Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 465: Phó Kiếm Vân tình hình gần đây (2)

"Thực ra ta hiện tại thường xuyên sinh ra hối hận. Có lẽ chúng ta nên mạnh mẽ bảo đảm Tô Trần. Đối mặt Ngũ Lam sơn trang, Chu Minh Cung lớn như vậy cũng sẽ không e ngại bọn họ. Bây giờ như vậy, Chu Minh Cung chúng ta coi như vẫn giao hảo với Tô Trần, cái mức độ giao hảo này cũng chỉ đến đây thôi. Không thể tiến thêm một bước được nữa..." Nhìn Diêu Văn tiếc hận, mấy vị trưởng lão khác ngược lại thản nhiên hơn hắn rất nhiều.
"Tô Trần đối với Chu Minh Cung chúng ta, xác thực có trợ giúp lớn. Có thể đối mặt với Ngũ Lam sơn trang, đối mặt cơn giận của Phiền Thành Diễm. Chu Minh Cung cưỡng ép che chở hắn, tuyệt đối sẽ tổn thất rất nhiều. Thậm chí toàn bộ tông môn đều sẽ hoang mang. Cung chủ ngài lựa chọn không sai." Đại trưởng lão vừa nói xong, mấy vị trưởng lão bên cạnh đều nhao nhao nói lên ý nghĩ của mình. Mặc dù nói uyển chuyển, nhưng ý của mọi người kỳ thật vẫn tương đối rõ ràng. Nói trực tiếp một chút, chính là tương lai của Tô Trần, bọn họ cũng không mấy xem trọng. Ân tình của Tô Trần đối với Chu Minh Cung, bọn họ cảm kích. Nhưng dùng toàn bộ lực lượng tông môn để che chở, thậm chí hy sinh lợi ích của Chu Minh Cung. Các vị trưởng lão không thể hạ quyết tâm này. Đồng thời Nhị trưởng lão nói mình còn có bố cục, đó là cháu gái của hắn, Minh Dao Dao. Nếu Tô Trần có thể vượt qua kiếp nạn này, ông sẽ đồng ý cháu gái mình cùng Tô Trần tiến tới cùng nhau. Bên Minh Dao Dao đã được thuyết phục, nàng nguyện ý tiếp cận Tô Trần thử một lần. Có quân bài này trong tay, tương lai có thể lôi kéo Tô Trần một lần nữa, có lẽ còn thân cận hơn trước kia.
Diêu Văn cau mày, không nói rõ những điều này có khả thi hay không. Do dự một chút, cũng không cùng các trưởng lão nói sâu hơn. Ý nghĩ của những trưởng lão dưới trướng mình là gì, hắn sao lại không biết. Quyết định đã đưa ra, liền không còn cơ hội hối hận. Chu Minh Cung ít nhất vẫn đứng về phía Tô Trần. Vẫn luôn kiềm chế Ngũ Lam sơn trang. Diêu Văn - người cung chủ này, cũng đã liên hệ với thế lực phía trên mình. Nếu Chu Minh Cung gặp phiền phức, một lát nữa sẽ tan biến hết. Chỉ cần thế lực phía trên mình bằng lòng phù hộ Tô Trần, vậy sau này không cần lo lắng Ngũ Lam sơn trang tấn công nữa. Nhưng nguy cơ từ Phiền Thành Diễm vẫn còn tồn tại, yêu cầu phải luôn cảnh giác.
Đêm đến, Diêu Văn phái người gửi mấy phong thư. Nội dung các bức thư đều giống nhau, đều là viết cho Tô Trần. Nội dung bên trong, là bảo Tô Trần đến Bạch Mân thành một chuyến để gặp mặt. Đến lúc đó cùng đi gặp mặt phe thế lực mà hắn đã nhắc với Tô Trần trước kia. Cùng lúc đó, Tô Trần sau khi tách khỏi Thu Nhược Sương, đã đi trước đến một thành nhỏ phía nam. Tô Trần đã mua một căn tiểu viện ở nơi này. Trước khi rời khỏi Chu Minh Cung đi tìm Thu Nhược Sương, đã cho người viết thư về Thiên Cương thành. Về sau thư từ Thiên Cương thành gửi tới, sẽ trực tiếp gửi đến trạch viện nhỏ ở tòa thành này. Hắn sẽ cố gắng đến xem, đồng thời hồi âm. Trước khi đến chỗ bí ẩn lịch luyện, Tô Trần cũng đến trạch viện ở tòa thành nhỏ này trước. Ở một nơi đặc biệt trong trạch viện, quả nhiên có hai lá thư từ Thiên Cương thành gửi đến.
Thiên Cương thành hiện nay rất an ổn, Tấn quốc Ngũ Lam sơn trang cũng không gây sự nữa. Có hai cường giả Hóa Cảnh của Thái Hà Tông ở đó. Muốn ức hiếp Thiên Cương thành, Ngũ Lam sơn trang cũng phải tốn không ít. Suy nghĩ một chút, bọn họ hẳn là đã từ bỏ rồi. Trong thư còn nói một chút chuyện xảy ra ở Đại Chu. Sau khi chuyện Đại Chu hoàng thất cùng Ngũ Lam sơn trang đến gần, đối phó Thiên Cương thành bị lộ ra. Đại Chu triều đình chịu ảnh hưởng rất lớn. Đồng thời bọn họ còn không giành được sự ủng hộ của các tông môn, thế lực khác, bọn họ sẽ không tiếp tục nể mặt. Thiên Cương thành và Vân Dương Tông hai đại tông môn, lần này đã liên hợp. Cùng nhau ra tay đối với triều đình Đại Chu, cướp đi nhiều lợi ích vốn thuộc về triều đình và hoàng thất. Trước đây bị các thế lực khác kìm kẹp, bây giờ dẫn đến nhiều người tức giận, đây cũng là cái giá mà bọn họ phải trả. Đối với những chuyện này, Tô Trần đã từng dự đoán trước. Bây giờ xảy ra cũng không có gì lạ.
Trong thư có một việc làm Tô Trần bất ngờ, đó là một chút tin tức liên quan đến Phó Kiếm Vân. Phó Kiếm Vân - từng là thiên kiêu số một trong giới trẻ Đại Chu. Hắn vậy mà đã trở lại Đại Chu. Lúc nhìn thấy tin tức này, Tô Trần cũng hoài nghi có phải viết sai không. Trước Huyền Anh đại hội, chính mình mới đụng độ Phó Kiếm Vân cùng Tôn Tuyết Dung. Sao đột nhiên, hắn lại trở về Đại Chu rồi. Trong thư nói cũng không tỉ mỉ, chỉ là kể như chuyện cười cho Tô Trần nghe. Phó Kiếm Vân sau khi trở lại Đại Chu, còn muốn vào Vân Dương Tông một lần nữa. Chỉ là lần này, Thái Võ Chân Nhân và những người khác không đồng ý. Cao tầng Vân Dương Tông đã hết mù, cũng có thể nhìn rõ Phó Kiếm Vân là người như thế nào. Cho dù thiên phú của hắn có ưu việt hơn hiện tại vài lần, Vân Dương Tông cũng sẽ không nâng đỡ hắn nữa. Hiện tại, Vân Dương Tông đang dồn sức bồi dưỡng Liễu Tinh Vãn. Nàng cũng không phụ sự kỳ vọng của các trưởng lão Vân Dương Tông, hiện đã tấn thăng lục phẩm viên mãn cảnh. Còn chuyện bồi dưỡng Phó Kiếm Vân thì khỏi nghĩ. Thực tế chuyến đi Tấn quốc này khiến Phó Kiếm Vân có chút tuyệt vọng. Đã từng, hắn là thiên chi kiêu tử ở Đại Chu, không chỉ được tông môn coi trọng. Toàn bộ Đại Chu, bất kể ai nghe danh tiếng của Phó Kiếm Vân đều sẽ phải liếc mắt nhìn. Rất nhiều cuộc lịch luyện ở Đại Chu, đều sẽ thay đổi thời gian tổ chức vì một mình Phó Kiếm Vân. Rất nhiều cuộc tỷ thí, đều muốn mời hắn đi tham gia. Không có Phó Kiếm Vân tham gia tỷ thí, thì đó là cuộc tỷ thí không đáng kể ở Đại Chu.
Nhưng khi đến Tấn quốc, đến Ngũ Lam sơn trang. Ngay cả tư cách đại diện cho Ngũ Lam sơn trang tham gia Huyền Anh đại hội Phó Kiếm Vân cũng không có. Cái gì mà thiên tài, thiên kiêu. Những danh tiếng mà trước đây hắn nghe đã phát ngán. Nhưng khi đến Tấn quốc, Phó Kiếm Vân không hề được nghe ai miêu tả về hắn như vậy nữa. Cũng không đúng, sư tôn Tôn Tuyết Dung của hắn, ở trước mặt người ngoài vẫn sẽ thổi phồng hắn lên. Ban đầu rất nhiều người đều sẽ sáng mắt. Ở Tấn quốc mà được gọi là thiên kiêu, thiên tài thì không phải võ giả bình thường. Nhưng sau khi Phó Kiếm Vân thể hiện thực lực võ đạo của bản thân, những người đó cũng chỉ cười trừ. Trong lòng, có lẽ đã xuất hiện vô vàn lời chế giễu. Thiên kiêu đỉnh cấp Đại Chu như hắn, trước mặt một quái vật khổng lồ như Tấn quốc, căn bản không đáng để ý. Ngay cả đệ tử hạch tâm của tông môn nhỏ cũng không thua kém gì Phó Kiếm Vân. Hơn nữa những chiêu thức công pháp họ tu luyện, còn tinh diệu hơn rất nhiều so với Phó Kiếm Vân. Nhìn khắp Tấn quốc, Phó Kiếm Vân chỉ là một người có cũng được mà không có cũng không sao. Hắn ở cũng được, không ở cũng được, các võ giả ở Tấn quốc đều không thèm để ý. Sự chênh lệch quá lớn này, gây ảnh hưởng vô cùng lớn đến Phó Kiếm Vân.
Việc thất bại ở Huyền Anh đại hội chính là giọt nước tràn ly. Khi nhìn thấy chính mình không phải đối thủ lại thất bại trước người khác. Kết quả, người này trước mặt Tô Trần, lại chẳng đáng gì, tuỳ tiện bị đánh bại. Nói cách khác, Phó Kiếm Vân ở trước mặt Tô Trần đã thấp hơn vài bậc. Đã từng, hắn hoàn toàn xem thường một tên đệ tử… Thậm chí không thể nói là xem thường, trước kia ở Vân Dương Tông, Tô Trần là đệ tử hắn không thèm nhìn. Căn bản không lọt vào mắt xanh của hắn. Hiện tại, mọi chuyện giống như đảo điên. Người bị xem thường, biến thành hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận