tôn Tuyết Dung. Tin tức trước đó không sai, Tôn Tuyết Dung đã quyết định ở lại Đại Chu. Mặc dù ở đây có rất nhiều người mắng chửi và xem thường nàng, nhưng Tôn Tuyết Dung vẫn rất kiên trì, không muốn rời đi Tấn quốc. Nàng cũng đã bắt đầu tìm kiếm dấu vết của mình và người nhà mình. Rất tích cực thực hiện những gì đã an bài. Tô Trần nghe được những tin tức này thì không khỏi nhíu mày. Nhưng hiện tại mình chưa đủ khả năng ra tay với nàng. Dù sao thì nàng cũng là võ giả Hóa Cảnh. Chỉ có thể xem có thể mời cường giả Hóa Cảnh khác, hỗ trợ kiềm chế Tôn Tuyết Dung hay không. Ít nhất là không cho nàng thoải mái điều tra như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận